Betway

Tin thể thao 24H Truyện Vương Phi Tái Sinh_soi kèo torino vs fiorentina

Truyện Vương Phi Tái Sinh_soi kèo torino vs fiorentina

“ Tiểu thư! Sao người lại ngủ ở đây,ệnVươngPhiTásoi kèo torino vs fiorentina mau tỉnh dậy nha?”

“Ách?” Tô Tuyền mở mắt ra, chỉ thấy nha hoàn thân cận Thẩm Mi đang đứngtrước mặt nhìn nàng đầy lo lắng. Nàng sửng sờ nhìn Thẩm Mi, đầu óc cóchút mơ hồ không biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.

“Tiểu thư, nếu như người mệt người nên trở về giường nghỉ ngơi ko cầnphải ngủ ngồi như vầy, nếu lỡ không cẩn thận sẽ ngã từ trên ghế xuốngnha.”

Nghe vậy, nàng liền cúi người nhìn lại mình. Lúc này, nàng mới nhận ramình đang ngồi trên chiếc ghế dựng sát cửa sổ, tay phải còn đang dựa vào cạnh bàn mà chợp mắt. Phía trên đầu gối là quyển sách y dược đã đọcđược một nửa.

Cảnh tượng vô cùng quen thuộc, đây giống như là khuê phòng của nàngtrước khi nàng vào cung. Nhưng… chẳng phải nàng đã tiến cung, còn bịngười hãm hại đẩy vào hồ lạnh sao? Thế nào mà chớp mắt nàng đã ngồi ởchỗ này?

Nhìn quanh một hồi nàng thật khẳng định đây là khuê phòng của nàng nha.Mỗi một đồ vật trong phòng nàng đều vô cùng quen thuộc. Nhưng… làm saocó khả năng này xảy ra? Đến tột cùng là đã phát sinh ra chuyện gì?

Tô Tuyền hoang mang vỗ vỗ trán. Từ lúc tiến vào hậu cung, thậm chí nổiđau đớn vô lực khi vùng vẫy dưới hồ, mọi cảm xúc nàng đều cảm nhận rấtrõ rệt. Chẳng lẽ tất cả đều chỉ là một giấc mộng, không phải thực. Đếntột cùng, đâu là thực? đâu là mộng tưởng? Nói thật lúc này đây nàng hoàn toàn không thể phân biệt được. Không biết chính mình vừa rồi có phảiđang nằm mộng hay không?

“ Tô Tuyền! Tô Tuyền có ở trong phòng không?”

Tiếng rống của nam nhân vang lên dọa chủ tớ Tô Tuyền nhảy dựng, nàng lập tức đứng dậy khỏi ghế. Tạm thời dẹp đi cái hoang mang là mộng hay không là mộng của mình. Lo sợ tự hỏi “ Đại ca sao lại có thể đến đây?”

Tô gia tuy là danh môn nhiều đời nhưng gần đây cũng có phần sa sút. MàTô Tuyền nàng là do tiểu thiếp sinh ra, nên Tô Hoắc thân là con củachính thê luôn đối với nàng tràn ngập khinh khi và ghét bỏ, không lúcnào đối đãi với nàng như muội muội ruột.

Bởi vì luôn không được xem trọng nên ở trong phủ, Tô Tuyền luôn luôn cẩn thận dè dặt, đặc biệt luôn cúi đầu nhường nhịn. Không muốn mọi ngườichú ý đến một nhị tiểu thư như nàng, nàng luôn làm mọi chuyện một cáchyên lặng tránh kéo đến phiền hà không cần thiết.

Đại ca Tô Hoắc từ nhỏ đến giờ rất ít cùng nàng qua lại. Cho nên hôm nayhắn đến tìm nàng làm cho nàng vô cùng ngạc nhiên. Nhưng… cảnh tượng nàycó phần quen thuộc, giống như trước đây đã xảy ra một lần rồi.

Thẩm Mi mở cửa phòng, cung kính đón Tô Hoắc bước vào “ Đại thiếu gia”.

“ Đại ca” Tô Tuyền cũng cung kính hành lễ với hắn.

Tô Hoắc năm nay hai mươi bảy tuổi. Bảy năm trước, Tô phụ qua đời. Tô gia từ đó đều do một tay hắn quản lý mọi việc. Hắn vừa ngồi xuống bàn tròngiữa phòng, liền hiện ra khuôn mặt có chút không kiên nhẫn, nói “Qua đây ngồi, ta có chuyện muốn nói với ngươi!”

“Dạ” Tô Tuyền ngoan ngoãn đi đến bên bàn ngồi xuống.

