Truyện Người Tình Áo Rồng Của Thiếu Gia_bxh bolivia
时间:2025-01-11 03:30:37 出处:Thể thao阅读(143)
Khác với cảnh tượng náo nhiệt,ệnNgườiTìnhÁoRồngCủaThiếbxh bolivia ồn ào ở trung tâm thành phố, khu dân cư hạng sang được xây dựa vào vách núi lúc này yên tĩnh hơn rất nhiều, ánh nắng tươi đẹp của sáng sớm xuyên thấu qua rèm cửa sổ Lace (viền tơ) mỏng manh, rải vào các thiết bị được lắp đặt tinh xảo, thanh lịch, tao nhã trong phòng, có loại tinh tế tỉ mỉ dịu dàng tình điệu.
Như thường ngày, ở nơi này Cố Thấm Đóa hoàn toàn từ trong yên tỉnh chậm rãi tỉnh dậy, lông mi thật dài khẽ run, mí mắt hơi mở ra đóng lại luyến tiếc không muốn mở ra.
Không thể nào quên hết những chuyện đã qua, vào đêm qua những ký ức đó còn dây dưa vào trong giấc mơ của cô cả đêm, khi ý thức dần trở lại vẻ lo lắng dần tiêu tán, nét mặt tươi cười tan biến, thái độ sau khi sống lại làm cảm khái, cũng vứt bỏ không xong nỗi đau xót.
Chậm rãi mở mắt, ai ngờ bất ngờ không phòng bị Cố Thấm Đóa liền bị gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc làm cho giật mình.
“A!” Cô bật ra tiếng thét chói tai, thân thể co lại về phía sau theo bản năng, vẻ mặt kinh hãi, một đôi con ngươi lóe lên, dạo gần đây cô càng ít biểu lộ vẻ mặt đề phòng ở trước mặt người khác.
“Làm sao vậy? Mới một tuần lễ không thấy mà không nhận ra anh rồi” Bởi vì cô đề phòng cùng xa lánh theo bản năng, trong mắt Nguyên Thánh Thành trong xẹt qua một tia vẻ giận trong nháy mắt, khóe môi cong lên theo thói quen, hiện ra nụ cười trào phúng.
Sáng sớm rời giường do huyết áp có chút thấp khiến cho Cố Thấm Đóa có phần trì độn, cô tiếp tục ngây người như phỗng trừng mắt nhìn ông chồng đẹp trai trước mắt đang chiếm giữ hơn nửa cái giường.
Anh dường như mới từ phòng tắm ra, mái tóc đen còn ẩm ướt, bộ áo ngủ thoải mái tùy ý ôm lấy thân thể to lớn, từ đầu đến chân đều toát lên vẻ ung dung thoải mái
Nhưng mà người đàn ông này không phải còn ở bờ bên kia đại dương sao? Làm sao có thể xuất hiện trước mặt cô?
Trong lúc nhất thời Cố Thấm Đóa còn đang tưởng chính mình còn trong mơ
“Uổng công anh cả đêm chạy về tưởng rằng có thể cho em một ngạc nhiên, không nghĩ tới phản ứng của em thật đúng là làm người ta ngạc nhiên, em cứ nói đi?” Bởi vì tự giễu mà môi mỏng chậm rãi phun ra hai chữ “bà xã?”
Cố Thấm Đóa bị tiếng “bà xã” này khiến cho cô nổi lên một trận sởn gai ốc, nhưng vô cùng hữu hiệu làm cho cô nhớ tới thân phận của mình trong thời gian ngắn nhất
Theo hiểu biết của Cố Thấm Đóa về Nguyên tiên sinh, ông chồng này bình thường cũng ít bày ra sắc mặt poker, nếu như ngày nào đó bất thường liền tỏ rõ tâm tình của anh cực tốt hoặc là…………….Xấu vô cùng.
Tình hình trước mắt này, đoán chừng khả năng sau chiếm đa số.
Ánh mắt vừa chuyển, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không son phấn, thoáng chốc nổi lên nụ cười ngọt ngào khiến cho hai lúm đồng tiên hai bên mặt như ẩn như hiện “Không phải nha, ông xã…………..Anh dọa em giật mình, nên em không kịp phản ứng thôi! Anh trở về lúc nào? Làm sao không gọi em dậy…..”
