Truyện Sếp Tưởng Tôi Là Con Trai_kết quả giải vô địch mexico
时间:2025-01-11 03:45:40 出处:World Cup阅读(143)
Đã được một tuần từ hôm Vi Đông đồng ý ở lại nhà sếp Lương.
Trong một tuần này,ệnSếpTưởngTôiLàkết quả giải vô địch mexico Vi Đông vẫn làm osin, phục vụ sếp từ cái ăn đến cái mặc.
Cũng may sau khi biết Vi Đông là con gái, sếp Lương đã phụ giúp cô làm kha khá công việc trong nhà. Và như sếp đã hứa, cô được ngủ nướng vào hôm chủ nhật, hôm nào tan muộn thì không cần nấu cơm mà sẽ được dẫn ra ngoài ăn.
Mà hôm nay là chủ nhật, Vi Đông ngủ đến gần chín giờ mới dậy.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô xuống bếp thì thấy cơm hộp đã được đặt ở trên bàn, chắc là sáng nay sếp Lương đã m/ua cho cô.
Cô vui vẻ ngồi xuống ăn, vừa ăn vừa xem điện thoại.
“Ting.” Tiếng chuông tin nhắn bỗng vang lên, có một số lạ gửi tin nhắn đến: [Chào Vi Đông, em còn nhớ anh không?]
Gì vậy? Ai thế?
Vi Đông nhíu mày, do dự không biết có nên trả lời tin nhắn này hay không. Bình thường cô không cho người lạ số điện thoại, thế nên chắc đây là người quen của cô. Nhưng cách nhắn tin của người này khiến cho cô hơi cảnh giác, cô cảm thấy đối phương có gì đó là lạ.
Hay thôi, không trả lời nữa nhỉ?
Vi Đông quyết định không trả lời. Nhưng chẳng bao lâu sau, người kia lại gửi tin nhắn tiếp: [Hiện giờ em đang làm ở đâu thế? Nơi em làm còn vị trí nào trống không? Anh muốn đến xin việc.]
Ồ, hóa ra là định xin việc.
Ở chỗ Vi Đông làm cũng đang tuyển vài vị trí, cho nên cô liền trả lời người kia: [Em đang làm ở trung tâm tiếng Anh Sunshine, trung tâm còn tuyển giáo viên và nhân viên tư vấn khóa học. Anh biết địa chỉ trung tâm chưa?]
Người đàn ông kia nhắn lại ngay lập tức: [À, anh biết trung tâm đó rồi. Hẹn gặp lại em.]
Nhìn thấy tin nhắn này, Vi Đông cũng không nghĩ gì nhiều. Cô tập trung ăn sáng, đến lúc ăn xong thì đi lên trên phòng khách ngồi xem TV.
Lúc này, sếp Lương đi từ trên tầng xuống. Vi Đông thấy thế thì chào hỏi: “Chào sếp. Sếp phơi quần áo chưa?”
Sếp Lương đi đến, ngồi xuống bên cạnh Vi Đông rồi đáp, “Anh phơi từ tối qua rồi, thưa em trai.”
Vi Đông không nói gì nữa mà chăm chú xem bộ phim võ thuật trên TV. Gần đây bộ phim này rất nổi, cả Vi Đông và sếp Lương đều thích xem.
Hiện giờ hai người ngồi cạnh nhau, nhưng khoảng cách giữa hai người phải đến hơn nửa mét.
Mặc dù trước đó, sếp Lương đã nói rằng mình coi Vi Đông như em trai, nhưng thực tế thì anh vẫn luôn giữ khoảng cách nhất định với cô, bởi dù sao hai người cùng là người khác giới.
Trên TV, nam nữ chính đang đánh nhau. Hai người họ thuộc hai thế lực đối địch, vì thế nên dù yêu nhau nhưng vẫn phải đối đầu với nhau.
Vi Đông nhìn cảnh hai người đánh đấm mà không rời mắt. Sếp Lương thì vừa xem phim, vừa đưa mắt nhìn sang xem phản ứng của Vi Đông.
Thấy cô tròn mắt xem cảnh đánh nhau, trên mặt lộ rõ vẻ say mê và thích thú, sếp Lương bất giác mỉm cười, thầm nghĩ cô giống y như mấy đứa trẻ thích xem siêu nhân vậy.
Sau đó, sếp Lương lại nhìn vào TV. Bất ngờ là trận đánh trong phim đã kết thúc, bởi vì nam chính đột nhiên ôm chầm lấy nữ chính.
