Truyện Thiếp Định Chàng Rồi Quyết Chẳng Buông_kèo bóng đá thế giới
时间:2025-01-11 01:09:47 出处:La liga阅读(143)
Lời này làm trong đầu Lục Thời Khanh hiện lên hình ảnh.
Nhưng hôm nay y đã thỏa hiệp với nàng mấy lần,ệnThiếpĐịnhChàngRồiQuyếtChẳngBuôkèo bóng đá thế giới muốn đòi lại chút gì đó nên chuẩn bị lơ nàng một chút, từ chối:
– Có thời gian dạy cô, chi bằng ta tự chép còn nhanh hơn.
Nói xong, y tiếp tục cúi đầu viết chữ.
Nguyên Tứ Nhàn không ngờ y đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, nàng không vui nghĩ, về lý là như vậy không sai, nhưng đạo nam nữ ở chung nào có ai nói lý. Hai người phí thời gian nhiều gấp hai gấp ba lần để làm chuyện mà bình thường một người có thể làm xong rất nhanh, đây gọi là tình thú.
Nàng thở dài nặng nề, nói “được thôi”, sau đó dựa sát vào thành xe, tì cằm lên trước bàn y, dáng vẻ chán nản, tha thiết nhìn y dùng bút.
Lục Thời Khanh nhẫn nại thờ ơ một lát, cảm thấy gần đủ, bèn đặt bút xuống, nói:
– Sao, thật muốn học à?
Nguyên Tứ Nhàn gật gật.
– Nhưng bình thường ta không nhận học sinh, trừ phi học phí đủ thành ý.
Học phí chính là thù lao và lễ vật bái sư nhập học. Nguyên Tứ Nhàn lúc này còn không nhìn ra mưu kế của y thì đúng là uổng công đọc binh pháp nhiều năm.
Hóa ra y chơi chiêu với nàng, muốn nàng hôn y một cái đây mà.
Nàng không mắc bẫy, sờ sờ ống tay áo, móc túi tiền ra, tủi thân nói:
– Đây là toàn bộ gia sản của ta hiện tại, chàng đếm đi, nếu không đủ thì đợi ta và a huynh làm hòa sẽ kêu huynh ấy đền cho.
Lục Thời Khanh nghẹn. Y còn tự nhủ đêm qua nàng chủ động ôm cổ y, kéo thắt lưng y, là nàng đã thông suốt, tìm đúng cách để lấy lòng y, ai ngờ toi công.
Y hận không mài sắt thành kim được, mà nói nhiều sẽ lộ suy nghĩ trong lòng, đành thở dài nhận túi tiền:
– Hơi ít, tạm chấp nhận vậy.
Sau đó y nhét bút vào lòng bàn tay nàng, dặn:
– Qua đây.
Quả nhiên không hôn cũng có thể thành. Nguyên Tứ Nhàn qua ngồi ngay ngắn cạnh y, nghe y nói:
– Cầm bút.
Nàng không phải đứa trẻ ba tuổi, cầm bút đương nhiên không thành vấn đề, vả lại tư thế còn rất chuẩn, nhưng Lục Thời Khanh cứ nói nàng không đúng:
– Ai dạy cô viết chữ như vậy hả?
Bới lông tìm vết. Không được nàng hôn là trả thù nàng vậy đó.
Nàng nhìn y:
– Cha ta dạy, sao, chàng muốn đánh ông ấy một trận?
Ồ, đánh không lại, không đánh.
Y ho một tiếng, tiếp tục soi mói:
– Ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út và ngón út (1), ngón nào của cô là đúng?
(1) Nguyên văn: “yểm, ấp, câu, cách, để”, cách gọi tên năm ngón tay tương ứng với năm động tác của mỗi ngón trong tư thế cầm bút lông viết thư pháp.
Nguyên Tứ Nhàn chậc chậc trong lòng, được được, muốn tay cầm tay dạy chứ gì, cho y cơ hội đấy.
Nàng xòe tay ra ý bảo y dạy.
Lục Thời Khanh liền thuận thế vòng cánh tay qua ôm hơn nửa bờ vai nàng, đẩy từng ngón tay nàng xòe ra, nói:
– Nâng cổ tay.
Tai Nguyên Tứ Nhàn tê dại trong nháy mắt, nếu không có định lực tốt thì suýt nhũn trên người y rồi.
Trời xanh ơi, sao nam nhân này đột nhiên dùng tông giọng trầm thấp quyến rũ đó nói chuyện với nàng, lại còn phả hơi thở lên tai nàng nữa chứ.
Nguyên Tứ Nhàn vẫn chưa hoàn hồn thì nghe Lục Thời Khanh giục lần nữa:
– Viết đi.
Nàng ừ, đặt cổ tay xuống.
Tay cầm tay viết chữ trong xe ngựa thật bất tiện, vì người này không thể hoàn toàn lùi ra sau người kia, nên chỉ có thể dán vào nhau không thoải mái, hai người càng dựa càng gần, sau đó Nguyên Tứ Nhàn gần như dựa hẳn vào người Lục Thời Khanh, mà Lục Thời Khanh cũng đặt cằm đến bên vai nàng.
Nhưng hôm nay y đã thỏa hiệp với nàng mấy lần,ệnThiếpĐịnhChàngRồiQuyếtChẳngBuôkèo bóng đá thế giới muốn đòi lại chút gì đó nên chuẩn bị lơ nàng một chút, từ chối:
– Có thời gian dạy cô, chi bằng ta tự chép còn nhanh hơn.