Giống như trước kia, Nguyên Thánh Thành nghe được nói cô lấy lòng, vẻ mặt mới hơi ôn hòa, đưa tay nhéo gương mặt trơn mềm của cô, trêu chọc nói: “Nhìn em ngủ giống như heo, sao anh nỡ đánh thức?”
Trong khoảng thời gian này cô gái này vừa vội vàng chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, vừa lén lút giúp đỡ công ty của nhà mình, còn tưởng rằng anh không biết, cô gầy đi không ít, cằm cũng nhọn, làm người ta thấy đau lòng không thôi.
“Thực xin lỗi nha, em ngủ quá sâu, không hay anh về.” Cô ngượng ngùng hạ cổ trắng cười khan một tiếng, phút chốc lại ngẫng đầu lên, nghi ngờ hỏi: “Không phải…….còn ba ngày nữa mới kết thúc hội nghị sao? Làm sao có thể trở về trước thời hạn?”
Một tuần trước, anh được thương hội quốc tế mời đi Mĩ Seattle tham dự cái gì hội nghị thương mại tài chính thế giới, dự tính ít nhất phải đi mười ngày, khó có được thời gian nhàn nhã tự do, cô vui mừng muốn chết, không ngờ mới được mấy ngày tiêu dao thả trâu ăn cỏ, người này bất chợt trở về.
Nguyên Thánh Thành không có trả lời, hỏi ngược lại: “Luận văn của em chuẩn bị như thế nào rồi?”
Cố Thấm Đóa thao thao bất tuyệt báo cáo với anh, “hai ngày trước giao cho nhà trường, trước khi tốt nghiệp thật nhiều chuyện, còn có công ty bên kia cũng thế, bác Thường lớn tuổi rồi không giúp được, em…….em muốn đi làm như trước……..anh cảm thấy có thể không?”
“A, như vậy à?” Anh khẽ nhíu mày, ánh mắt tinh nhuệ kín kẽ nhìn chằm chằm cô hời hợt nói: “Công ty bên kia không cần em phải quan tâm, anh sẽ phái người giải quyết, nếu em muốn đi làm thì hãy chờ tốt nghiệp đi rồi nói.”
Cố Thấm Đóa sau khi nghe xong, trong lòng đột nhiên như bị kiềm hãm.
Chuyện công ty không cần cô quan tâm?
Muốn quay về làm ở công ty nhà mình mà còn phải chờ tốt nghiệp rồi hãy nói?
Hừ! Dọa ai đó!
Hai năm nay cô còn có thể dựa vào các cựu thần trung thành, tận tâm giúp đỡ quản lí công ty đồ chơi của ba để lại, nhưng cũng có một ngày bác Thường bọn họ cũng về hưu, ngộ nhỡ đến lúc đó cô chống không lại những kẻ bất tài
Như vậy cả công ty sẽ trở thành bữa ăn trong địa bàn của ông chồng cô, muốn chiên, nổ, kho tàu hay hầm thì chỉ có thể mặc cho anh làm thịt…….Giống như số phận của cô.
Cố Thấm Đóa cô đã thề, tuyệt đối không làm cho ngày đó đến, công ty đồ chơi tuy nhỏ nhưng cũng là tâm huyết cả đời của ba cô, cho dù cô chỉ còn một cái mạng cũng muốn giữ được nó!
Trên thực tế cô cũng đã làm như vậy, một năm trước gả cho người đàn ông này, cô chắp tay giao toàn bộ cái quan trọng nhất của người phụ nữ là hôn nhân và thân thể cho đối phương để đổi lấy việc cứu giúp công ty đang tràn ngập nguy cơ.
Nhưng giờ phút này, Cố Thấm Đóa vẫn phải dùng lời ngon tiếng ngọt để trấn an đối phương, bằng không nếu chọc giận ông chồng nhìn như trầm ổn, thật ra vô cùng phúc hắc, tai họa đến một ao cá tôm, thì không có lời rồi.
“Không sao, em có khả năng, mọi chuyện lớn nhỏ ở công ty bên kia không ít, em cũng phải hỗ trợ làm chút gì……..Hơn nữa về sau nếu chỉ có một mình anh chống thì sẽ rất vất vả.”