Sắc mặt Vi Đông liền thay đổi, bởi vì với kinh nghiệm xem phim lâu năm, cô cảm thấy hai người họ sẽ không chỉ ôm thôi đâu.
Quả nhiên ngay giây sau đó, nam chính đã nâng cằm nữ chính lên và hôn cô ấy. Hôn kiểu chuồn chuồn đạp nước thì chẳng nói làm gì, nhưng đây lại là một nụ hôn còn cháy hơn cả cảnh đánh nhau vừa rồi.
Thật ra những cảnh ôm hôn thắm thiết rất chi là bình thường đối với Vi Đông. Nhưng bây giờ cô đang ngồi xem cùng sếp Lương! Ngồi xem cùng sếp Lương đó!
Làm ơn đi, hôn nhanh dùm cái!
Vi Đông thầm cầu nguyện trong lòng. Ai ngờ nam nữ chính vẫn chưa chịu dừng lại, hai người họ còn ôm hôn mãnh liệt hơn.
Vi Đông vô thức cúi thấp đầu xuống, nghiêng mặt sang một bên, ngượng đến không dám nhìn vào TV, càng không dám nhìn vào sếp Lương.
Sếp Lương thì ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, cố đợi đến khi đôi nam nữ trên TV không hôn nhau nữa.
Bình thường anh cũng sẽ chẳng ngại mấy cảnh này đâu, bởi anh còn từng xem những bộ phim hơn cả thế này rồi. Nhưng cũng giống như Vi Đông, anh ngại vì đang xem cùng cô mà thôi.
Thế rồi cuối cùng, nam nữ chính cũng không hôn nhau nữa. Thay vào đó, hai người họ bày tỏ tình cảm cho nhau bằng lời nói:
“Anh yêu em! Cả trái tim và cơ thể này đều thuộc về em!”
“Em cũng yêu anh, yêu anh nhiều lắm.”
“...”
7749 câu nói tán tỉnh vừa ngọt vừa ngấy vang lên không ngừng. Bầu không khí giữa nam nữ chính ngọt ngào bao nhiêu thì bầu không khí giữa Vi Đông và sếp Lương cũng mờ ám bấy nhiêu.
Cuối cùng, Vi Đông không nhịn được nữa nên đã đứng dậy. “Sếp, em mới nhớ ra mình còn chưa làm hết công việc, em vào phòng làm đây.”
Nói xong, chưa đợi Lương trả lời thì Vi Đông đã chuồn đi.
Sếp Lương nhìn theo Vi Đông, tới lúc cô đi vào phòng rồi thì anh bèn thở dài, thầm nghĩ: Một nam một nữ sống chung… đúng là không thể nào cư xử tự nhiên với nhau được.
Đến đêm, sếp Lương chợt mơ một giấc mơ.
Một giấc mơ liên quan đến bộ phim kia, chính xác hơn là liên quan đến nam nữ chính của bộ phim đó.
Tuy nhiên, nam nữ chính trong giấc mơ không phải hai diễn viên trên phim, mà lại là chính anh và Vi Đông. Hai người đứng nhìn nhau, sau đó Vi Đông lao vào đánh anh. Còn anh… Anh chỉ biết ôm đầu cho cô đánh liên tục.
Tới lúc đau quá không nhịn được nữa, sếp Lương liền vùng dậy, giận dữ quát: “Không được đánh anh! Em mà dám đánh nữa thì anh sẽ…”
“Hả? Anh sẽ làm sao?” Vi Đông trừng mắt, sếp Lương ở trong mơ sợ toát mồ hôi hột.
Vi Đông lại hỏi: “Sao không nói? Nói đi chứ!”
Sếp Lương vẫn im thin thít, không dám mở miệng.
Vi Đông liền giơ nắm đấm, định đấm thẳng vào mặt sếp Lương. Nhưng lần này sếp Lương đã giữ tay cô lại, sau đó kéo mạnh một cái.
Vi Đông ngã vào lòng sếp, sếp Lương ôm chặt cô lại, không cho cô động đậy.
Vi Đông rất khó chịu, lớn tiếng mắng sếp Lương không ngừng:
“Anh bỏ em ra! Em ghét anh!”
Trong một tuần này,ệnSếpTưởngTôiLàkết quả giải vô địch mexico Vi Đông vẫn làm osin, phục vụ sếp từ cái ăn đến cái mặc.
Cũng may sau khi biết Vi Đông là con gái, sếp Lương đã phụ giúp cô làm kha khá công việc trong nhà. Và như sếp đã hứa, cô được ngủ nướng vào hôm chủ nhật, hôm nào tan muộn thì không cần nấu cơm mà sẽ được dẫn ra ngoài ăn.
