您现在的位置是:Nhận Định Bóng Đá >>正文
Truyện Hái Lê_kèo bong da tv
Nhận Định Bóng Đá1人已围观
简介〖Editor: Cú thích ăn phở〗________Trong sảnh tiệc ăn uống linh đình, hết thảy đều tràn ngập trong hươ ...
________
Trong sảnh tiệc ăn uống linh đình,ệnHáiLêkèo bong da tv hết thảy đều tràn ngập trong hương vị vàng son.
Ở một góc nghỉ ngơi hẻo lánh có hai người đang thấp giọng nói chuyện với nhau...
"Triệu tổng, phiền anh suy xét lại một lần nữa. Không phải lần trước chúng ta đã đạt thành mong muốn hợp tác..."
Người đàn ông trung niên được gọi là Triệu tổng liếc bộ tây trang giá rẻ trên người Lê Vu An, cố hết sức che giấu sự khinh thường trong mắt mình.
"Tiểu Lê tổng, bàn chuyện công việc cũng phải tùy từng trường hợp chứ? Tình hình của trò chơi Bình Minh các cậu như thế nào, cậu hiểu rõ ràng hơn tôi mà, thứ cho tôi bất lực."
Nói rồi ông ta giơ ly rượu lên ý bảo,"Tôi không ở nơi này chậm trễ thời gian nữa, cậu cứ tự nhiên."
"..."
Đầu ngón tay Lê Vu An nắm chặt ly rượu hơi dùng sức, nhìn theo đối phương nhẹ nhàng rời đi.
Mặc dù Triệu tổng chưa nói gì nhưng y vẫn nhìn ra sự ngạo mạn và khinh thường từ trong mắt đối phương, y nỗ lực thuyết phục hạng mục đầu tư đã lâu, cuối cùng vẫn đứt gánh giữa đường trước thái độ đổi ý của đối phương.
Hôm nay bữa tiệc rượu xa hoa này là do Bạc gia tổ chức, đối phương là nhà giàu quyền quý có tiếng ở Đế Kinh, quy cách phô trương và khách khứa được mời đến đều là nhân vật có chức quyền cao vọng trọng.
Vì công ty đã sắp đóng cửa phá sản nhà mình, Lê Vu An phí rất nhiều sức lực mới lấy được một tấm thiệp mời tham gia, chỉ muốn tìm được một cơ hội hợp tác làm ăn trong này.
Nhưng từ khi vào bữa tiệc đến bây giờ, dường như y và tất cả khách khứa đều ở trong hai thế giới, không hề hợp nhau.
Lê Vu An âm thầm chỉnh vạt áo tây trang, thẳng mình ngay ngắn bước nhanh về hướng con đường thoát hiểm trong hành lang bên cạnh.
Kẽo kẹt.
Ván cửa đóng chặt ngăn cách thế giới phồn hoa bên ngoài.
Lê Vu An sờ soạng lấy ra thuốc lá và bật lửa của mình từ trong túi áo, ánh lửa le lói chiếu rọi mặt mày y, cuối cùng vẻ quật cường gắng gượng cũng lộ ra vẻ yếu ớt trong một tấc vuông ấm áp này.
Trong sương khói lượn lờ, Lê Vu An nghe thấy tiếng thở dài của mình, thần kinh căng thẳng đã lơi lỏng, vẻ mặt cũng dần dần tê dại ra.
Nếu là năm sáu năm trước, "trò chơi Bình Minh" mà nhà họ Lê sở hữu tuyệt đối là công ty có tiếng tăm trong giới Đế Kinh, chỉ tiếc, thị trường trò chơi luôn thay đổi từng phút từng giây.
Những năm trước "trò chơi Bình Minh" được xem là thương hiệu mạnh lại không đuổi kịp bước chân của đại chúng, dần dần xuống dốc, mà cha Lê Vu An bỗng nhiên qua đời vì bệnh tật, càng khiến cho cục diện rối rắm.
Để không khiến người mẹ đang đau lòng muốn chết thất vọng, Lê Vu An còn học năm hai đại học không thể không gánh vác gánh nặng đột ngột ập dến, còn bị ép thay đổi chuyên ngành liên quan đến lập trình game.
