Truyện Xuất Thiên Hạ: Phi Phượng Nghịch Thiên_ket qua necaxa

*Chương này có nội dung ảnh,ệnXuấtThiênHạPhiPhượngNghịchThiêket qua necaxa nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hạ Tử Cuồng - Tam vương gia Hạ quốc: 

Ngày đó chúng ta gặp nhau, tựa như đã khắc sâu vào trong ký ức. Liệu có thể một lần nữa trốn tránh được không hay kết cục vốn đã định? 

Định rằng yêu nàng là kiếp nạn của ta, định rằng hai ta hai ngã bất đồng. Giang san này là của nàng cũng là của ta, hai bên giương kiếm, kiếp này ân ân oán oán giải làm sao? 

Thề phục chết dưới vó ngựa của nàng cũng chẳng oán thán, chỉ là ta vẫn chưa nói cho nàng biết: "xin lỗi, ta yêu nàng". 

Không có nàng, ngay cả thở ta cũng chẳng làm được 

Ta không thể chịu nước khi nước mắt nàng rơi 

Chỉ là ta vẫn không có đủ dũng khí. Dũng khí để nói rằng: " xin lỗi, ta yêu nàng."

chapter content



Cổ Thuần Phong - Thái tử Cổ quốc: 

Nàng từ khi nào đã bước vào tâm khảm của ta, thắp lên trong ta ngọn lửa ái tình 

Vì nàng si tình, vì nàng cuồng vọng 

Vì nàng mà trở thành ma quỷ 

Vì nàng lo lắng, vì nàng thương tâm 

Vì nàng mà chẳng ngại cô đơn 

Ta nhớ nàng đến điên cuồng, càng nhớ càng tịch mịch, càng nhớ càng đau thương 

Mỗi một khắc rời xa, trái tim ta lại như hóa thành hoang mạc 

Ta làm sao có thể vượt qua?

chapter content



Hạ Hầu Nạp Lan - Đảo chủ Vô Ngạn đảo: 

Thiên hạ chính tà, chỉ có yêu là hoang đường nhất 

Nhân gian phồn hoa, tất cả chẳng là gì, vì lòng ta chưa bao giờ đổi thay 

Ràng buộc một đời, nhớ thương một đời, vẫn cố chấp, sai rồi lại sai 

Bước một bước, nở một nụ cười 

Bước một bước, lòng quặn đau 

Bước thêm một bước, kiếp nạn ập đến 

Vẫn chẳng thoái lui, nguyện hóa thiêu thân lao vào biển lửa 

Bởi vì đã trót yêu nàng