Mà hôm nay là chủ nhật, Vi Đông ngủ đến gần chín giờ mới dậy.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô xuống bếp thì thấy cơm hộp đã được đặt ở trên bàn, chắc là sáng nay sếp Lương đã m/ua cho cô.
Cô vui vẻ ngồi xuống ăn, vừa ăn vừa xem điện thoại.
“Ting.” Tiếng chuông tin nhắn bỗng vang lên, có một số lạ gửi tin nhắn đến: [Chào Vi Đông, em còn nhớ anh không?]
Gì vậy? Ai thế?
Vi Đông nhíu mày, do dự không biết có nên trả lời tin nhắn này hay không. Bình thường cô không cho người lạ số điện thoại, thế nên chắc đây là người quen của cô. Nhưng cách nhắn tin của người này khiến cho cô hơi cảnh giác, cô cảm thấy đối phương có gì đó là lạ.
Hay thôi, không trả lời nữa nhỉ?
Vi Đông quyết định không trả lời. Nhưng chẳng bao lâu sau, người kia lại gửi tin nhắn tiếp: [Hiện giờ em đang làm ở đâu thế? Nơi em làm còn vị trí nào trống không? Anh muốn đến xin việc.]
Ồ, hóa ra là định xin việc.
Ở chỗ Vi Đông làm cũng đang tuyển vài vị trí, cho nên cô liền trả lời người kia: [Em đang làm ở trung tâm tiếng Anh Sunshine, trung tâm còn tuyển giáo viên và nhân viên tư vấn khóa học. Anh biết địa chỉ trung tâm chưa?]
Người đàn ông kia nhắn lại ngay lập tức: [À, anh biết trung tâm đó rồi. Hẹn gặp lại em.]
Nhìn thấy tin nhắn này, Vi Đông cũng không nghĩ gì nhiều. Cô tập trung ăn sáng, đến lúc ăn xong thì đi lên trên phòng khách ngồi xem TV.
Lúc này, sếp Lương đi từ trên tầng xuống. Vi Đông thấy thế thì chào hỏi: “Chào sếp. Sếp phơi quần áo chưa?”
Sếp Lương đi đến, ngồi xuống bên cạnh Vi Đông rồi đáp, “Anh phơi từ tối qua rồi, thưa em trai.”
Vi Đông không nói gì nữa mà chăm chú xem bộ phim võ thuật trên TV. Gần đây bộ phim này rất nổi, cả Vi Đông và sếp Lương đều thích xem.
Hiện giờ hai người ngồi cạnh nhau, nhưng khoảng cách giữa hai người phải đến hơn nửa mét.
Mặc dù trước đó, sếp Lương đã nói rằng mình coi Vi Đông như em trai, nhưng thực tế thì anh vẫn luôn giữ khoảng cách nhất định với cô, bởi dù sao hai người cùng là người khác giới.
Trên TV, nam nữ chính đang đánh nhau. Hai người họ thuộc hai thế lực đối địch, vì thế nên dù yêu nhau nhưng vẫn phải đối đầu với nhau.
Vi Đông nhìn cảnh hai người đánh đấm mà không rời mắt. Sếp Lương thì vừa xem phim, vừa đưa mắt nhìn sang xem phản ứng của Vi Đông.
Thấy cô tròn mắt xem cảnh đánh nhau, trên mặt lộ rõ vẻ say mê và thích thú, sếp Lương bất giác mỉm cười, thầm nghĩ cô giống y như mấy đứa trẻ thích xem siêu nhân vậy.
Sau đó, sếp Lương lại nhìn vào TV. Bất ngờ là trận đánh trong phim đã kết thúc, bởi vì nam chính đột nhiên ôm chầm lấy nữ chính.
Sắc mặt Vi Đông liền thay đổi, bởi vì với kinh nghiệm xem phim lâu năm, cô cảm thấy hai người họ sẽ không chỉ ôm thôi đâu.
Quả nhiên ngay giây sau đó, nam chính đã nâng cằm nữ chính lên và hôn cô ấy. Hôn kiểu chuồn chuồn đạp nước thì chẳng nói làm gì, nhưng đây lại là một nụ hôn còn cháy hơn cả cảnh đánh nhau vừa rồi.
Thật ra những cảnh ôm hôn thắm thiết rất chi là bình thường đối với Vi Đông. Nhưng bây giờ cô đang ngồi xem cùng sếp Lương! Ngồi xem cùng sếp Lương đó!
