Truyện [ABO] Đóa Nhung Tuyết Vì Người Mà Nở Rộ_tỷ số 7m
Nhận Định Bóng Đá 2025-01-11 11:13:42
0
"Đủ rồi. Cậu về lại căn hộ của mình đi.." Đăng Anh đang nói chuyện thì chợt nhận ra có chuyện gì đó không ổn. Giọng cậu chợt chùng xuống,ệnABOĐóaNhungTuyếtVìNgườiMàNởRộtỷ số 7m ánh mắt nhìn thẳng vào người đối diện với sự lo lắng.
"Có chuyện gì vậy? Anh cảm thấy không khỏe sao?" Người kia hỏi, vẻ bối rối.
Đăng Anh nuốt khan, cảm giác nặng nề dâng lên trong cổ họng : "Tôi chỉ cảm thấy... có điều gì đó không đúng. Tôi cần ở một mình chút."
Không khí trở nên căng thẳng, và họ đứng im lặng một lúc, Vũ vẫn ngồi đó, có thể cậu ta cũng cảm thấy có gì đó bất thường.
Đăng Anh hơi run lên và bắt đầu tỏa ra một ít pheromone, cậu dùng chút lí trí cuối cùng để đuổi Vũ ra khỏi căn hộ của mình.
"Anh.. Đợi đã.. anh à?"
Đăng Anh đóng mạnh cửa tạo thành một tiếng rầm lớn.
Khải Vũ bối rối : "........."
Đăng Anh dựa lưng vào cửa, tim đập mạnh trong lồng ngực. Cậu thở hổn hển, cảm giác hồi hộp vẫn chưa nguôi ngoai. Mùi pheromone dần tan biến và ổn định lại, nhưng cậu vẫn không thể gạt đi hình ảnh của Vũ, ánh mắt ấy khiến cậu không thể dứt ra.
Bên dưới cũng vì cơn phát tình mà cương cứng theo, Đăng Anh biết rằng bản thân cậu sắp rơi vào tình trạng bất ổn định.
“Phải làm gì bây giờ?” Cậu tự hỏi, cảm giác trống rỗng lan tỏa. Căn phòng giờ trở nên im lặng, chỉ có tiếng tim đập như nhắc nhở về những cảm xúc đang quẫy động bên trong.
Đúng như cậu nghĩ, kì phát tình mình sắp đến, cậu sắp bị bùng phát, điều cậu cần làm nhất bây giờ chính là đi uống thuốc kiềm hãm và gọi điện cho bác sĩ riêng của mình.
"Có chuyện gì vậy? Anh cảm thấy không khỏe sao?" Người kia hỏi, vẻ bối rối.
Đăng Anh nuốt khan, cảm giác nặng nề dâng lên trong cổ họng : "Tôi chỉ cảm thấy... có điều gì đó không đúng. Tôi cần ở một mình chút."
Không khí trở nên căng thẳng, và họ đứng im lặng một lúc, Vũ vẫn ngồi đó, có thể cậu ta cũng cảm thấy có gì đó bất thường.
Đăng Anh hơi run lên và bắt đầu tỏa ra một ít pheromone, cậu dùng chút lí trí cuối cùng để đuổi Vũ ra khỏi căn hộ của mình.
"Anh.. Đợi đã.. anh à?"
Đăng Anh đóng mạnh cửa tạo thành một tiếng rầm lớn.
Khải Vũ bối rối : "........."
Đăng Anh dựa lưng vào cửa, tim đập mạnh trong lồng ngực. Cậu thở hổn hển, cảm giác hồi hộp vẫn chưa nguôi ngoai. Mùi pheromone dần tan biến và ổn định lại, nhưng cậu vẫn không thể gạt đi hình ảnh của Vũ, ánh mắt ấy khiến cậu không thể dứt ra.
Bên dưới cũng vì cơn phát tình mà cương cứng theo, Đăng Anh biết rằng bản thân cậu sắp rơi vào tình trạng bất ổn định.
“Phải làm gì bây giờ?” Cậu tự hỏi, cảm giác trống rỗng lan tỏa. Căn phòng giờ trở nên im lặng, chỉ có tiếng tim đập như nhắc nhở về những cảm xúc đang quẫy động bên trong.
Đúng như cậu nghĩ, kì phát tình mình sắp đến, cậu sắp bị bùng phát, điều cậu cần làm nhất bây giờ chính là đi uống thuốc kiềm hãm và gọi điện cho bác sĩ riêng của mình.