Đợi nàng ngồi vào ghế, Tô Hoắc liền mở miệng “Ngươi cũng đã mười támtuổi, đến lúc xuất giá rồi. Ta dự tính một tháng nữa sẽ đem ngươi đưavào hậu cung thay Tô gia mà tranh một vị trí.”

“Cái gì?” Tô Tuyền trợn mắt kinh ngạc.

Ở Đoạn quốc, các gia đình quan lại có chứ vụ nhỏ thường đem nữ tử tronggia tộc đưa vào hậu cung để lấy lòng đương kim Hoàng Thượng mong HoàngThượng sẽ ban cho một chức vụ khác tốt hơn. Tuy sớm hiểu rõ, nhưng nàngkhông ngờ chuyện này lại có thể rơi lên người nàng khiến nàng không nhịn được mà hốt hoảng.

“Ngươi tuy là do tiểu thiếp sinh ra, xuất thân không tốt, may mắn là cókhuôn mặt xem ra không tồi, coi như cũng có chút giá trị. Lần này vàocung, ngươi phải vì Tô gia cố gắng đem hết khả năng ra làm cho VươngThượng yêu thương ngươi, biết không?”.

Tô Hoắc mặc dù đã sớm làm quan nhưng vẫn chỉ ở bậc trung không tiến thêm được. Hắn đã sớm định, chờ Tô Tuyền mười tám sẽ đem nàng tiến nhập hậucung lấy lòng đương kim Hoàng Thượng. Có như vậy hắn mới mong thuận lợithăng cấp, hảo hảo phát huy tài năng trong triều.

Tô Tuyền trong lòng vô cùng hoảng hốt, chưa hề mở miệng đáp trả. Nàng rõ ràng có ần tượng rằng chính mình trước đây đã từng nghe đại ca nóinhững chuyện y như thế này một lần rồi. Đây rốt cuộc là ảo giác của nàng hay là đã từng phát sinh chuyện giống như thế này trước đây?

Nàng càng ngày càng rối loạn không phân rõ đâu là hiện thực đâu là trong ảo giác.

“Ngươi phát ngốc ra đó làm gì?” Tô Hoắc tức giận nhăn mi nói “Ngươi ngay cả một tiếng cũng không nói thật giống như kẻ câm điếc, thế này làm sao có thể lấy lòng Vương thượng?”.

“Ách?” Tô Tuyền nhanh chóng hồi phục tinh thần, thấp giọng nói “Đại ca, thật có lỗi.”

“Xin lỗi có thể dùng được sao? Ngươi nếu như vẫn cứ tiếp tục thờ ơ nhưvậy thì cho dù khuôn mặt có khả ái cũng chẳng làm Vương Thượng chú ýđến”. Tô Hoắc có chút phiền chán đứng dậy, không muốn ở lại “ Khi nàobiết chính xác thời gian tiến cung ta sẽ cho người đến nói với ngươi.Ngươi nên chuẩn bị cho thật tốt đi.”

“Dạ” lần này Tô Tuyền nhanh chóng trả lời.

Thẩm Mi cung kính tiễn Tô Hoắc rời đi.

Đến khi cửa phòng lại đóng lần nữa, nàng liền phấn khởi nhanh chóng chạy đến trước mặt chủ tử của mình “ Tiểu thư, người chỉ cần tiến cung làmphi tần là có thể thoát khỏi nơi này nha. Không cần phải tiếp tục dèdặt, cũng không cần phải nhìn mặt của đại thiếu gia mà sống nữa.”

Nàng từ nhỏ đã theo hầu bên cạnh tiểu thư, có thể nói là cùng nhau lớnlên, tình cảm giống như tỷ muội. Nàng biết rất rõ tiểu thư ở Tô gia luôn không được sủng ái, mặc dù là tiểu thư nhưng từ nhỏ đã phải chịu rấtnhiều ủy khuất. Cuộc sống lúc nào cũng phải dè dặt từng chút một.

Nương của tiểu thư sau khi sinh tiểu thư một vài năm thì mất đi, tiểuthư ngay cả một chổ dựa cũng không có. Lần này nếu may mắn được VươngThượng sủng ái, sẽ chuyển mình trở nên uy quyền, cho nên nàng mới thậtphấn khích.

Đối mặt với sự chờ mong của Thẩm Mi, Tô Tuyền chỉ lắc đầu cười khổ “Thẩm Mi, vào hậu cung là phúc hay là họa còn chưa biết được, đừng vội vuimừng”.