Làm ơn đi, hôn nhanh dùm cái!
Vi Đông thầm cầu nguyện trong lòng. Ai ngờ nam nữ chính vẫn chưa chịu dừng lại, hai người họ còn ôm hôn mãnh liệt hơn.
Vi Đông vô thức cúi thấp đầu xuống, nghiêng mặt sang một bên, ngượng đến không dám nhìn vào TV, càng không dám nhìn vào sếp Lương.
Sếp Lương thì ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, cố đợi đến khi đôi nam nữ trên TV không hôn nhau nữa.
Bình thường anh cũng sẽ chẳng ngại mấy cảnh này đâu, bởi anh còn từng xem những bộ phim hơn cả thế này rồi. Nhưng cũng giống như Vi Đông, anh ngại vì đang xem cùng cô mà thôi.
Thế rồi cuối cùng, nam nữ chính cũng không hôn nhau nữa. Thay vào đó, hai người họ bày tỏ tình cảm cho nhau bằng lời nói:
“Anh yêu em! Cả trái tim và cơ thể này đều thuộc về em!”
“Em cũng yêu anh, yêu anh nhiều lắm.”
“...”
7749 câu nói tán tỉnh vừa ngọt vừa ngấy vang lên không ngừng. Bầu không khí giữa nam nữ chính ngọt ngào bao nhiêu thì bầu không khí giữa Vi Đông và sếp Lương cũng mờ ám bấy nhiêu.
Cuối cùng, Vi Đông không nhịn được nữa nên đã đứng dậy. “Sếp, em mới nhớ ra mình còn chưa làm hết công việc, em vào phòng làm đây.”
Nói xong, chưa đợi Lương trả lời thì Vi Đông đã chuồn đi.
Sếp Lương nhìn theo Vi Đông, tới lúc cô đi vào phòng rồi thì anh bèn thở dài, thầm nghĩ: Một nam một nữ sống chung… đúng là không thể nào cư xử tự nhiên với nhau được.
Đến đêm, sếp Lương chợt mơ một giấc mơ.
Một giấc mơ liên quan đến bộ phim kia, chính xác hơn là liên quan đến nam nữ chính của bộ phim đó.
Tuy nhiên, nam nữ chính trong giấc mơ không phải hai diễn viên trên phim, mà lại là chính anh và Vi Đông. Hai người đứng nhìn nhau, sau đó Vi Đông lao vào đánh anh. Còn anh… Anh chỉ biết ôm đầu cho cô đánh liên tục.
Tới lúc đau quá không nhịn được nữa, sếp Lương liền vùng dậy, giận dữ quát: “Không được đánh anh! Em mà dám đánh nữa thì anh sẽ…”
“Hả? Anh sẽ làm sao?” Vi Đông trừng mắt, sếp Lương ở trong mơ sợ toát mồ hôi hột.
Vi Đông lại hỏi: “Sao không nói? Nói đi chứ!”
Sếp Lương vẫn im thin thít, không dám mở miệng.
Vi Đông liền giơ nắm đấm, định đấm thẳng vào mặt sếp Lương. Nhưng lần này sếp Lương đã giữ tay cô lại, sau đó kéo mạnh một cái.
Vi Đông ngã vào lòng sếp, sếp Lương ôm chặt cô lại, không cho cô động đậy.
Vi Đông rất khó chịu, lớn tiếng mắng sếp Lương không ngừng:
“Anh bỏ em ra! Em ghét anh!”
分享到:
上一篇:Tết nay khác Tết xưa là bình thường!
下一篇:Hàng loạt 'ông lớn' ô tô âm thầm bán dữ liệu lái xe cá nhân cho bảo hiểm
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Nhận định, soi kèo U19 Hoài Đức vs U19 Sông Lam Nghệ An, 14h30 ngày 9/1: Tưng bừng bắn phá
- Sao Việt 26/8/2024: Quỳnh Kool sexy với bikini, MC Mai Ngọc giản dị vẫn cuốn hút
- Nguyên nhân khiến nhiều người cao tuổi Hàn Quốc chọn hưởng lương hưu sớm
- Khách hàng dọa “bao vây” trụ sở Intresco
- Đẩy hàng xóm xuống giếng, bị cáo kêu oan suốt 4 phiên tòa
- Công sở án ngự đất vàng hoang phế giữa trung tâm thành phố
- Du học sinh nhiễm Covid
- Thu Huyền
- Tương lai nào cho quan hệ Nga