Ngay sau đó,ệnMụcThầtin le keo tiếng nổ ầm vang khắp thành Đông Vân, khiến đất trời rung chuyển.
Giờ phút này, toàn bộ đều bị nổ tung.
Tất cả mọi thứ đều bị tám viên Cửu Thiên Lôi Châu nổ tan thành tro bụi.
Tiếng ầm ầm kéo dài gần chục phút mới ngừng. Các võ giả cảnh giới Niết Bàn đang bay lơ lửng trên không trung đều bị dư âm vụ nổ là sức mạnh lôi chấn động rơi thẳng vào trong vụ nổ.
Đội quân hai trăm nghìn người của Ma tộc và gần chục nghìn cao thủ của Thất Tinh Môn đều biến mất. Thỉnh thoảng có mấy bóng người bay ra khỏi làn khói xám mù mịt bao quanh điện Khiếu Nguyệt cũng vô cùng thê thảm, tay chân đứt lìa.
Một vụ nổ khiến người ta chìm vào tuyệt vọng!
“Vỹ Thăng Không, ông thấy sao?"
Trên gương mặt tái nhợt của Mục Vỹ lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn nhìn Vỹ Thăng Không châm chọc hỏi.
Tám viên Cửu Thiên Lôi Châu đủ để nổ tung xác ông đấy.
"Được lắm, Mục Vỹ. Ngưoi không còn tám viên Cửu Thiên Lôi Châu nữa, để xem bây giờ ngươi còn chống lại ta bằng cách nào?", lão ta cười phá lên: "Sự sống chết của Ma tộc thì liên quan quái gì tới ta? Bọn chúng chết là đáng đời. Nhưng ngươi không còn thủ đoạn giữ mạng nữa, ngươi chống lại ta kiểu gì? Chỉ bằng thứ kiếm tâm nửa mùa ngươi còn chưa lĩnh ngộ được hết kia sao?"
Giờ phút này, khí thế toàn thân Vỹ Thăng Không đã hoàn toàn thay đổi. Thanh kiếm Phá Hư trong tay lão ta loé lên ánh sáng khát máu.
"Ta biết ngay là ông vẫn còn giấu giếm thực lực mà".
Mục Vỹ cười khổ nói: "Làm sao lão cáo già nhà ông có thể dễ dàng bày hết mọi thủ đoạn của mình ra được. Thực ra không cần dựa vào bốn vị ma hoàng, ông vẫn có thể phá vỡ Huyền Vũ Phi Thiên Trận”.
“Không sai, nhưng nếu làm vậy, bây giờ người chết ở đây sẽ là đệ tử của nhà họ Vỹ bọn ta".
Vỹ Thăng Không chế giễu nói: "Ngươi đã từng nghĩ tới hôm nay ngươi sẽ bỏ mạng lại đây chưa?"
"Từng nghĩ tới rồi. Nhưng mà ông có từng nghĩ hôm nay sẽ là ngày chết của ông không?"
"Chuyện đến nước này vẫn còn mạnh miệng!"
Sắc mặt lão ta trở nên lạnh lẽo. Lão ta vung tay xông thẳng lên trước. 顶: 83踩: 37553
评论专区