Nàng không có vui vẻ như Thẩm Mi vì nàng rất rõ ràng hậu cung chính làchiến trường của phi tần, ngoài mặt luôn vui vẻ hòa thuận nhưng đằng sau là tranh thủ tình cảm, tranh giành địa vị, càng đấu càng trở nên nghiêm trọng. So với những cuộc tranh giành giữa các thê thiếp trong gia đìnhthế gia thì tàn khốc hơn nhiều.

Tô Tuyền lần nữa lại rơi vào hoang mang, lời nói của Thẩm Mi lúc nảynàng cũng có ấn tượng, cả lời nàng nói dường như cũng không sai. Thẳngđến giờ nàng vẫn cảm thấy tất cả giống như đã xảy ra rồi, đến tột cùngđây có thật là ảo giác của nàng không?

Nếu như thật không phải ảo giác, kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì? À, nàng nhớ hình như có một con quạ.

“Ách___Ách___Ách___”.

Lúc này một con quạ đen đột nhiên bay đến đứng bên cửa sổ. Tiếng kêukhàn đặc giống như đang báo cho Tô Tuyền biết chuyến vào cung này là họa không phải phúc. Tiếng kêu cực kì hưng phấn.

“Kì lạ, sao tự nhiên lại có con quạ xuất hiện ở đây?” Thẩm Mi tức giậnnhanh chóng chạy đến bên cửa sổ đuổi con quạ “Đi, đi, đi, mau đi đi,đừng đem uế khí đến tìm chúng ta”.

“Ách___Ách ___”.

Quạ đen bay lên bầu trời nhưnng vẫn tiếp tục kêu lên. Nghe được Thẩm Micực kì tức giận, hận không thể đem dây thừng đến trói cái miệng của nólại.

Tô Tuyền kinh ngạc, không dám tin. Đến giờ phút này nàng cuối cùng cũngkhẳng định, nàng đúng là đã thấy việc này lần thứ hai. Kế đến chuyện gìsẽ phát sinh, nàng sớm đã biết rõ vì nàng đã trải qua một lần rồi.

Đến cuối cùng chuyện này là sao? Nàng làm sao lại….

Nếu Ông Trời có mắt… hãy cho nàng sống lại 1 lần nữa, nàng sẽ thay đổi tất cả.>>

Nàng cực kì kinh ngạc, vuốt lấy ngực chính mình.

Cho nên việc vào hậu cung rồi bị đẩy xuống hồ, tất cả đều là thật, đềuđã phát sinh… Chẳng lẽ nàng một lần nữa được trở về thời khắc lúc chưanhập cung?

Ha...ha…ha… Lão Thiên gia thật nghe được nổi bất công của nàng, cho nênđể cho nàng sống lại một lần nữa , để cho nàng có cơ hội tự sửa lại sốphận của bản thân.

“Tiểu thư, người ngàn vạn lần đừng để ý tới con quạ đen kia, người nhấtđịnh sẽ có cuộc sống rất tốt trong hậu cung.” Sau khi đã đem con quạđuổi đi, Thẩm Mi nhanh chóng đến trước mặt chủ tử nhẹ nhàng an ủi.

“Không đâu, con quạ kia… cảnh báo tốt lắm…” Tô Tuyền có phần nhỏ giọng nói.

“Hả?” Thẩm Mi buồn bực nhíu nhíu mày.

“Thẩm Mi, ta hiện tại cần suy nghĩ một chuyện, ngươi đứng sang một bên đừng quấy nhiễu ta”.

Tô Tuyền đẩy Thẩm Mi đứng sang một bên, bắt đầu rơi vào trầm mặc. Nàngtin rằng nàng thật sự sống lại , mà hiện tại nàng còn biết rõ chuyện gìsẽ phát sinh. Nếu muốn thay đổi vận mệnh, từ thời khắc này nàng phải bắt đầu suy tính. Tuyệt đối không để mình giẫm lên vết xe đổ.

Nếu thời gian đúng như suy tính, một tháng sau nàng sẽ thuận lợi đưa vào hậu cung, được phong làm Tô tần. Đại ca cũng được thăng quan, đạt đượcmục đích. Bất quá nàng phải đợi thêm một tháng nữa mới có thể gặp hoàngthượng, mà hắn cũng chỉ ở lại có một đêm nàng đã hoài thai.

Ba tháng sau, Man tộc lại chiếm đánh biên giới. Hoàng Thượng thân chinhxuất binh, rời khỏi Vương đô. Cũng chính vào những ngày này, nàng bịngười khác đẩy vào hồ, hương tiêu ngọc tán.

Bởi vậy, hiện tại nàng đang lo lắng một vấn đề, đó là nàng có nên vàocung hay không? Hay là tranh thủ thời gian trước khi vào cung trốn khỏiTô phủ, thoát được tử kiếp?

