您现在的位置是:Betway > Ngoại Hạng Anh
Truyện Nghịch Lân_tile bong da truc tuyen
Betway2025-01-30 10:43:15【Ngoại Hạng Anh】0人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Nghịch Lân_tile bong da truc tuyen
“Yoochun,ệnNghịchLâtile bong da truc tuyen cảm ơn anh.”
Lời cảm ơn phá vỡ sự yên lặng khiến cho Yoochun dừng động tác rót nước lại, nhìn Junsu tĩnh dưỡng trên giường bệnh, không hỏi cậu vì sao, chỉ bưng nước ra cho cậu.
“Anh không hy vọng Jaejoong bị thương, nhưng anh thực sự không ngăn được cậu ấy, huống chi, là Jung Yunho kéo cậu ấy vào vũng bùn này.” Thay Junsu nâng đầu giường lên, thần sắc Yoochun lạnh nhạt mà đau thương.
Như hiểu rõ, có một vài việc dù có làm thế nào cũng không thay đổi được.
“Dù vậy, em vẫn muốn cảm ơn anh, cảm ơn anh đã để Yunho tiếp cận Jaejoong…” Bưng cốc nước, trong ánh mắt Junsu ngập tràn cô đơn.
Là dạng cảm xúc gì, cậu cũng không nói rõ ràng được.
Chỉ biết, trước sự nhượng bộ của Yoochun, cậu vừa sợ hãi lại vừa chờ mong, cậu hiểu được, Yoochun sẽ không vì vậy mà ngừng yêu Jaejoong, càng không động tâm với cậu, nhưng ít ra, Yoochun bây giờ đang ở cạnh cậu.
Cậu còn có thể yêu cầu gì nữa đây?
Tuy rằng cậu đang lợi dụng vết thương của mình để Yoochun đáp ứng cậu không ngăn cản Yunho nữa…
Tiến lên, vò rối tóc Junsu, Yoochun trầm mặc đứng bên cạnh, nhìn y tá giúp Junsu thay băng, ánh mắt bay ra ngoài cửa sổ phòng bệnh, thẳng hướng trường học mà nhìn…
Mạnh mẽ kéo Yunho ra ngoài lớp, sắc mặt Jaejoong khó nhìn tới cực điểm, ngược lại, Yunho đi phía sau cậu cả đường đều mỉm cười, hoàn toàn không bị Jaejoong ảnh hưởng.
Ngay lúc Jaejoong kéo Yunho chuẩn bị xuống cầu thang, Yunho bật ra tiếng kêu đau đớn, Jaejoong vội dừng bước, quay đầu, khuôn mặt không giấu được khẩn trương nhìn Yunho.
“Này, anh không sao chứ?” Buông lỏng tay, Jaejoong vội vàng kiểm tra Yunho. “Tôi mạnh tay quá à?”
Nhìn Jaejoong bất giác thể hiện sự lo lắng, nụ cười của Yunho càng đậm, vươn tay chạm vào mặt cậu, lại gần Jaejoong, đến cự ly hai người gần như dán sát vào nhau, Yunho nhìn thẳng vào mắt của cậu.
“Cậu đang quan tâm tôi sao, Jaejoong?”
Nghe Yunho dùng giọng điệu thân mật gọi cậu, Jaejoong nhíu mày, định dùng tay đẩy hắn ra, nửa chừng lại nhớ Yunho vẫn đang bị thương, đành phải lui về phía sau mấy bước để kéo giãn cự ly giữa hai người.
“Anh nghĩ nhiều quá, Jung Yunho, tôi chỉ là muốn hỏi anh đã xin phép nghỉ rồi sao còn chạy tới trường làm gì?”
“Nghĩa vụ của học sinh không phải là đến trường sao?” Yunho nhẹ nhàng đáp lại vấn đề của Jaejoong.
Trừng mắt nhìn Yunho, nếu không phải hiện tại Yunho còn bị thương, Jaejoong thật sự rất muốn tặng hắn mấy đấm, xem có thể làm vỡ cái khuôn mặt tươi cười chết tiệt kia không.
