Truyện Quân Lâm Dưới Thành_bxh vdqg costa rica

  发布时间:2025-01-12 11:09:26   作者:玩站小弟   我要评论
Tin thể thao 24H Truyện Quân Lâm Dưới Thành_bxh vdqg costa rica。
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Tư Mã Vanh bị đau tỉnh,ệnQuânLâmDướiThàbxh vdqg costa rica khoảnh khắc lấy lại tinh thần chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới đau đớn vô cùng, còn cho rằng mình ngã xuống bậc thang ngoài cửa điện bị lửa mạnh thổi quét đi, sắp lao xuống Hoàng Tuyền gặp Diêm Vương, nhưng chưa đầy một lúc thì phát hiện sự khác thường.

Trên người đau đớn vẫn còn, nhưng không bỏng rát, xung quanh không nóng, ngược lại thấy hơi mát, hơn nữa hai chân sớm chết lặng cũng có cảm giác, điều này thật sự là một việc kỳ lạ hiếm có.

Chóp mũi ngửi thấy mùi cỏ khô và bùn đất, Tư Mã Vanh ý thức được mình đang nằm trên đất, cố sức mở mắt ra, thấy được một mắt cá chân trước mắt, rất nhanh lại thấy một khuôn mặt trẻ tuổi ghé sát vào.

“Á? Hắn không chết!” Người trẻ tuổi trước mặt lộ vẻ vui mừng và ngạc nhiên, đầu ngón tay đâm thẳng xuống chóp mũi hắn, “Các ngươi xem đi!”

Tư Mã Vanh cho rằng mình gặp người tốt bụng, hai tay chạm xuống đất muốn giùng giằng đứng lên, nhưng đột nhiên lại bị người ta hung hăng đạp một phát xuống người, sau lưng đau đớn, lần nữa nằm úp sấp xuống đất, thiếu chút nữa đã nuốt phải bùn.

“Lại dám giả chết! Đánh tiếp hai roi!”

“Nếu không thì, hay là thôi đi? Thời gian không còn sớm, đại nhân và hai vị công tử sắp về tới, ngộ nhỡ náo loạn xảy ra án mạng thì không thể thu dọn tàn cuộc.”

Tư Mã Vanh nhất thời không rõ tình hình trước mắt, chỉ lặng lẽ nghe bọn họ nói vài câu, đang lúc âm thầm suy tư lại bị đạp một cái, “Đứng dậy đi! Đừng giả vờ chết nữa!”

Khi nào thì đến lượt tiện nô này!

Trong lòng Tư Mã Vanh trào lên cơn giận, chịu đựng cơn đau đớn kịch liệt toàn thân từ mặt đất đứng lên, ánh mắt rơi vào bốn tên tôi tớ đảo qua, hơi híp mắt, quay đầu tính tìm vũ khí trên đất nhưng bỗng dưng trong lòng chấn động, nhìn hai chân của mình ngơ ngẩn.

Không kịp nghĩ nhiều, Tư Mã Vanh lại bị đạp một cước, vội kiềm chế suy nghĩ, nhanh chóng cúi đầu liếc nhìn dò xét, thấy mình chỉ mặc một chiếc quần lót, ngoài ra trên làn da trần trụi đều là vết thương do roi mới đánh không bao lâu, lại nhìn y phục rải rác trên đất và những người kia, đoán là của mình, liền cúi người nhặt lên, vừa mặc vừa đi về phía bốn người kia chỉ.

Mấy người đi qua một bãi cỏ lau, đưa mắt liền có thể nhìn thấy cảnh vật núi sông xinh đẹp, nơi đây hiển nhiên cách hoàng cung rất xa.

Tư Mã Vanh đang nghi ngờ thì nghe thấy người bên cạnh uy hiếp nói, “Về thì kín miệng chút đi, ngày mai ngươi phải vào kinh rồi, từ nay về sau nhị công tử sẽ không bảo vệ ngươi được nữa!”

Tên còn lại cười nhạo nói, “Nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, dù đánh dù mắng, mượn mười lá gan cũng không dám tố cáo vạch trần chúng ta đâu!”

Tư Mã Vanh vừa nghe bọn chúng cười nhạo vài câu, trong mắt trầm xuống, tiện tay bẻ gãy một cành cỏ lau, rồi tước vài cái, để lại đoạn sắc nhất cầm trong tay, đi tới bên cạnh một gốc cây thì dừng lại, mắt lạnh nhìn bọn chúng, “Đây là đâu?”

Bốn người cùng sững sờ, chỉ vào y cười to, “Đây là đầu bị choáng à? Ha ha ha ha…..”

Tư Mã Vanh thừa dịp chúng không chú ý, túm lấy dây thừng tên gần nhất, kéo tay ra sau lưng, hai ba động tác liền trói vào thân cây.

Tuy sống trong cung như một người tàn phế, nhưng hai tay luyện cực kỳ nhanh nhẹn, chỉ dùng ít kỹ xảo trong chớp mắt đã khống chế được một tên gần nhất, lập tức kề cành cỏ lau vào cẩn cổ gã, gai sắc hung hăng dí một cái, người nọ đau đớn kêu oa oa.

“Nguyên Sinh! Ngươi làm gì thế?” Ba người khác bị y đột nhiên thay đổi làm sợ tới mức mặt như màu đất, ánh mắt kinh ngạc nhìn y.

Tư Mã Vanh lạnh lùng nhìn bọn chúng, “Các ngươi gọi ta là Nguyên Sinh?”

“…….” Mấy người nhìn y như nhìn thấy quỷ, “Ngươi ngươi, ngươi không phải tên Nguyên Sinh thì có thể tên là gì?”

Tư Mã Vanh hơi híp mắt, lại hỏi, “Đại nhân là ai? Nhị công tử là ai?”

Mấy người trợn tròn mắt, nhìn y không dám thở, hoảng sợ lùi về sau mấy bước, sững sờ trong chốc lát, đột nhiên xoay người bỏ chạy, miệng hoảng sợ kêu to: " Gặp quỷ rồi! Nguyên Sinh bị quỷ nhập vào người rồi a a a! "

Tư Mã Vanh không để ý tới bọn chúng nữa, nghiêng đầu nhìn người bị trói bên gốc cây, thấy người kia đã sợ tới hai chân run lẩy bẩy, không khỏi sinh lòng coi thường, " Ngươi nói đi! "

" Ngươi ngươi ngươi…. Ngươi có phải là Nguyên Sinh không? "

相关文章

最新评论