Lời nói nhỏ nhẹ, khéo léo nhu thuận, cô gái nhỏ trước mắt rất chân thành, bất luận mấy phần thật, mấy phần giả, giọng nói ngọt ngào mềm nhũn cũng làm cho người nghe thoải mái.
“Ngoan như vậy?” Anh quả nhiên thật vui mừng, cánh tay mạnh mẽ áp sát, ôm chặt thân thể mềm mại lung linh vào trong ngực.
“Gần đây người ta đều rất ngoan…….”
Cô gái nhỏ trong ngực trịnh trọng tỏ rõ cõi lòng, còn kém chỉ tay lên trời thề một câu lời thoại: “Em đối với anh thật lòng thật dạ rõ ràng theo năm tháng” trong hí kịch.
“Thật sao?” Ánh mắt sắc bén chứa ý cười nhìn chằm chằm gương mặt tinh xảo nhỏ nhắn, trầm giọng lại hỏi: “Vậy mấy ngày anh không có ở đây, em làm cái gì?”
Cố Thấm Đóa trừng mắt nhìn, một giây tiếp theo liền tươi cười rạng rỡ, “Em đều suy nghĩ về anh nha! Nhưng em sợ anh bận quá nên không gọi điện thoại cho anh………” Vẻ mặt chân thành không nhìn ra vẻ mặt hư tình giả ý, thậm chí còn dí dỏm hỏi thăm một câu: “Nguyên tiên sinh sẽ không tức giận chứ?”
“Bà xã biết rõ đạo lý như vậy, là Nguyên tiên sinh có phúc, làm sao sẽ tức giận?” Trả lời Cố Thấm Đóa là tiếng nói nam tính trầm thấp dễ nghe thể hiện tâm tình lúc này của anh vô cùng tốt.
Mặc dù ông chồng này không phải là mèo con, nhưng cũng là động vật to lớn thuộc dòng họ mèo đi, muốn anh dễ chịu thì phải vuốt lông.
Mà ở cùng một chỗ với anh một năm, cả ngày lẫn đêm hơn ba trăm ngày, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, không chỉ khiến công ty đồ chơi gần như phá sản chết đi sống lại mà còn luyện cho cô càng ngày càng giống diễn viên.
Bởi vì ông chồng của cô không chỉ thành công trong việc kinh doanh ngân hàng mà còn là người có lòng dạ độc ác, phúc hắc, cao thủ trong việc tính toán chi li các khoản tiền cho vay
Cùng ông chồng chủ nợ cùng giường, không thua gì cùng gối với sói, kinh hồn bạt vía không nói, mà còn phải tỏ ra vui vẻ, nếu diễn kém thì sẽ không qua cửa nhé!
“Anh không tức giận, em liền an tâm” Mắt thấy vượt qua kiểm tra rồi, lông mày càng cong cong trên gương mặt nhỏ nhắn càng vẻ mặt xinh đẹp động lòng người không thể tả bằng lời.
“Như vậy……….” môi mỏng Nguyên Thánh Thành cong lên, ôm cô càng chặt hơn. Đề nghị: “Nguyên phu nhân cảm thấy có phải mình hay nên được khen thưởng hay không đây?”
“Không…….Không cần thưởng!” thân thể cô gái nhỏ cứng đờ, bỗng nhiên nhận thấy được ý đồ của anh, thật nhanh cự tuyệt, một giây kế tiếp liền chạy ra, “Anh…….anh nghỉ ngơi một chút, em đi làm bữa sáng!”
Ai ngờ còn chưa thoát khỏi lòng ngực của anh, khuỷu tay cứng như thép đã vòng chặt cô, thân hình cao lớn cúi đầu tới, hai người dựa sát vào nhau, gần tới mức Cố Thấm Đóa có thể nghe thấy được rõ ràng nhịp tim anh đập mạnh
Con ngươi màu xanh trong đôi mắt thâm thúy lóe ra, trên cao nhìn xuống khóa lại người mang thái độ lo sợ muốn trốn tránh ánh mắt
Như thường ngày, ở nơi này Cố Thấm Đóa hoàn toàn từ trong yên tỉnh chậm rãi tỉnh dậy, lông mi thật dài khẽ run, mí mắt hơi mở ra đóng lại luyến tiếc không muốn mở ra.