“Nếu tôi nhớ không lầm thì bác sĩ bảo anh phải tĩnh dưỡng mà? Anh đừng nói với tôi, một súng kia không có chút ảnh hưởng nào với anh?”
Nhún nhún vui, Yunho khẽ cong bờ môi có chút tái nhợt, cười.
“Tôi không nói như vậy, miệng vết thương vẫn rất đau, nhất là vừa rồi có người nào đó động tác thô lỗ như vậy, hiện tại hình như bị vỡ rồi…” Là diễn kịch hay nói thật, cậu hoàn toàn không phân biệt được khi nhìn vào biểu cảm trên mặt Yunho.
Bị chỉ trích đầy tính ám chỉ của Yunho làm cho xấu hổ một hồi, tự biết mình đuối lý, Jaejoong chỉ có thể mềm giọng.
“Tôi không cố ý, chỉ có điều, đã bị thương thì anh nên ở nhà nghỉ ngơi, nghỉ một ngày học anh cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào, lúc trước không phải vẫn trốn đầy đó sao?” Jaejoong vẫn chưa quên chuyện hắn dẫn cậu đi “Nghỉ phép”.
Lời cảm ơn phá vỡ sự yên lặng khiến cho Yoochun dừng động tác rót nước lại, nhìn Junsu tĩnh dưỡng trên giường bệnh, không hỏi cậu vì sao, chỉ bưng nước ra cho cậu.
“Anh không hy vọng Jaejoong bị thương, nhưng anh thực sự không ngăn được cậu ấy, huống chi, là Jung Yunho kéo cậu ấy vào vũng bùn này.” Thay Junsu nâng đầu giường lên, thần sắc Yoochun lạnh nhạt mà đau thương.
Như hiểu rõ, có một vài việc dù có làm thế nào cũng không thay đổi được.
“Dù vậy, em vẫn muốn cảm ơn anh, cảm ơn anh đã để Yunho tiếp cận Jaejoong…” Bưng cốc nước, trong ánh mắt Junsu ngập tràn cô đơn.
Là dạng cảm xúc gì, cậu cũng không nói rõ ràng được.
Chỉ biết, trước sự nhượng bộ của Yoochun, cậu vừa sợ hãi lại vừa chờ mong, cậu hiểu được, Yoochun sẽ không vì vậy mà ngừng yêu Jaejoong, càng không động tâm với cậu, nhưng ít ra, Yoochun bây giờ đang ở cạnh cậu.
Cậu còn có thể yêu cầu gì nữa đây?
Tuy rằng cậu đang lợi dụng vết thương của mình để Yoochun đáp ứng cậu không ngăn cản Yunho nữa…
Tiến lên, vò rối tóc Junsu, Yoochun trầm mặc đứng bên cạnh, nhìn y tá giúp Junsu thay băng, ánh mắt bay ra ngoài cửa sổ phòng bệnh, thẳng hướng trường học mà nhìn…
Mạnh mẽ kéo Yunho ra ngoài lớp, sắc mặt Jaejoong khó nhìn tới cực điểm, ngược lại, Yunho đi phía sau cậu cả đường đều mỉm cười, hoàn toàn không bị Jaejoong ảnh hưởng.
Ngay lúc Jaejoong kéo Yunho chuẩn bị xuống cầu thang, Yunho bật ra tiếng kêu đau đớn, Jaejoong vội dừng bước, quay đầu, khuôn mặt không giấu được khẩn trương nhìn Yunho.
“Này, anh không sao chứ?” Buông lỏng tay, Jaejoong vội vàng kiểm tra Yunho. “Tôi mạnh tay quá à?”
Nhìn Jaejoong bất giác thể hiện sự lo lắng, nụ cười của Yunho càng đậm, vươn tay chạm vào mặt cậu, lại gần Jaejoong, đến cự ly hai người gần như dán sát vào nhau, Yunho nhìn thẳng vào mắt của cậu.