Nói xong, y tiếp tục cúi đầu viết chữ.
Nguyên Tứ Nhàn không ngờ y đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, nàng không vui nghĩ, về lý là như vậy không sai, nhưng đạo nam nữ ở chung nào có ai nói lý. Hai người phí thời gian nhiều gấp hai gấp ba lần để làm chuyện mà bình thường một người có thể làm xong rất nhanh, đây gọi là tình thú.
Nàng thở dài nặng nề, nói “được thôi”, sau đó dựa sát vào thành xe, tì cằm lên trước bàn y, dáng vẻ chán nản, tha thiết nhìn y dùng bút.
Lục Thời Khanh nhẫn nại thờ ơ một lát, cảm thấy gần đủ, bèn đặt bút xuống, nói:
– Sao, thật muốn học à?
Nguyên Tứ Nhàn gật gật.
– Nhưng bình thường ta không nhận học sinh, trừ phi học phí đủ thành ý.
Học phí chính là thù lao và lễ vật bái sư nhập học. Nguyên Tứ Nhàn lúc này còn không nhìn ra mưu kế của y thì đúng là uổng công đọc binh pháp nhiều năm.
Hóa ra y chơi chiêu với nàng, muốn nàng hôn y một cái đây mà.
Nàng không mắc bẫy, sờ sờ ống tay áo, móc túi tiền ra, tủi thân nói:
– Đây là toàn bộ gia sản của ta hiện tại, chàng đếm đi, nếu không đủ thì đợi ta và a huynh làm hòa sẽ kêu huynh ấy đền cho.
Lục Thời Khanh nghẹn. Y còn tự nhủ đêm qua nàng chủ động ôm cổ y, kéo thắt lưng y, là nàng đã thông suốt, tìm đúng cách để lấy lòng y, ai ngờ toi công.
Y hận không mài sắt thành kim được, mà nói nhiều sẽ lộ suy nghĩ trong lòng, đành thở dài nhận túi tiền:
– Hơi ít, tạm chấp nhận vậy.
Sau đó y nhét bút vào lòng bàn tay nàng, dặn:
– Qua đây.
Quả nhiên không hôn cũng có thể thành. Nguyên Tứ Nhàn qua ngồi ngay ngắn cạnh y, nghe y nói:
– Cầm bút.
Nàng không phải đứa trẻ ba tuổi, cầm bút đương nhiên không thành vấn đề, vả lại tư thế còn rất chuẩn, nhưng Lục Thời Khanh cứ nói nàng không đúng:
– Ai dạy cô viết chữ như vậy hả?
Bới lông tìm vết. Không được nàng hôn là trả thù nàng vậy đó.
Nàng nhìn y:
– Cha ta dạy, sao, chàng muốn đánh ông ấy một trận?
Ồ, đánh không lại, không đánh.
Y ho một tiếng, tiếp tục soi mói:
– Ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út và ngón út (1), ngón nào của cô là đúng?
(1) Nguyên văn: “yểm, ấp, câu, cách, để”, cách gọi tên năm ngón tay tương ứng với năm động tác của mỗi ngón trong tư thế cầm bút lông viết thư pháp.
Nguyên Tứ Nhàn chậc chậc trong lòng, được được, muốn tay cầm tay dạy chứ gì, cho y cơ hội đấy.
Nàng xòe tay ra ý bảo y dạy.
Lục Thời Khanh liền thuận thế vòng cánh tay qua ôm hơn nửa bờ vai nàng, đẩy từng ngón tay nàng xòe ra, nói:
– Nâng cổ tay.
Tai Nguyên Tứ Nhàn tê dại trong nháy mắt, nếu không có định lực tốt thì suýt nhũn trên người y rồi.
Trời xanh ơi, sao nam nhân này đột nhiên dùng tông giọng trầm thấp quyến rũ đó nói chuyện với nàng, lại còn phả hơi thở lên tai nàng nữa chứ.
Nguyên Tứ Nhàn vẫn chưa hoàn hồn thì nghe Lục Thời Khanh giục lần nữa:
– Viết đi.
Nàng ừ, đặt cổ tay xuống.
Tay cầm tay viết chữ trong xe ngựa thật bất tiện, vì người này không thể hoàn toàn lùi ra sau người kia, nên chỉ có thể dán vào nhau không thoải mái, hai người càng dựa càng gần, sau đó Nguyên Tứ Nhàn gần như dựa hẳn vào người Lục Thời Khanh, mà Lục Thời Khanh cũng đặt cằm đến bên vai nàng.
分享到:
上一篇:Cận cảnh tàu Titanic Trung Quốc to như bản gốc sắp 'hạ thủy'
下一篇:Nhận định, soi kèo Al Ahli Manama vs East Riffa, 23h00 ngày 9/1: Khách chìm sâu
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Niềm hy vọng le lói giữa đại dịch Covid
- Cô gái trẻ bị cạn kiệt trứng như phụ nữ mãn kinh 50 tuổi
- Đấu giá biển số chiều 6/12: Biển 30K
- Những quy tắc ăn uống đặc biệt ở các quốc gia
- Chờ ông chủ mỏ than phá sản để tỏ tình, cô gái xinh đẹp bật khóc sau 2 năm
- Về Đồng Tháp, về với những vẻ đẹp bình yên
- Ăn gì vào bữa sáng để tránh mệt mỏi sau khi say rượu?
- Phú Yên đầu tư hơn 19.000 tỷ đồng phát triển nhà ở
- Độc chiêu tiết kiệm xăng khi đi xe máy nhiều người không biết