Nhoáng cái đã nhiều năm qua đi.
Hiện giờ nhà họ Lê và "trò chơi Bình Minh" đã không còn tiếng tăm và thế lực có thể khoe khoang được nữa, Lê Vu An đau khổ duy trì cũng không thể ngăn cản xu hướng từ từ suy tàn của công ty.
Rõ ràng mới tốt nghiệp không đến hai năm, Lê Vu An lại bước vào xã hội vừa đơn giản vừa phức tạp này sớm hơn so với đám bạn cùng trang lứa...
Phức tạp nhất chính là lòng người, nhưng đơn giản ở chỗ có thể dùng tiền tài, quyền thế, địa vị để quyết định rất nhiều chuyện.
Đột nhiên, ngoài cửa cách một bức tường đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, hình như đang cố tình làm khó: "Đừng nóng vội chứ Bùi tiểu thiếu gia, khó khăn lắm mới gặp nhau, chúng tôi đang muốn tâm sự với cậu một chút."
Suy nghĩ của Lê Vu An thoát ra từ trong hồi ức, phóng tầm mắt ra bên ngoài xuyên qua cửa sổ pha lê nhỏ.
Một cậu trai diện mạo sạch sẽ ngoan ngoãn đang bị hai thiếu gia nhà giàu vây chắn ở cửa nhà vệ sinh, người trước khiếp đảm cúi đầu, không hó hé lấy một tiếng, có vẻ sắp bị bắt nạt.
Lê Vu An nhíu mày lại, hàm bất giác hàm cắn chặt điếu thuốc.
Ngốc chết đi được.
Cất bước chạy đến sảnh tiệc thì không phải sẽ ổn ư?
Thiếu gia nhà giàu có ngang ngược đến mấy cũng không dám làm ra chuyện gì trước mắt bao người.
Mắt thấy ngoài cửa "cảnh bắt nạt" càng diễn càng ác liệt, Lê Vu An lại cầm trong tay, cố tình đá văng cửa phát ra động tĩnh thật lớn.
Ầm!
Tiếng vang lớn cố tình tạo ra này quả nhiên đã tạm thời ngăn cản việc bắt nạt ngoài cửa.
Lê Vu An phun ngụm khói cuối cùng ra bên ngoài lối thoát hiểm, mặt mày lại khôi phục vẻ lãnh đạm kiêu ngạo đối ngoại,"Không ngờ cái cửa này lại khó mở đến vậy, hút có điếu thuốc thôi mà thiếu chút nữa bị khóa ở bên trong rồi."
Lời này tất nhiên là cái cớ, là cố ý nói cho ba người ngoài cửa đó nghe.
Lê Vu An biết thân phận của mình không phù hợp với bữa tiệc này, y không muốn gây ra quá nhiều thị phi, chỉ hy vọng Bùi tiểu thiếu gia "bị bắt nạt" kia có thể nhanh trí hơn một chút, thừa dịp lúc này chạy đi.
Như vậy y cũng có thể bo bo giữ mình, giảm bớt phiền phức không cần thiết.
Chỉ tiếc đối phương không nghe hiểu ám chỉ của y.
Lê Vu An đón nhận ánh mắt của hai cậu thiếu gia nhà giàu một béo một gầy, lại nhìn Bùi tiểu thiếu gia bị kẹp bên trong, không dám lộn xộn, thiếu chút nữa không kiểm soát được biểu cảm...
Bùi tiểu thiếu gia Bùi Ý này thật đúng là tên ngốc như bên ngoài đồn đại ư?
Sao lúc này rồi mà vẫn còn không chạy?
Sâu trong con mắt của Lê Vu An tràn ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng sự việc đã tới nước này rồi, nếu như y không tiếp tục quản thì chỉ sợ đối phương sẽ bị bắt nạt càng thảm hại hơn.
"Tôi nói này, hai người các cậu bắt tay nhau để uy hiếp Bùi tiểu thiếu gia phải không? Bạc gia và Bùi gia vừa ở trong buổi tiệc tuyên bố liên hôn, cậu..."
"Lê Vu An! Đừng có xen vào chuyện của người khác!"
