Tiếng đạo diễn vang lên:
"Tốt,ệnPhếPhiPhụcSủc1 đêm nay như thế rất tốt, Hạ Lan Cẩm Tĩnh cô làm tốt lắm, chúng ta sẽ nghỉ ngơi một chút rồi diễn tiếp, cảnh sau rất khó đó ".
Hạ Lan Cẩm Tĩnh mệt mỏi được trợ lý đưa cho bình nước, trợ lý nhìn thấy thần sắc mệt mỏi của Cẩm Tĩnh lo lắng vội hỏi:
"Cẩm Tĩnh em có thể diễn tiếp được không, cảnh sau vô cùng nguy hiểm đó, hay là chúng ta dùng diễn viên đóng thế ".
Cẩm Tĩnh biết trợ lý lo cho mình liền lắc đầu nói:
"Em không sao đâu, nghỉ ngơi một chút là ổn thôi, đã cố gắng đến hôm nay không phải dùng diễn viên đóng thế rồi, giờ mà dùng thành phí bao công sức ".
Trợ lý lắc đầu vì sự ương ngạnh của Cẩm Tĩnh, đi theo cô từ khi mới vào nghề, trợ lý hiểu Cẩm Tĩnh bề ngoài thì mạnh mẽ nhưng trong nội tâm lại yếu đuối đến nhường nào.
Cẩm Tĩnh cố gắng như thế nào cô đều hiểu hết, em ấy muốn chứng minh với ba mẹ nuôi là em ấy tài giỏi đến nhường nào.
Nhưng tiếc thay từ ngày nhận nuôi Cẩm Tĩnh, lúc ban đầu còn đối xử rất tốt với em ấy nhưng khi hai người có con của chính mình lại đối xử với em ấy không ra sao.
Một đứa nhỏ bị vứt bỏ bấu víu được vào một cái cây, nhưng đến một ngày cái cây đó lại buông bỏ nó thì đứa nhỏ đó sẽ cảm thấy tổn thương ra sao, hai lần vứt bỏ thật là quá nghiệt ngã đối với em ấy.
Vì vậy em ấy đã cố gắng làm việc và kiếm thật nhiều tiền, em ấy nói chỉ cần có nhiều tiền em ấy mới cảm thấy an toàn.
Cũng may tài năng của em ấy rất xuất sắc nên đã được mọi người công nhận, bộ phim lần này nếu thành công em ấy sẽ sang một trang mới, sẽ là nữ diễn viên xuất sắc của năm.
Nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Cẩm Tĩnh, trợ lý chỉ biết nhẹ nhàng lắc đầu.