Không thể nào quên hết những chuyện đã qua, vào đêm qua những ký ức đó còn dây dưa vào trong giấc mơ của cô cả đêm, khi ý thức dần trở lại vẻ lo lắng dần tiêu tán, nét mặt tươi cười tan biến, thái độ sau khi sống lại làm cảm khái, cũng vứt bỏ không xong nỗi đau xót.
Chậm rãi mở mắt, ai ngờ bất ngờ không phòng bị Cố Thấm Đóa liền bị gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc làm cho giật mình.
“A!” Cô bật ra tiếng thét chói tai, thân thể co lại về phía sau theo bản năng, vẻ mặt kinh hãi, một đôi con ngươi lóe lên, dạo gần đây cô càng ít biểu lộ vẻ mặt đề phòng ở trước mặt người khác.
“Làm sao vậy? Mới một tuần lễ không thấy mà không nhận ra anh rồi” Bởi vì cô đề phòng cùng xa lánh theo bản năng, trong mắt Nguyên Thánh Thành trong xẹt qua một tia vẻ giận trong nháy mắt, khóe môi cong lên theo thói quen, hiện ra nụ cười trào phúng.
Sáng sớm rời giường do huyết áp có chút thấp khiến cho Cố Thấm Đóa có phần trì độn, cô tiếp tục ngây người như phỗng trừng mắt nhìn ông chồng đẹp trai trước mắt đang chiếm giữ hơn nửa cái giường.
Anh dường như mới từ phòng tắm ra, mái tóc đen còn ẩm ướt, bộ áo ngủ thoải mái tùy ý ôm lấy thân thể to lớn, từ đầu đến chân đều toát lên vẻ ung dung thoải mái
Nhưng mà người đàn ông này không phải còn ở bờ bên kia đại dương sao? Làm sao có thể xuất hiện trước mặt cô?
Trong lúc nhất thời Cố Thấm Đóa còn đang tưởng chính mình còn trong mơ
“Uổng công anh cả đêm chạy về tưởng rằng có thể cho em một ngạc nhiên, không nghĩ tới phản ứng của em thật đúng là làm người ta ngạc nhiên, em cứ nói đi?” Bởi vì tự giễu mà môi mỏng chậm rãi phun ra hai chữ “bà xã?”
Cố Thấm Đóa bị tiếng “bà xã” này khiến cho cô nổi lên một trận sởn gai ốc, nhưng vô cùng hữu hiệu làm cho cô nhớ tới thân phận của mình trong thời gian ngắn nhất
Theo hiểu biết của Cố Thấm Đóa về Nguyên tiên sinh, ông chồng này bình thường cũng ít bày ra sắc mặt poker, nếu như ngày nào đó bất thường liền tỏ rõ tâm tình của anh cực tốt hoặc là…………….Xấu vô cùng.
Tình hình trước mắt này, đoán chừng khả năng sau chiếm đa số.
Ánh mắt vừa chuyển, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không son phấn, thoáng chốc nổi lên nụ cười ngọt ngào khiến cho hai lúm đồng tiên hai bên mặt như ẩn như hiện “Không phải nha, ông xã…………..Anh dọa em giật mình, nên em không kịp phản ứng thôi! Anh trở về lúc nào? Làm sao không gọi em dậy…..”
Giống như trước kia, Nguyên Thánh Thành nghe được nói cô lấy lòng, vẻ mặt mới hơi ôn hòa, đưa tay nhéo gương mặt trơn mềm của cô, trêu chọc nói: “Nhìn em ngủ giống như heo, sao anh nỡ đánh thức?”
Trong khoảng thời gian này cô gái này vừa vội vàng chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, vừa lén lút giúp đỡ công ty của nhà mình, còn tưởng rằng anh không biết, cô gầy đi không ít, cằm cũng nhọn, làm người ta thấy đau lòng không thôi.
“Thực xin lỗi nha, em ngủ quá sâu, không hay anh về.” Cô ngượng ngùng hạ cổ trắng cười khan một tiếng, phút chốc lại ngẫng đầu lên, nghi ngờ hỏi: “Không phải…….còn ba ngày nữa mới kết thúc hội nghị sao? Làm sao có thể trở về trước thời hạn?”