Cả tên béo và gầy đều nhận ra thân phận của người kia, sự cảnh giác ban đầu chuyển sang chế giễu, "Nhìn bộ đồ mày đang mặc đi, hàng hiệu gì kém cỏi vậy? Làm sao có gan mà lẻn vào buổi tiệc này thế?"
"..."
Trào phúng không hề che giấu tấn công trực diện như thể một con dao đâm thẳng vào tim Lê Vu An.
Nếu là trước kia, chỉ sợ gia thế bối cảnh của Lê Vu An còn tốt hơn bọn họ một tầng, nhưng hiện tại dường như chỉ cần là người cùng lứa tuổi của nhà có tiền thì đều có thể tỏ vẻ khinh miệt y.
Lê Vu An trầm mặc nghiền tắt thuốc lá chưa hút hết ở trong thùng rác, bị tổn thương lòng tự trọng làm y không nhẫn nhịn nữa.
Y lập tức đến gần, dùng sức tách tên mập, tên gầy ở hai bên ra, túm Bùi Ý đang "ngây ngốc" đến bên cạnh mình, tỏ ý là muốn tham gia trò khôi hài vốn dĩ không liên quan gì đến y này.
"Lê Vu An, tao cảnh cáo mày một lần nữa, việc này không liên quan đến mày! Mày..."
"Nói nhảm với nói nhiều như vậy làm gì? Cứ đánh luôn cả nó cho tao!"
Lê Vu An nghe thấy hai người ác ý uy hiếp, sự kiêu ngạo và quật cường giấu ở trong xương cốt nháy mắt bùng nổ!
Y trở tay đẩy người bên cạnh ra khỏi nguy hiểm: "Tên ngốc này, còn thất thần làm gì? Mau chạy ra ngoài gọi người đi, tôi cản hai tên đần độn này cho cậu trước!"
Vốn dĩ hôm nay mọi việc đã không được thuận lợi, vừa lúc nghẹn một bụng tức, cậu đã tám trăm năm chưa từng đánh nhau rồi, nhân cơ hội này phát tiết cũng tốt!
Bị thương cũng được mà đổ máu cũng xong.
Dù sao với thân phận hiện giờ của y thì cho dù là bất chấp tất cả đánh nhau hôn mê trên mặt đất, chỉ sợ cũng không khiến những người khác để ý và quan tâm.
...
Nhưng sự thật vẫn nằm ngoài dự đoán của Lê Vu An.
Ví dụ như cậu không nghĩ tới thiếu gia nhà họ Bùi là Bùi Ý bị nhận định thành "kẻ ngốc" lại đột nhiên lợi dụng bình chữa cháy nhanh trí phản kích, không nghĩ tới "Bạc nhị thiếu gia" đối tượng liên hôn của Bùi Ý,sẽ ra mặt bảo vệ, càng không nghĩ tới...
Y lại gặp được Yến Sầm đối tượng yêu thầm mà thời đại học mình chỉ liếc mắt một cái đã động lòng, ở chỗ này.
Một trò khôi hài bắt đầu rất đột ngột mà đảo lộn cũng nhanh chóng.
Các vị khách bị thu hút đến đây cũng đều về tới sảnh tiệc, hành lang hẹp dài chỉ còn lại có bốn người ít ỏi.
Lê Vu An nhìn Yến Sầm đột nhiên xuất hiện, nhất thời còn phản ứng không kịp.
Hai người xem như là đàn anh đàn em cùng một trường đại học, có điều qua lại ít đến đáng thương, Yến Sầm có gia thế tốt, năng lực tốt, vẫn luôn là tiêu điểm trong khoa.
Năm Yến Sầm tốt nghiệp, nhà họ Lê vừa lúc gặp tổn thất nặng nề.
Từ đầu đến cuối, Lê Vu An chưa cùng bày tỏ thiện cảm và tấm lòng với hắn, ngay cả quan hệ duy nhất là đàn anh đàn em cùng khoa cũng biến mất sau khi Lê Vu An bị ép phải chuyển chuyên ngành.
Nghe nói sau khi Yến Sầm tốt nghiệp vẫn luôn gây dựng sự nghiệp đầu tư thương mại ở nước ngoài, thi thoảng Lê Vu An cũng sẽ biết được một ít tình hình gần đây của đối phương từ miệng miệng những người tốt nghiệp cùng trường.
