Truyện Linh La Giới_ty le bong 88
发布时间:2025-01-31 01:44:04 作者:玩站小弟 我要评论
Tin thể thao 24H Truyện Linh La Giới_ty le bong 88。
Những ngày cuối tháng sáu,ệnLinhLaGiớty le bong 88 thời tiết dần dần trở nên nóng bức nhất trong năm, mặt trời giữa trưa chiếu xuống gay gắt khiến cho người đi đường trong thành Ngọc Thủy trở nên hết sức thưa thớt. Chỉ có một số người tu luyện khắc khổ mới không để ý đến cái nóng khó chịu.
Một người tu luyện trung niên có làn da ngăm đen, lưng đeo thiết kiếm đang vội vã đi đến một cái giếng nước chuẩn bị uống nước. Bước chân người này trầm ổn, mạnh mẽ. Tuy rằng thời tiết nóng bức nhưng trên mặt hắn lại không có một giọt mồ hôi, chỉ là hai má hơi ửng hồng, có thể thấy được hắn đang đi đường dài.
Ngay khi hắn chuẩn bị từ trong giếng lấy nước ra, chợt từ bên cạnh đột nhiên nhảy ra một người.
Người này dáng nhỏ gầy mặc áo xanh mũ nồi, làn da khô héo, môi chìa ra ngoài, mắt lé. Hắn thò tay ngăn cản động tác lấy nước của người kia.
- Cái giếng này là huynh đệ ta đào, nước trong giếng cũng là của huynh đệ ta. Ngươi nếu muốn uống nước nhất định phải dùng tiền để đổi.
Người này cười hắc hắc, mắt trợn lên đúng là bộ dạng vô lại.
- Phải nộp tiền mới có thể uống nước? Vậy không phải giống như quán trà bên đường sao?
Người tu luyện trung niên vẻ mặt sửng sốt, hắn không nghĩ tới giếng nước bên đường cũng phải mất tiền.
Hắn từ thành Tử Diệp xa xôi một đường gấp tới thành Ngọc Thủy. Sau khi đến thành Ngọc Thủy hắn mới phát hiện túi tiền trên người không biết rơi khi nào. Vốn hắn không quá coi trọng tiền tài, lúc ấy cũng không để ý nhiều. Nhưng khi mặt trời giữa trưa dần dần bốc hơi lượng nước trong người, muốn đi đến quán trà uống một chén thì lại bất lực, chỉ có thể kiếm nước uống ở trên đường.
Thật vất vả nhìn thấy một giếng nước không ngờ cũng phải mất tiền mới có thể uống.
Người tu luyện trung niên liếm liếm môi, có chút khó xử.
- Hắc hắc! Huynh đệ ta sở dĩ đào giếng nước này là vì thuận lợi đồng thời cũng muốn kiếm ít tiền mồ hôi nước mắt. Nếu là tất cả mọi người đều dùng nước miễn phí, vậy huynh đệ ta chẳng phải là đào giếng không công hay sao? Ngươi muốn uống nước phải trả tiền, nếu ngươi không uống ta cũng không cưỡng bức ngươi uống. Thuận mua vừa bán, đạo lý hiển nhiên.
Người mỏ nhọn áo xanh lắc đầu, không trả tiền sẽ không thể uống nước.
Người tu luyện trung niên thở dài một hơi, sờ sờ bên hông. Tất cả tiền của hắn đều đặt ở trong túi tiền kia, không ngờ không cẩn thận làm mất. HIện tại lại gặp được việc khó khăn như vậy, người ta vất vả đào giếng, thu tiền bán nước cũng là chuyện hợp lý hợp tình.
Nhưng hiện tại trên người hắn quả thật tìm không thấy cho dù là một đồng tiền.
- Nước này của ngươi bán thế nào?
Ngay khi người tu luyện trung niên bất đắc dĩ chuẩn bị rời đi tìm nguồn nước khác, một giọng nói truyền đến. Nghe giọng dường như là một người trẻ tuổi.
Người tu luyện trung niên xoay người nhìn, quả nhiên là một thiếu niên đứng ở không xa phía sau, người này mặc quần áo bình thường, trong mắt chớp động hào quang thoạt nhìn cũng là một người tu luyện. Chỉ là chân hình hắn gầy yếu, ngón tay trắng nõn dường như chưa từng ăn đau khổ, khó có thành tựu lớn. Chỉ liếc mắt một cái người tu luyện trung niên đã đánh giá toàn thân thiếu niên một lần.
