Truyện Tuyệt Sắc Tà Phi: Thần Vương Đệ Nhất Độc Sủng_c2 cup
Nhận Định Bóng Đá 2025-01-11 01:16:52
0
“Cấp báo,ệnTuyệtSắcTàPhiThầnVươngĐệNhấtĐộcSủc2 cup cấp báo, cấp báo! Z đã trộm được ‘Thần Vương Chi Lệ’, các đội đặc nhiệm nhận lệnh… Lấy lại đá quý, dùng mọi hình thức để bắt sống Z trở về!”
Trên nền đêm đen xám xịt, ánh đèn tín hiệu phát lên chọc thủng bầu trời, tiếng còi cùng tiếng loa mệnh lệnh vang lên inh ỏi khiến tất cả mọi hành khách trên du thuyền náo loạn.
“Ha ha, trò vặt vãnh.”
Hoà trong đoàn người đông đúc, nữ nhân mặc váy dạ hội đen lặng lẽ mỉm cười, nàng thản nhiên đi vào nhà vệ sinh nữ, nhẹ nhàng chốt khoá cửa rồi lấy trong người ra chiến lợi phẩm mới thu được.
“Hừmmm, Thần Vương Chi Lệ, tên nghe vang thật đấy.”
Nàng đưa viên đá quý nhỏ hơn bàn tay lên ngắm nghía, đôi mắt đen xinh đẹp lấp lánh ánh sáng trắng của viên kim cương trị giá hàng tỉ đô.
Quả là danh xứng với thực, ngắm kiểu nào cũng thấy đẹp.
Chuyến này sư phụ lệnh nàng đi thật không uổng.
Quan sát một hồi nàng liền cất lại vào người, vừa mới mở cửa đi ra thì bất ngờ một loạt nòng súng đen lạnh lèo đã chĩa vào.
“Báo cáo, đã bao vây Z.”
Viên đội trưởng nói vào bộ đàm sau đó nhìn nàng với ánh mắt đầy thù địch.
“Z, mau trả lại ‘Thần Vương Chi Lệ’ và giơ tay chịu trói! Mọi con đường tẩu thoát của cô đã bị chặn lại rồi!”
Đứng trước sự áp bức mạnh mẽ như vậy, nàng vẫn thản nhiên mà dựa người vào cửa nghịch nghịch lọn tóc.
“Ỷ đông ăn hiếp yếu, thật không công bằng!”
Các thành viên của đội đặc nhiệm âm thầm khinh bỉ, loại quái vật như cô mà gọi là “yếu” ư?
“Đừng có nhiều lời, toàn đội nghe lệnh…”
“Muốn bao vây tôi tưởng dễ vậy sao?”
Không để viên đội trưởng nói hết câu, nàng liền cười một tiếng rồi kéo xuống bộ đồ nguỵ trang trên người, nhanh nhẹn cầm lấy hai khẩu súng bên hông, chỉ mới nghe thấy vài tiếng nổ súng vang lên, nàng đã đạp lên đầu vài người lính đặc nhiệm rồi bỏ trốn.
“Mau đuổi theo!”
Từ khắp mọi nơi trên du thuyền, hàng trăm lính đặc nhiệm chạy ra nhưng đều bị nàng nhanh chóng qua mắt, cuối cùng dừng chân ở boong tàu, nàng bước lên lan can nhìn ngắm mặt biên dậy sóng.
Trên nền đêm đen xám xịt, ánh đèn tín hiệu phát lên chọc thủng bầu trời, tiếng còi cùng tiếng loa mệnh lệnh vang lên inh ỏi khiến tất cả mọi hành khách trên du thuyền náo loạn.
“Ha ha, trò vặt vãnh.”
Hoà trong đoàn người đông đúc, nữ nhân mặc váy dạ hội đen lặng lẽ mỉm cười, nàng thản nhiên đi vào nhà vệ sinh nữ, nhẹ nhàng chốt khoá cửa rồi lấy trong người ra chiến lợi phẩm mới thu được.
“Hừmmm, Thần Vương Chi Lệ, tên nghe vang thật đấy.”
Nàng đưa viên đá quý nhỏ hơn bàn tay lên ngắm nghía, đôi mắt đen xinh đẹp lấp lánh ánh sáng trắng của viên kim cương trị giá hàng tỉ đô.
Quả là danh xứng với thực, ngắm kiểu nào cũng thấy đẹp.
Chuyến này sư phụ lệnh nàng đi thật không uổng.
Quan sát một hồi nàng liền cất lại vào người, vừa mới mở cửa đi ra thì bất ngờ một loạt nòng súng đen lạnh lèo đã chĩa vào.
“Báo cáo, đã bao vây Z.”
Viên đội trưởng nói vào bộ đàm sau đó nhìn nàng với ánh mắt đầy thù địch.
“Z, mau trả lại ‘Thần Vương Chi Lệ’ và giơ tay chịu trói! Mọi con đường tẩu thoát của cô đã bị chặn lại rồi!”
Đứng trước sự áp bức mạnh mẽ như vậy, nàng vẫn thản nhiên mà dựa người vào cửa nghịch nghịch lọn tóc.
“Ỷ đông ăn hiếp yếu, thật không công bằng!”
Các thành viên của đội đặc nhiệm âm thầm khinh bỉ, loại quái vật như cô mà gọi là “yếu” ư?
“Đừng có nhiều lời, toàn đội nghe lệnh…”
“Muốn bao vây tôi tưởng dễ vậy sao?”
Không để viên đội trưởng nói hết câu, nàng liền cười một tiếng rồi kéo xuống bộ đồ nguỵ trang trên người, nhanh nhẹn cầm lấy hai khẩu súng bên hông, chỉ mới nghe thấy vài tiếng nổ súng vang lên, nàng đã đạp lên đầu vài người lính đặc nhiệm rồi bỏ trốn.
“Mau đuổi theo!”
Từ khắp mọi nơi trên du thuyền, hàng trăm lính đặc nhiệm chạy ra nhưng đều bị nàng nhanh chóng qua mắt, cuối cùng dừng chân ở boong tàu, nàng bước lên lan can nhìn ngắm mặt biên dậy sóng.