当前位置:首页 > Cúp C1

Truyện Gia Đình Năm Tốt_ket qua ulsan

Mỗi nhà đều là cuộn len rối.

Giống như Lăng Dục Cẩn vẫn luôn biết người nhà mình khá kỳ lạ.

Chỉ là không ngờ hôm nay lúc vừa về nhà,ệnGiaĐìnhNămTốket qua ulsan bốn người ngồi trong phòng khách lại càng kỳ lạ.

Không đúng, giờ là năm rưỡi chiều, sao mọi người về sớm thế?

Rõ ràng học sinh cấp hai được giảm tải chương trình học phải tan học sớm nhất chứ?

Theo lý thuyết giờ này bố mẹ Lăng phải bận rộn ở quán ăn, Lăng Kiệt Sâm với Lăng Thanh Huyền thân là học sinh lớp mười hai buổi chiều ngoài bốn tiết học chính còn có một buổi kiểm tra, sao mọi người không ở cửa hàng với trường học mà lại xếp hàng im lặng ngồi trên sô pha vậy?

Rốt cuộc là quán ăn mở muộn đóng sớm phá sản, hay Lăng Kiệt Sâm và Lăng Thanh Huyền học lệch quá bị khuyên khỏi thi đại học?

Lăng Dục Cẩn nghĩ xong cả trăm cách an ủi người nhà bỗng ngớ ra, ơ, sao mình lại dùng từ “rốt cuộc”?

Mà giờ cũng không phải lúc truy cứu chuyện này.

Nghe thấy tiếng mở cửa, bốn người đang ngẩn người chờ Lăng Dục Cẩn tan học về giật nảy mình, như hoa hướng dương hướng về phía mặt trời, đồng loạt quay đầu nhìn Lăng Dục Cẩn, vô tâm cười: “À, chào Bé Cẩn nhé!”

“Dạ con chào mọi người. Mọi người ngồi đây làm gì vậy?” Diễn xuất khoa trương như vậy chẳng lẽ là định toàn gia thẩm vấn, lôi lỗi lầm dĩ vãng của cậu ra?

Lăng Dục Cẩn khẩn trương, chẳng nhẽ chuyện hôm qua cậu ăn vụng pudding trong tủ lạnh của bố bị phát hiện? Hay là chuyện tuần trước làm mất ví tiền mẹ cho?

Đặt cặp sách lên tủ gỗ trước cửa, Lăng Dục Cẩn rón rén đi vào phòng khách, ngồi trên sô pha đối diện mọi người, cậu nhìn biểu cảm nghiêm túc của người nhà, chuẩn bị đầu thú, hy vọng nhận được sự khoan hồng của pháp luật.

Pudding trong lọ sốt salad là cậu cầm nhầm, lúc cầm thìa định phết bánh mì cậu mới nhận ra đấy là pudding, còn ví tiền, con trai dùng ví màu hồng ẻo lả chết, cậu thừa nhận ví là cậu cố ý làm mất.

“Cái, cái trong tủ lạnh…”

“Bé Cẩn, mọi người có chuyện quan trọng cần nói với con.”

Đồng thanh? Lăng Dục Cẩn chớp chớp mắt, khiêm tốn nhường: “… Mọi người nói trước đi.”

Hình như không phải thẩm vấn gia đình?

Anh cả Lăng Kiệt Sâm nhìn bố mẹ Lăng, gật đầu, đôi mắt đào hoa xinh đẹp cong như trăng khuyết, anh vỗ tay như giáo viên mầm non dẫn học sinh đi chơi: “Cả nhà mình định đi du lịch, em vui không?”

Tình cảnh nghiêm túc như vậy lại nói cái này?

Lăng Dục Cẩn bị giọng điệu của anh làm rùng mình, xoa tay nói: “Anh đừng đùa nữa, nổi hết cả da gà.”

Lăng Thanh Huyền thấy Lăng Kiệt Sâm không nói được bèn ỷ vào thân thể một mét tám một tay đẩy anh sinh đôi của mình ra, giành quyền lên tiếng.

“Không phải đi du lịch mà là dọn nhà, Bé Cẩn à, nhà mình muốn chuyển chỗ ở, em chuẩn bị tâm lý trước đi.”

“Chỉ là chuyện dọn nhà? Hết rồi?” Lăng Dục Cẩn hoài nghi nhìn bốn người đối diện, cười nghi ngờ: “Đừng lừa em.”

Người nhà họ Lăng rất ít khi nói dối, mỗi lần nói dối đều nhìn trái nhìn phải, từ lúc Lăng Dục Cẩn về nhà đến giờ ánh mắt bố mẹ cậu đã bay qua bay lại rồi.

Này còn chưa đủ giả sao?

Thấy Lăng Kiệt Sâm với Lăng Thanh Huyền không lừa được Lăng Dục Cẩn, bố mẹ Lăng chỉ có thể chủ động thẳng thắn: “Bé Cẩn càng lớn càng khó lừa, được rồi, bố mẹ nói thật với con, tuần sau nhà mình định dọn tới Star World.”

“À, Star World.” Tên này quen tai ghê: “Đợi đã, Star World là chỗ nào vậy?”

Lăng Dục Cẩn gật đầu chuẩn bị đi bỗng dừng lại, nếu nhớ không lầm thì địa danh trong nước không có tên này, nhà mình định chuyển đi đâu?

“Là kiểu Star World này, rất thú vị phải không?” Lăng Kiệt Sâm nhìn bố mẹ mình trấn an, sau đó cẩn thận lấy một cái túi sau lưng ra, đổ ra bàn uống nước rất nhiều DVD, Lăng Dục Cẩn nhìn: ‘Siêu nhân’, ‘Kẻ hủy diệt’, ‘StarCraft’ cùng mấy DVD khác không nhìn rõ tên, ảnh bìa đều có phông nền là vũ trụ, hầu hết màu xanh đen.

Tức là Star World là star world (thế giới tinh tế) theo nghĩa đen?

Lăng Dục Cẩn ngồi lại xuống sô pha, khó tin nhìn bốn người đối diện: “Hôm nay không phải ngày cá tháng tư, chuyện cười này không vui tí nào, nếu liên quan tới chuyện dọn nhà thì con không bị khó thích ứng hoàn cảnh, thi chuyển cấp lên lớp mười cũng không có vấn đề gì, mọi người cứ yên tâm.”

Bình thường bố mẹ Lăng không thích xem phim lắm, anh cả chị hai toàn chui vào phòng bí mật làm gì đó, cả nhà có mỗi Lăng Dục Cẩn thích xem thể loại phim viễn tưởng tương lai.

Không cần vì sợ cậu không thích ứng với chuyện dọn nhà mà lấy cớ dựa trên sở thích của cậu như thế này chứ?

Lăng Kiệt Sâm thấy Lăng Dục Cẩn không tin một miếng nào, đẩy đẩy DVD trên bàn, hỏi ý kiến bố mẹ: “Hay là nói thật với Tiểu Dục?”

“Dựa vào tình huống linh hồn bị bài xích của nhà mình, sau này khéo còn phải đi thế giới tu tiên, thôi cứ nói thật với Tiểu Dục đi.” Lăng Thanh Huyền phía sau dốc túi xách xuống, đổ ra một mớ tiểu thuyết, Lăng Dục Cẩn dùng đôi mắt thị lực 10/10 nhìn lướt qua, tên sách toàn thể loại: Phàm nhân tu tiên, Thiên ngoại phi tiên, Cuồng đồ tu tiên.

分享到: