Truyện Chí Tôn_lịch thi đấu uae


- Lão Đại,ệnChíTôlịch thi đấu uae Phong Nhận Trảm!
Vệ Khiếp bỗng nhiên hét lớn một tiếng. Hắn dùng "Lão Đại" để gọi Cương Vũ Ưng thật kỳ quái.

Cương Vũ Ưng dang rộng hai cánh, nhất thời vỗ cánh nhanh hơn. Tạo ra vô số Phong Nhận màu xanh nhạt, tựa như nửa vầng trăng. Bản thân Phong Nhận cũng không ngừng tự xoay, hình thành một lưới Phong Nhận muốn chụp xuống đầu Sở Vân.

- Tuyết Nha.
Sở Vân rút ra Túy Tuyết Đao, hô nhẹ một tiếng.

Ánh đao tăng vọt gấp ba, ngưng đọng lại thành thực chất. Ánh đao nở rộ sáng như tuyết. Hắn múa may Túy Tuyết Đao, đón đỡ Phong Nhận Trảm.

- Không ngừng!
Ánh mắt Vệ Khiếp tăng vọt, lại ra lệnh một tiếng.

Cánh Cương Vũ Ưng vù vù chấn động. Phong Nhận Trảm cuồn cuộn không ngừng, giống như thác nước màu xanh, trút xuống vô số hỏa lực. Ánh đao xoay quanh Sở Vân thành lớp sáng chói lọi, hoàn toàn bao phủ Sở Vân ở bên trong.

Theo ngoài nhìn lại, Phong Nhận hình thành một mảng lớn màu xanh nhạt, vù vù xoay tròn, trút xuống dữ dội. Toàn bộ đấu trường đầy vết chém, giăng kín toàn bộ đấu trường, làm người xem kinh sợ.

- Hỏa Lực thật mạnh mẽ!

- Cương Vũ Ưng của học trưởng Vệ Khiếp đã có năm trăm sáu mươi năm tu vi. Thật là lợi hại!

- Sở Vân bị đè nặng đánh, ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Những tiếng kêu sợ hãi truyền, đến. Rất nhiều người đều chà mắt, dáng vẻ không dám tưởng tượng.

- Trước kia đều là Sở Vân, xung phong đi trước, dũng cảm tiến tới liều chết. Lúc này, đối thủ bay ở trên trời, thật không có cách nào.

Tuy rằng chiến thuật của học trưởng Vệ Khiếp hơi vô sỉ, nhưng nhằm vào Sở Vân thật sự là Tiên thiên đã đứng tại thế bất bại!

Cũng có rất nhiều người cảm thán, thậm chí có rất nhiều người đã đưa ra kết luận.

- Trận này Sở Vân bị đánh bại.

- Hắn không thể không bại. Đối phương đánh hắn, hắn lại không đánh đến đối phương.

- Ha ha ha, hiện tại học đệ ngươi đã biết khuyết điểm của mình chưa? Mau mau nhận thua đi. Học trưởng ta đại nhân đại lượng, sẽ không so đo trách tội với ngươi.
Vệ Khiếp ngồi ung dung lưng chim ưng, cười ha ha, rất đắc ý.

Hắn kích động, cơ hồ khó có thể tự kiềm chế. Nhìn thấy Sở Vân bị mình ép hắn, nghe người chung quanh nghị luận, một loại cảm giác thành tựu thật lớn lập tức trỗi dậy ở trong lòng.

- Tuyết Nguyệt Thiên Trùng!
Trong tiếng gió vù vù, đột nhiên truyền đến giọng nói của Sở Vân.

Một đạo Nguyệt Nha sáng như tuyết, ngược với Phong Nhận xanh như thác nước, tiến thẳng hướng về phía trước.

Tất cả mọi người phát ra những tiếng kêu kinh sợ. Sở Vân bắt đầu phản kích.

Nhưng rất nhanh, đạo pháp Tuyết Nguyệt Thiên Trùng bị Phong Nhận kéo dài không dứt đánh vào, hầu như không còn thấy nữa. Sau đó một mình xông lên.