Thiếu niên hỏi giá nước này chính là Hạ Ngôn vừa mới từ khu nhà Hạ gia đi đến đây.
- Nước của ta một ngụm mười đồng, rẻ hơn nước trà trong quán rất nhiều. Nước này của ta rất thích hợp thời tiết nóng bức như hôm nay, dùng để uống lạnh lẽo giải nóng, ngọt lịm thấm vào cổ.
Người áo xanh mỏ nhọn này cười ha ha nói.
- Ha ha! Được, mười đồng thì mười đồng.
Hạ Ngôn từ trong túi tiền lấy ra một dây tiền đồng, mấy ngày trước hắn cố ý đổi một số tiền lẻ để ở trên người, thuận tiện liếc mắt nhìn người áo xanh một cái:
- Trước tiên ngươi lấy nước lên cho ta.
Người áo xanh này thấy Hạ Ngôn bỏ tiền, ánh mắt chợt lóe trả lời một tiếng, rồi nhanh chóng cầm lấy một cái gầu nước ở bên cạnh.
Người tu luyện trung niên lại liếm môi, lúc này yết hầu hắn giống như muốn bốc khói, khô khốc đau đớn.
- Vị đại ca này. Dường như vừa rồi chạy không ít, không bằng chúng ta cùng nhau uống nước, thế nào?
Hạ Ngôn xoay người, đối diện với người tu luyện trung niên cố ý dùng một loại giọng điệu trưng cầu hỏi.
Vừa rồi hắn đi trên đường, thấy người tu luyện này khí thế không bình thường, đang nghĩ trong lòng có thể người này là một cao thủ thì lại bất ngờ thấy người này bởi vì một chén nước mà khó xử. Cho nên lúc này Hạ Ngôn mới đi tới, thuận tiện giúp hắn ta việc nhỏ này, đây cũng chỉ là một chuyện không đáng kể mà thôi.
- Hai người các ngươi, vậy phải hai mươi đồng!
Người áo xanh nghe nói như thế vội vàng hô lên.
Hạ Ngôn cười cười nói:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không thiếu tiền của ngươi.
Nghe lời nói của Hạ Ngôn, người áo xanh mỏ nhọn mới lại bắt đầu đưa nước.
Người tu luyện trung niên há to miệng, biểu tình trên khuôn mặt ngăm đen có chút kỳ quái.
- Vị đại ca này. Huynh dường như không phải người trong thành Ngọc Thủy?
Hạ Ngôn tránh vấn đề uống nước.
Người tu luyện trung niên gật đầu nói:
- Ta vốn ở thành Tử Diệp, bởi vì xử lý một chuyện khẩn yếu cho nên mới tới thành Ngọc Thủy này. Nhưng lại không nghĩ tới ở trên đường đánh mất túi tiền, cho nên mới.
Người tu luyện trung niên cá tính hào sảng, thấy Hạ Ngôn khách khí như thế cũng liền trực tiếp nói ra khó xử của mình.
Hạ Ngôn trong lòng vui vẻ, thầm nghĩ người này quả nhiên không phải là người tâm cơ giả dối.
- Ra là vậy. Thấy đại ca cũng là người tu luyện chăm chỉ, chỉ sợ bình thường cũng không quá để ý tiền tài cho nên mới đánh rơi túi tiền.
Hạ Ngôn thuận lời nói.
Người tu luyện trung niên trên mặt hơi có chút xấu hổ, sau đó nói:
- Ngươi nói không sai. Ở thành Tử Diệp bình thường rất ít dùng tiền, lần này đi xa cũng không quá để ý tiền tài. Không nghĩ rằng ở bên ngoài nếu không có tiền thật đúng là muôn vàn khó khăn! Một chén nước khiến cho ta hao phí tâm thần. Ha ha.
Nói xong người tu luyện trung niên sờ gáy, sang sảng nở nụ cười.
- Àh! Ta gọi là Lý Nguyên Xuân, không biết lão đệ xưng hô thế nào?
Lý Nguyên Xuân ôm quyền nhìn Hạ Ngôn hỏi.
Hạ Ngôn vội ôm quyền đáp lễ:
Một người tu luyện trung niên có làn da ngăm đen, lưng đeo thiết kiếm đang vội vã đi đến một cái giếng nước chuẩn bị uống nước. Bước chân người này trầm ổn, mạnh mẽ. Tuy rằng thời tiết nóng bức nhưng trên mặt hắn lại không có một giọt mồ hôi, chỉ là hai má hơi ửng hồng, có thể thấy được hắn đang đi đường dài.