Một tuần trước, anh được thương hội quốc tế mời đi Mĩ Seattle tham dự cái gì hội nghị thương mại tài chính thế giới, dự tính ít nhất phải đi mười ngày, khó có được thời gian nhàn nhã tự do, cô vui mừng muốn chết, không ngờ mới được mấy ngày tiêu dao thả trâu ăn cỏ, người này bất chợt trở về.
Nguyên Thánh Thành không có trả lời, hỏi ngược lại: “Luận văn của em chuẩn bị như thế nào rồi?”
Cố Thấm Đóa thao thao bất tuyệt báo cáo với anh, “hai ngày trước giao cho nhà trường, trước khi tốt nghiệp thật nhiều chuyện, còn có công ty bên kia cũng thế, bác Thường lớn tuổi rồi không giúp được, em…….em muốn đi làm như trước……..anh cảm thấy có thể không?”
“A, như vậy à?” Anh khẽ nhíu mày, ánh mắt tinh nhuệ kín kẽ nhìn chằm chằm cô hời hợt nói: “Công ty bên kia không cần em phải quan tâm, anh sẽ phái người giải quyết, nếu em muốn đi làm thì hãy chờ tốt nghiệp đi rồi nói.”
Cố Thấm Đóa sau khi nghe xong, trong lòng đột nhiên như bị kiềm hãm.
Chuyện công ty không cần cô quan tâm?
Muốn quay về làm ở công ty nhà mình mà còn phải chờ tốt nghiệp rồi hãy nói?
Hừ! Dọa ai đó!
Hai năm nay cô còn có thể dựa vào các cựu thần trung thành, tận tâm giúp đỡ quản lí công ty đồ chơi của ba để lại, nhưng cũng có một ngày bác Thường bọn họ cũng về hưu, ngộ nhỡ đến lúc đó cô chống không lại những kẻ bất tài
Như vậy cả công ty sẽ trở thành bữa ăn trong địa bàn của ông chồng cô, muốn chiên, nổ, kho tàu hay hầm thì chỉ có thể mặc cho anh làm thịt…….Giống như số phận của cô.
Cố Thấm Đóa cô đã thề, tuyệt đối không làm cho ngày đó đến, công ty đồ chơi tuy nhỏ nhưng cũng là tâm huyết cả đời của ba cô, cho dù cô chỉ còn một cái mạng cũng muốn giữ được nó!
Trên thực tế cô cũng đã làm như vậy, một năm trước gả cho người đàn ông này, cô chắp tay giao toàn bộ cái quan trọng nhất của người phụ nữ là hôn nhân và thân thể cho đối phương để đổi lấy việc cứu giúp công ty đang tràn ngập nguy cơ.
Nhưng giờ phút này, Cố Thấm Đóa vẫn phải dùng lời ngon tiếng ngọt để trấn an đối phương, bằng không nếu chọc giận ông chồng nhìn như trầm ổn, thật ra vô cùng phúc hắc, tai họa đến một ao cá tôm, thì không có lời rồi.
“Không sao, em có khả năng, mọi chuyện lớn nhỏ ở công ty bên kia không ít, em cũng phải hỗ trợ làm chút gì……..Hơn nữa về sau nếu chỉ có một mình anh chống thì sẽ rất vất vả.”
Lời nói nhỏ nhẹ, khéo léo nhu thuận, cô gái nhỏ trước mắt rất chân thành, bất luận mấy phần thật, mấy phần giả, giọng nói ngọt ngào mềm nhũn cũng làm cho người nghe thoải mái.
“Ngoan như vậy?” Anh quả nhiên thật vui mừng, cánh tay mạnh mẽ áp sát, ôm chặt thân thể mềm mại lung linh vào trong ngực.
“Gần đây người ta đều rất ngoan…….”
Cô gái nhỏ trong ngực trịnh trọng tỏ rõ cõi lòng, còn kém chỉ tay lên trời thề một câu lời thoại: “Em đối với anh thật lòng thật dạ rõ ràng theo năm tháng” trong hí kịch.