Nhưng nếu nàng đào tẩu, đại ca khẳng định là rất tức giận sẽ phái ngườiđi tìm nàng khắp nơi, mà nàng một cô nương không có chỗ dựa làm sao cóthể thoát được sự truy đuổi của đại ca, chạy ra bên ngoài sống yên yênổn ổn?

Hơn nữa, nàng dù sao cũng là người của Tô gia, cho dù đại ca xem thườngnàng là con thị thiếp nhưng vẫn cấp cho nàng chi tiêu, ăn mặc. Nếu nàngngay thời điểm quan trọng mà trốn đi hình như quá vô tình vô nghĩa thìphải?

Cho nên nàng vẫn phải vào cung, để đại ca được thăng quan tiến chức, coi như là đã đền đáp hắn. Như vậy từ nay, nàng và hắn không ai nợ ai. Sauđó nàng sẽ tìm cách giả chết rời khỏi cung. Như vậy sẽ không sợ có người truy tìm, cũng sẽ an tâm sinh sống không kiêng dè ai nữa.

Vậy lúc vào cung, nàng có nên âm thầm báo thù người đã hại nàng không?Nàng với người kia xác thật có cừu hận. Nhưng ở lại trong cung cùngngười kia đấu đến một mất một còn chỉ để báo thù, rồi vui vẻ trong chốc lát thì nàng thà rằng đem chuyện này buông bỏ, cố gắng nghĩ biện phápđể bản thân thuận lợi xuất cung còn tốt hơn.

Tô Tuyền vô thức vuốt vuốt bụng. Nàng muốn vào cung thật sự còn một lýdo khác. Kì thật là bởi vì đứa nhỏ. Nàng muốn một lần nữa có đứa nhỏ,sau đó nàng sẽ tận lực tìm cách để đứa nhỏ suông sẻ sinh ra.

Trong thời khắc nàng bị lạnh nhạt kia, đứa nhỏ trong bụng nàng chính làniềm vui lớn nhất. Tuy rằng đứa nhỏ chưa sinh ra nhưng nàng đã đối vớihắn thật nhiều yêu thương. Nàng muốn con của chính mình, muốn đem đứanhỏ ra khỏi hậu cung bắt đầu một cuộc sống mới. Tuy rằng không có biệnpháp cho đứa nhỏ một người cha, nhưng nàng sẽ đem hết toàn bộ yêu thương của mình nuôi hắn khôn lớn, bù đắp tiếc nuối không có cha cho hắn.

Nếu đã quyết định vào cung, từ giờ nàng phải bắt tay vào việc chuẩn bịthật tốt con đường rời khỏi hậu cung của mình. Để giả chết trong hậucung trước tiên nàng phải sắp xếp kế hoạch đã.

Về phần Thẩm Mi, không những bằng tuổi, các nàng còn xem nhau như tỷmuội. Vốn muốn Thẩm Mi theo cùng nàng vào cung nhưng bây giờ nàng đãthay đổi chủ ý. Định sẽ đem tất cả ngân lượng, trang sức mấy năm naygiành dụm đưa cho Thẩm Mi. Trước tiên đưa Thẩm Mi ra khỏi phủ, để ThẩmMi tạm thời tìm một nơi tương đối xa Vương đô dừng chân chờ nàng ra khỏi hậu cung sẽ hợp lại. Chủ tớ hai người sẽ rời khỏi Vương đô, đến một địa phương khác bắt đầu lại cuộc sống.

Coi như sống lại lần thứ hai, nàng cũng không xác định được bản thân cóthể thuận lợi từ trong cung tìm được con đường sống mà đi ra hay không.Nếu như kế hoạch của nàng thất bại, không có chủ tử Thẩm Mi ở lại trongcung chẳng phải sẽ rất đáng thương. Cho nên nàng tình nguyện đuổi ThẩmMi đi, như vậy chí ít vẫn có một người thoát khỏi hậu cung hiểm ác.

Sau khi sắp xếp quyết định của mình thật tốt, Tô Tuyền mới nói cho ThẩmMi biết an bài của mình. Bất quá nàng không nói, nàng biết trước chuyệngì sẽ xảy ra trong hậu cung, nàng chỉ nói nàng không muốn mãi mãi bịgiam ở trong hậu cung cho đến chết. Nên nàng sẽ nghĩ biện pháp ra khỏicung, nhưng điều đầu tiên là Thẩm Mi phải ở bên ngoài chờ nàng.

Thẩm Mi nghe xong vô cùng lo lắng “ Tiểu thư, Hoàng cung không phải lànơi đơn giản, người vào nơi đó rồi còn có thể đi ra được nữa sao?”

访客,请您发表评论:

© 2025. sitemap