Ngay khi hắn chuẩn bị từ trong giếng lấy nước ra, chợt từ bên cạnh đột nhiên nhảy ra một người.
Người này dáng nhỏ gầy mặc áo xanh mũ nồi, làn da khô héo, môi chìa ra ngoài, mắt lé. Hắn thò tay ngăn cản động tác lấy nước của người kia.
- Cái giếng này là huynh đệ ta đào, nước trong giếng cũng là của huynh đệ ta. Ngươi nếu muốn uống nước nhất định phải dùng tiền để đổi.
Người này cười hắc hắc, mắt trợn lên đúng là bộ dạng vô lại.
- Phải nộp tiền mới có thể uống nước? Vậy không phải giống như quán trà bên đường sao?
Người tu luyện trung niên vẻ mặt sửng sốt, hắn không nghĩ tới giếng nước bên đường cũng phải mất tiền.
Hắn từ thành Tử Diệp xa xôi một đường gấp tới thành Ngọc Thủy. Sau khi đến thành Ngọc Thủy hắn mới phát hiện túi tiền trên người không biết rơi khi nào. Vốn hắn không quá coi trọng tiền tài, lúc ấy cũng không để ý nhiều. Nhưng khi mặt trời giữa trưa dần dần bốc hơi lượng nước trong người, muốn đi đến quán trà uống một chén thì lại bất lực, chỉ có thể kiếm nước uống ở trên đường.
Thật vất vả nhìn thấy một giếng nước không ngờ cũng phải mất tiền mới có thể uống.
Người tu luyện trung niên liếm liếm môi, có chút khó xử.
- Hắc hắc! Huynh đệ ta sở dĩ đào giếng nước này là vì thuận lợi đồng thời cũng muốn kiếm ít tiền mồ hôi nước mắt. Nếu là tất cả mọi người đều dùng nước miễn phí, vậy huynh đệ ta chẳng phải là đào giếng không công hay sao? Ngươi muốn uống nước phải trả tiền, nếu ngươi không uống ta cũng không cưỡng bức ngươi uống. Thuận mua vừa bán, đạo lý hiển nhiên.
Người mỏ nhọn áo xanh lắc đầu, không trả tiền sẽ không thể uống nước.
Người tu luyện trung niên thở dài một hơi, sờ sờ bên hông. Tất cả tiền của hắn đều đặt ở trong túi tiền kia, không ngờ không cẩn thận làm mất. HIện tại lại gặp được việc khó khăn như vậy, người ta vất vả đào giếng, thu tiền bán nước cũng là chuyện hợp lý hợp tình.
Nhưng hiện tại trên người hắn quả thật tìm không thấy cho dù là một đồng tiền.
- Nước này của ngươi bán thế nào?
Ngay khi người tu luyện trung niên bất đắc dĩ chuẩn bị rời đi tìm nguồn nước khác, một giọng nói truyền đến. Nghe giọng dường như là một người trẻ tuổi.
Người tu luyện trung niên xoay người nhìn, quả nhiên là một thiếu niên đứng ở không xa phía sau, người này mặc quần áo bình thường, trong mắt chớp động hào quang thoạt nhìn cũng là một người tu luyện. Chỉ là chân hình hắn gầy yếu, ngón tay trắng nõn dường như chưa từng ăn đau khổ, khó có thành tựu lớn. Chỉ liếc mắt một cái người tu luyện trung niên đã đánh giá toàn thân thiếu niên một lần.
Thiếu niên hỏi giá nước này chính là Hạ Ngôn vừa mới từ khu nhà Hạ gia đi đến đây.
- Nước của ta một ngụm mười đồng, rẻ hơn nước trà trong quán rất nhiều. Nước này của ta rất thích hợp thời tiết nóng bức như hôm nay, dùng để uống lạnh lẽo giải nóng, ngọt lịm thấm vào cổ.
Người áo xanh mỏ nhọn này cười ha ha nói.
- Ha ha! Được, mười đồng thì mười đồng.
Hạ Ngôn từ trong túi tiền lấy ra một dây tiền đồng, mấy ngày trước hắn cố ý đổi một số tiền lẻ để ở trên người, thuận tiện liếc mắt nhìn người áo xanh một cái:
- Trước tiên ngươi lấy nước lên cho ta.
Người áo xanh này thấy Hạ Ngôn bỏ tiền, ánh mắt chợt lóe trả lời một tiếng, rồi nhanh chóng cầm lấy một cái gầu nước ở bên cạnh.