“Thật sao?” Ánh mắt sắc bén chứa ý cười nhìn chằm chằm gương mặt tinh xảo nhỏ nhắn, trầm giọng lại hỏi: “Vậy mấy ngày anh không có ở đây, em làm cái gì?”
Cố Thấm Đóa trừng mắt nhìn, một giây tiếp theo liền tươi cười rạng rỡ, “Em đều suy nghĩ về anh nha! Nhưng em sợ anh bận quá nên không gọi điện thoại cho anh………” Vẻ mặt chân thành không nhìn ra vẻ mặt hư tình giả ý, thậm chí còn dí dỏm hỏi thăm một câu: “Nguyên tiên sinh sẽ không tức giận chứ?”
“Bà xã biết rõ đạo lý như vậy, là Nguyên tiên sinh có phúc, làm sao sẽ tức giận?” Trả lời Cố Thấm Đóa là tiếng nói nam tính trầm thấp dễ nghe thể hiện tâm tình lúc này của anh vô cùng tốt.
Mặc dù ông chồng này không phải là mèo con, nhưng cũng là động vật to lớn thuộc dòng họ mèo đi, muốn anh dễ chịu thì phải vuốt lông.
Mà ở cùng một chỗ với anh một năm, cả ngày lẫn đêm hơn ba trăm ngày, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, không chỉ khiến công ty đồ chơi gần như phá sản chết đi sống lại mà còn luyện cho cô càng ngày càng giống diễn viên.
Bởi vì ông chồng của cô không chỉ thành công trong việc kinh doanh ngân hàng mà còn là người có lòng dạ độc ác, phúc hắc, cao thủ trong việc tính toán chi li các khoản tiền cho vay
Cùng ông chồng chủ nợ cùng giường, không thua gì cùng gối với sói, kinh hồn bạt vía không nói, mà còn phải tỏ ra vui vẻ, nếu diễn kém thì sẽ không qua cửa nhé!
“Anh không tức giận, em liền an tâm” Mắt thấy vượt qua kiểm tra rồi, lông mày càng cong cong trên gương mặt nhỏ nhắn càng vẻ mặt xinh đẹp động lòng người không thể tả bằng lời.
“Như vậy……….” môi mỏng Nguyên Thánh Thành cong lên, ôm cô càng chặt hơn. Đề nghị: “Nguyên phu nhân cảm thấy có phải mình hay nên được khen thưởng hay không đây?”
“Không…….Không cần thưởng!” thân thể cô gái nhỏ cứng đờ, bỗng nhiên nhận thấy được ý đồ của anh, thật nhanh cự tuyệt, một giây kế tiếp liền chạy ra, “Anh…….anh nghỉ ngơi một chút, em đi làm bữa sáng!”
Ai ngờ còn chưa thoát khỏi lòng ngực của anh, khuỷu tay cứng như thép đã vòng chặt cô, thân hình cao lớn cúi đầu tới, hai người dựa sát vào nhau, gần tới mức Cố Thấm Đóa có thể nghe thấy được rõ ràng nhịp tim anh đập mạnh
Con ngươi màu xanh trong đôi mắt thâm thúy lóe ra, trên cao nhìn xuống khóa lại người mang thái độ lo sợ muốn trốn tránh ánh mắt
分享到:
上一篇:ĐT Việt Nam vs Malaysia 15h30 ngày 23/11: Công Vinh sợ thời tiết nóng
下一篇:Deputy FM attends ASEAN+3, EAS, ARF Senior Officials' Meetings in Laos
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Bắt nữ giám đốc dùng hình ảnh nhạy cảm để tống tiền hiệu trưởng
- Sinh viên du học Anh giảm mạnh sau 30 năm
- 5 năm kết hôn mới thấy chồng khóc nấc, biết lý do tôi sốc nặng
- Hoàng tử Harry muốn kiện chính quyền Anh vì không được bảo vệ
- ĐT Việt Nam vs Malaysia 15h30 ngày 23/11: Công Vinh sợ thời tiết nóng
- Lai Châu: Học trò Mường Khoa náo nức ngày khai giảng
- Tường San 'hóa' nữ thần, thắng 2 giải phụ, vào top 12 Hoa hậu Chuyển giới
- Tập thể Thành Công: chung cư nguy hiểm nhất Thủ đô
- 7 mẫu xe thể thao đáng tin cậy nhất