“Cậu đang quan tâm tôi sao, Jaejoong?”
Nghe Yunho dùng giọng điệu thân mật gọi cậu, Jaejoong nhíu mày, định dùng tay đẩy hắn ra, nửa chừng lại nhớ Yunho vẫn đang bị thương, đành phải lui về phía sau mấy bước để kéo giãn cự ly giữa hai người.
“Anh nghĩ nhiều quá, Jung Yunho, tôi chỉ là muốn hỏi anh đã xin phép nghỉ rồi sao còn chạy tới trường làm gì?”
“Nghĩa vụ của học sinh không phải là đến trường sao?” Yunho nhẹ nhàng đáp lại vấn đề của Jaejoong.
Trừng mắt nhìn Yunho, nếu không phải hiện tại Yunho còn bị thương, Jaejoong thật sự rất muốn tặng hắn mấy đấm, xem có thể làm vỡ cái khuôn mặt tươi cười chết tiệt kia không.
“Nếu tôi nhớ không lầm thì bác sĩ bảo anh phải tĩnh dưỡng mà? Anh đừng nói với tôi, một súng kia không có chút ảnh hưởng nào với anh?”
Nhún nhún vui, Yunho khẽ cong bờ môi có chút tái nhợt, cười.
“Tôi không nói như vậy, miệng vết thương vẫn rất đau, nhất là vừa rồi có người nào đó động tác thô lỗ như vậy, hiện tại hình như bị vỡ rồi…” Là diễn kịch hay nói thật, cậu hoàn toàn không phân biệt được khi nhìn vào biểu cảm trên mặt Yunho.
Bị chỉ trích đầy tính ám chỉ của Yunho làm cho xấu hổ một hồi, tự biết mình đuối lý, Jaejoong chỉ có thể mềm giọng.
“Tôi không cố ý, chỉ có điều, đã bị thương thì anh nên ở nhà nghỉ ngơi, nghỉ một ngày học anh cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào, lúc trước không phải vẫn trốn đầy đó sao?” Jaejoong vẫn chưa quên chuyện hắn dẫn cậu đi “Nghỉ phép”.
很赞哦!(34338)
相关文章
- Tang lễ diễn viên Lee Ji Han thiệt mạng ở thảm kịch Itaewon
- Nhận định, soi kèo Caracas vs Dep. Tachira, 05h00 ngày 23/04
- Casino trực tuyến: Những việc quan trọng người mới bắt đầu cần tìm hiểu
- Nhận định, soi kèo Colon Santa Fe vs Cerro Porteno, 05h00 ngày 05/05
- Tái hiện Lễ ban quạt trong cung đình thời Lê Trung Hưng ở Hoàng Thành
- Kỹ thuật đánh Xì Tố khiến đối thủ khóc thét
- Nhận định, soi kèo Caracas vs The Strongest, 5h15 ngày 18/5
- Nhận định, soi kèo Bremen vs Sandhausen, 18h30 ngày 3/4
- MC Phan Anh hội ngộ 2 mỹ nhân HHVN 2016
- Nhận định, soi kèo Persik Kediri vs Bali United, 20h ngày 31/3
热门文章
站长推荐
Giai điệu tự hào tháng 8: Tranh cãi nảy lửa trên truyền hình chỉ vì 1 bài hát
Biến động Liverpool vs Chelsea, 22h45 ngày 14/5
Nhận định, soi kèo Racing Club vs Cuiaba, 7h30 ngày 14/4
Nhận định, soi kèo Lillestrom vs Valerenga, 1h ngày 26/5
Hướng dẫn cập nhật iOS 14.6 RC beta của lập trình viên
Nhận định, soi kèo Swansea vs Barnsley, 21h00 ngày 15/04
Nhận định, soi kèo Fortaleza vs Colo Colo, 5h00 ngày 8/4
Nhận định, soi kèo Oulu vs SJK, 21h00 ngày 28/5