Betway

Tin thể thao 24H Truyện Bác Sĩ Thú Y_trận monchengladbach

Truyện Bác Sĩ Thú Y_trận monchengladbach

“Anh Ám,ệnBácSĩThútrận monchengladbach người đó lại đến rồi.”

Thẩm Ám nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn về phía cửa, dưới ánh nắng rực rỡ xuất hiện một người toàn thân đều bọc kín mít, một thân quần áo hoodie màu đen, theo đánh giá chiều cao thì hẳn là một cô gái.

Trên đầu cô gái trùm chiếc mũ đen của áo hoodie, trên mặt đeo một chiếc khẩu trang cũng đen, bởi vì cúi đầu xuống nên hoàn toàn không thấy rõ khuôn mặt của người kia mà chỉ nhìn thấy cô ôm một cái balo mèo trong lồng ngực, bên trong đựng một chú mèo trắng nhỏ.

Cô cứ giả vờ đi ngang qua cửa hai lần nhưng trước sau vẫn không bước vào.

Cũng giống như ngày hôm qua vậy.

Thẩm Ám liếc nhìn thời gian, bây giờ là mười hai giờ mười một phút.

Anh gói ghém hộp cơm mang đi đã ăn xong xách trong tay, sau đó cầm một điếu thuốc trên bàn rồi cắm vào miệng, xong đâu đấy mới đẩy cửa bước ra ngoài.

Khi anh vừa bước đến thì cô gái áo đen đã xoay người đi về hướng ngược lại rồi.

Anh ném đống rác trong tay vào thùng rác rồi lấy bật lửa ra tự châm một điếu thuốc cho mình.

Thời tiết vào cuối tháng tám cực kỳ khô nóng, những đợt nắng nóng ngột ngạt phả vào mặt, oxy trong không khí cực kỳ loãng, anh hút được hai hơi thì dập tắt điếu thuốc ngay rồi chạy đến ngã tư nhìn cô gái kia gọi lớn: “Chờ một lát.”

Cô nàng có vẻ như bị dọa sợ nên cứ đứng im tại đó không nhúc nhích.

Anh bước lên trước vài bước rồi nghiêng đầu nhìn balo mèo trong tay cô, qua lớp kính trong suốt có thể thấy đó là một chú mèo trắng nhỏ nuôi trong nhà, dường như nó có chút sợ người lạ nên khi nhìn thấy anh bước đến thì sợ tới mức trốn vào trong.

“Bé mèo bị bệnh sao?”

Khi anh hỏi chuyện, ánh mắt luôn dừng trên người chú mèo nhỏ, đợi một hồi lâu không nghe được câu trả lời mới ngước nhìn cô gái trước mặt. Cô nàng không tự giác lùi lại vài bước, cơ thể có chút cứng đờ mà đứng thẳng người, phải qua một lúc sau mới gật đầu.

Người câm à?

Anh nghi hoặc nhìn khuôn mặt của cô, lúc này mới nhận ra cô không chỉ mang khẩu trang mà còn đeo một chiếc kính râm, căn bản không nhìn thấy rõ mặt mũi ra sao.

“Không có tiền để xem bệnh cho bé mèo phải không?” Anh lại hỏi.

Dường như cô có vẻ rất lo lắng, hai tay ôm chặt balo mèo rồi lắc đầu hai lần.

Thẩm Ám xoay người hướng về phía phòng khám, “Vào đi, đến bàn đăng ký trước.”

访客,请您发表评论:

© 2025. sitemap