Nói hắn ưu tú, nói hắn lợi hại, nói hắn vẫn thu hút ánh nhìn của mọi người giống như năm đó.
Nhoáng cái đã gần sáu năm rồi.
Lê Vu An lại lần nữa gặp được đối tượng thầm mến trong trí nhớ, đối phương chẳng thay đổi gì cả, mắt kính gọng vàng đặt ở trên mũi vẫn làm bật lên khí chất nho nhã và xuất sắc.
Khoảnh khắc tầm mắt của đối phương liếc tới, Lê Vu An nhạy bén cúi đầu, tránh đi.
Tầm mắt cụp xuống.
Lê Vu An thấy tây trang vốn đã rẻ mạt của mình dính không ít phấn khô màu trắng...
Vừa rồi Bùi Ý cầm bình chữa cháy ngăn cản tầm nhìn của hai người kia, tuy rằng Lê Vu An ở trong hỗn chiến không bị tổn thương đến mắt nhưng rõ ràng quần áo đã bị bẩn cả.
Lê Vu An nhìn chằm chằm tây trang mất mặt của mình, đột nhiên nhớ tới cái áo sơ mi màu trắng trên người Yến Sầm, cái mác độc nhất vô nhị trên cổ áo đã thể hiện giá cả xa xỉ.
Khác nhau như trời với đất, như bùn với mây.
"..."
Hô hấp của Lê Vu An hơi ngưng lại, sự tự tôn trong xương cốt sụp đổ trong chốc lát, sự xấu hổ khó có thể hình dung làm y hận không thể lập tức rời đi.
"Không có việc gì thì tôi đi trước đây."
Lê Vu An đã chuẩn bị trước sẽ bị người ta coi thường, y mới vừa tính toán rút lui từ con đường an toàn thì Yến Sầm ở đối diện đã mở miệng ngăn lại, "Vị tiên sinh này,tay cậu hình như đang bị thương."
Bước chân Lê Vu An ngừng lại, nhìn lại tay theo lời nói.
Ngón trỏ trên tay phải y có một vệt máu chảy, lúc giơ tay nhìn kỹ, không biết đã bị cứa rách từ khi nào, miệng vết thương có hơi sâu, chẳng qua "khép lại" một chốc nên rất khó phát hiện manh mối.
"Bốn người chúng ta về khu nghỉ ngơi ngồi một lát nhé? Tốt xấu gì cũng phải xử lý miệng vết thương..."
Giọng nói của Yến Sầm rất êm tai, còn mang theo sự suy xét ôn hoà," Cậu có càn thay một bộ tây trang khác không?"
Tags:
转载:欢迎各位朋友分享到网络,但转载请说明文章出处“Betway”。http://sub.rgbet01.com/html/037e499607.html
相关文章
Tìm hiểu kinh thành Huế đầu thế kỷ 19 qua sách
Nhận Định Bóng ĐáNgày 11/7 tới, Viện Pháp tại Hà Nội – L’Espace và Thái Hà Books tổ chức buổi tọa đàm Khơi nguồn văn ...
阅读更多Kết quả bóng đá Hải Phòng 3
Nhận Định Bóng ĐáHighlights Hải Phòng 3-2 Hà Nội (nguồn: Next Sports):Ghi bàn:Hải Phòng: ...
阅读更多Đà Nẵng công bố điểm chuẩn vào lớp 10, cao nhất 57,5 điểm
Nhận Định Bóng Đá-Cụ thể điểm chuẩn vào lớp 10 trường THPT như sau: -Điểm chuẩn vào lớp 10 trường THPT Chuyên Lê Quý ...
阅读更多
热门文章
最新文章
Chọn 'Như gió an lành' nếu bạn đã đủ niềm vui
Danh sách U23 Việt Nam: Bất ngờ không có tên Đình Trọng
Barca thua ở Cúp C1: Vấn đề Xavi
“Có nếp có tẻ” có được nhận thêm con nuôi?
Siêu máy tính dự đoán Vallecano vs Celta Vigo, 03h00 ngày 11/1
U22 Việt Nam thắng giòn U22 Indonesia: Khí chất làm nên chiến công