Người tu luyện trung niên lại liếm môi, lúc này yết hầu hắn giống như muốn bốc khói, khô khốc đau đớn.
- Vị đại ca này. Dường như vừa rồi chạy không ít, không bằng chúng ta cùng nhau uống nước, thế nào?
Hạ Ngôn xoay người, đối diện với người tu luyện trung niên cố ý dùng một loại giọng điệu trưng cầu hỏi.
Vừa rồi hắn đi trên đường, thấy người tu luyện này khí thế không bình thường, đang nghĩ trong lòng có thể người này là một cao thủ thì lại bất ngờ thấy người này bởi vì một chén nước mà khó xử. Cho nên lúc này Hạ Ngôn mới đi tới, thuận tiện giúp hắn ta việc nhỏ này, đây cũng chỉ là một chuyện không đáng kể mà thôi.
- Hai người các ngươi, vậy phải hai mươi đồng!
Người áo xanh nghe nói như thế vội vàng hô lên.
Hạ Ngôn cười cười nói:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không thiếu tiền của ngươi.
Nghe lời nói của Hạ Ngôn, người áo xanh mỏ nhọn mới lại bắt đầu đưa nước.
Người tu luyện trung niên há to miệng, biểu tình trên khuôn mặt ngăm đen có chút kỳ quái.
- Vị đại ca này. Huynh dường như không phải người trong thành Ngọc Thủy?
Hạ Ngôn tránh vấn đề uống nước.
Người tu luyện trung niên gật đầu nói:
- Ta vốn ở thành Tử Diệp, bởi vì xử lý một chuyện khẩn yếu cho nên mới tới thành Ngọc Thủy này. Nhưng lại không nghĩ tới ở trên đường đánh mất túi tiền, cho nên mới.
Người tu luyện trung niên cá tính hào sảng, thấy Hạ Ngôn khách khí như thế cũng liền trực tiếp nói ra khó xử của mình.
Hạ Ngôn trong lòng vui vẻ, thầm nghĩ người này quả nhiên không phải là người tâm cơ giả dối.
- Ra là vậy. Thấy đại ca cũng là người tu luyện chăm chỉ, chỉ sợ bình thường cũng không quá để ý tiền tài cho nên mới đánh rơi túi tiền.
Hạ Ngôn thuận lời nói.
Người tu luyện trung niên trên mặt hơi có chút xấu hổ, sau đó nói:
- Ngươi nói không sai. Ở thành Tử Diệp bình thường rất ít dùng tiền, lần này đi xa cũng không quá để ý tiền tài. Không nghĩ rằng ở bên ngoài nếu không có tiền thật đúng là muôn vàn khó khăn! Một chén nước khiến cho ta hao phí tâm thần. Ha ha.
Nói xong người tu luyện trung niên sờ gáy, sang sảng nở nụ cười.
- Àh! Ta gọi là Lý Nguyên Xuân, không biết lão đệ xưng hô thế nào?
Lý Nguyên Xuân ôm quyền nhìn Hạ Ngôn hỏi.
Hạ Ngôn vội ôm quyền đáp lễ:
相关文章
Yên Bái lập hồ sơ đề nghị xếp hạng ruộng bậc thang Mù Cang Chải
Việc lập hồ sơ khoa học Di tích quốc gia "Ruộng bậc thang Mù Cang Chải" nhằm nhận diện, xác định giá2025-01-31Điểm chuẩn các trường đại học ngày 24/8
- Theo quy định, trước ngày 25/8 các trường phải công bố điểm trúng tuyểnnguyện vọng 1 trên website2025-01-31Bộ trưởng Giáo dục: 'Đang thừa thầy kém'
- Bộ trưởng Phạm Vũ Luận trả lời câu hỏi chất vấn của Đại biểu Quốc hội về tình trạng thừa thầy thiế2025-01-31Nam diễn viên 'Hồng lâu mộng' qua đời vì đau tim
Tối 1/11, truyền thông Trung Quốc đăng tải tin Dương Tuấn Dũng - người đóng vai Giả Dung trong Hồng2025-01-31President Lương Cường pays tribute to President Hồ Chí Minh on first day of Tết
President Lương Cường pays tribute to President Hồ Chí Minh on2025-01-31Sao Việt hôm nay 12/11: Lệ Quyên, Lý Nhã Kỳ đua nhau mặc gợi cảm
Sao Việt hôm nay 12/11: Ca sĩ Lệ Quyên khoe dáng nuột nà bên bể bơi. Nữ ca sĩ tiết lộ bức hình là2025-01-31
最新评论