-Thiên Băng Di con dậy ngay cho mẹ!
-Mammy,ệnChấpNiệket qia bong da Băng Di mệt mệt a... Hảo cầu một giấc ngủ ngon..
Cô bé khoảng mười bảy tuổi lê lết thân xác nặng nề trên chiếc giường doremon xinh xắn màu xanh uể oải đáp.
-Con đã 75kg rồi. Dậy.
Người mẹ đã quá chán nản với "thành tích giảm cân" của cô bé. Người ta càng làm càng giảm, nó càng tập càng béo tốt... Haizz.
-Mammy, người đánh giá con người qua cân nặng? Người có phải quá khi dễ con rồi không?
Băng Di phụng phịu khuôn mặt mũm mĩm đáng yêu. Cô tuy có "hơi" mập, nhưng cô vẫn là thiên tài nha, không được khi dễ a!!!
-Không được khi dễ? Vậy con đã làm được gì khiến mẹ "tôn sùng" con chưa?
-Có a! Tám tuổi con học xong cấp trung học, mười hai con tốt nghiệp loại xuất sắc nhất trường ở Mỹ, mười năm con trở thành nhà khoa học nổi tiếng nhất thế giới, mười sáu con giành được bằng xuất sắc y sĩ, mới hôm qua con lại đoạt giải đặc biệt trong "siêu đầu bếp" a!
|