Truyện Người Yêu Tôi Là Avatar_ta88.team
发布时间:2025-01-24 06:23:24 作者:玩站小弟 我要评论
Tin thể thao 24H Truyện Người Yêu Tôi Là Avatar_ta88.team。
Chiều thứ Bảy,ệnNgườiYêuTôiLàta88.team kí túc xá buồn hiu buồn hắt. Soạn xong mớ bài tập để chuẩn bị giờ dạy cho một thằng nhóc con nhà đại gia thừa tiền mà thiếu kiến thức, Khánh Linh chẳng biết làm gì.
Cô ra ngoài hiên, nhìn bầu trời chiều đổ bóng hoàng hôn. Trong màu đỏ nhàn nhạt ấy, cô như thấy làn khói trắng lượn lờ bay từ bếp lửa mẹ nấu cám lợn mỗi chiều tan đồng.
Khánh Linh thấy nhớ nhà. Nhớ mẹ. Bởi hơn một tháng rồi, cô chưa về thăm nhà.
Thân con nhà thuần nông, vào Đại học là một gánh nặng còng trên lưng ba mẹ. Cô phải tranh thủ tận dụng quỹ thời gian trống để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống vốn túng thiếu muôn thuở của sinh viên.
Một cô gái nhỏ đối diện với trời chiều tịch liêu, Khánh Linh bắt tay làm loa gửi theo làn gió cuối thu: "Ba mẹ! Con gái nhớ hai người lắm!"
Trút cạn chút nỗi lòng nhớ mong, Khánh Linh thấy nhẹ nhõm hẳn. Cô vươn vai, huơ tay vài cái rồi trở vào phòng mở máy tính lên facebook.
Trên trang FB của Khánh Linh liền nhảy ra hàng tá avatar xin kết bạn.
Trong số đó, cô ấn tượng một avatar.
"Gì đây? 'Đố biết bạch tuộc gì?' "
Bạch tuộc gì à?
Nickname ói lòi nhưng kí©h thí©ɧ trí tò mò đấy!
Cô dòm lại avatar. Đó là hình một con bạch tuộc màu xanh lá. Nó có cái đầu to, hai con mắt lòi ngáo và tám xúc tu chi chít đầy giác hút.
Nói thật, cô sợ nhất là mấy cái lỗ nổi đầy đó.
Nhìn thôi đã muốn ói bữa cơm ăn từ lúc mười hai giờ trưa.
Thôi! Chị đây không thèm chơi với đồ tám chân, ba tim lăng nhăng nhé!
Khánh Linh lướt lên một cái vèo.
Bên dưới toàn là những gương mặt giả trân! Chán! Thế giới ảo nhìn bắt ngán. Sao bằng thế giới ngoài đời thực. Chị đi tìm bạn buôn dưa leo đây!
Tắt máy tính, Khánh Linh chợt nhớ ra: Hôm nay 'thứ bảy máu chảy về tim'. Các bạn cùng phòng cô đã về nhà hết từ chiều.
Nằm một mình chèo veo nhạt miệng, cô nhai hết mấy bịch bim bim.
Nhìn qua ngó lại không còn gì để chén. Khánh Linh lại buồn. Tìm đến máy tính lướt FB.
Người ta nói: Cái gì mình sợ thì cứ thích nhìn. Như trong một đêm khuya, bạn đi về trên một con đường nhỏ hai bên rợp bóng hàng tre. Tiếng kẽo kẹt của nó như ai đó nghiến răng khiến bạn phải đôi ba lần quay lại xem có con ma đen, ma trắng nào xuất hiện không! Để biết đường co giò chạy.
Khánh Linh nhìn lại con bạch tuộc. Lần này để khỏi ngán, cô chỉ nhìn gương mặt nó. Hai con mắt ốc thế kia, thêm nụ cười nửa miệng, chín mưới chín phếch chín phần trăm là...
"Bạch tuộc đực!" Khánh Linh gõ vào bàn phím.
Không ngờ chủ nhân con bạch tuộc cũng đang online. Rất nhanh trên màn hình nhảy ra một cái mặt cười. Nụ cười y như avatar.
Cô ra ngoài hiên, nhìn bầu trời chiều đổ bóng hoàng hôn. Trong màu đỏ nhàn nhạt ấy, cô như thấy làn khói trắng lượn lờ bay từ bếp lửa mẹ nấu cám lợn mỗi chiều tan đồng.
Khánh Linh thấy nhớ nhà. Nhớ mẹ. Bởi hơn một tháng rồi, cô chưa về thăm nhà.
Thân con nhà thuần nông, vào Đại học là một gánh nặng còng trên lưng ba mẹ. Cô phải tranh thủ tận dụng quỹ thời gian trống để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống vốn túng thiếu muôn thuở của sinh viên.
Một cô gái nhỏ đối diện với trời chiều tịch liêu, Khánh Linh bắt tay làm loa gửi theo làn gió cuối thu: "Ba mẹ! Con gái nhớ hai người lắm!"
Trút cạn chút nỗi lòng nhớ mong, Khánh Linh thấy nhẹ nhõm hẳn. Cô vươn vai, huơ tay vài cái rồi trở vào phòng mở máy tính lên facebook.
Trên trang FB của Khánh Linh liền nhảy ra hàng tá avatar xin kết bạn.
Trong số đó, cô ấn tượng một avatar.
"Gì đây? 'Đố biết bạch tuộc gì?' "
Bạch tuộc gì à?
Nickname ói lòi nhưng kí©h thí©ɧ trí tò mò đấy!
Cô dòm lại avatar. Đó là hình một con bạch tuộc màu xanh lá. Nó có cái đầu to, hai con mắt lòi ngáo và tám xúc tu chi chít đầy giác hút.
Nói thật, cô sợ nhất là mấy cái lỗ nổi đầy đó.
Nhìn thôi đã muốn ói bữa cơm ăn từ lúc mười hai giờ trưa.
Thôi! Chị đây không thèm chơi với đồ tám chân, ba tim lăng nhăng nhé!
Khánh Linh lướt lên một cái vèo.
Bên dưới toàn là những gương mặt giả trân! Chán! Thế giới ảo nhìn bắt ngán. Sao bằng thế giới ngoài đời thực. Chị đi tìm bạn buôn dưa leo đây!
Tắt máy tính, Khánh Linh chợt nhớ ra: Hôm nay 'thứ bảy máu chảy về tim'. Các bạn cùng phòng cô đã về nhà hết từ chiều.
Nằm một mình chèo veo nhạt miệng, cô nhai hết mấy bịch bim bim.
Nhìn qua ngó lại không còn gì để chén. Khánh Linh lại buồn. Tìm đến máy tính lướt FB.
Người ta nói: Cái gì mình sợ thì cứ thích nhìn. Như trong một đêm khuya, bạn đi về trên một con đường nhỏ hai bên rợp bóng hàng tre. Tiếng kẽo kẹt của nó như ai đó nghiến răng khiến bạn phải đôi ba lần quay lại xem có con ma đen, ma trắng nào xuất hiện không! Để biết đường co giò chạy.
Khánh Linh nhìn lại con bạch tuộc. Lần này để khỏi ngán, cô chỉ nhìn gương mặt nó. Hai con mắt ốc thế kia, thêm nụ cười nửa miệng, chín mưới chín phếch chín phần trăm là...
"Bạch tuộc đực!" Khánh Linh gõ vào bàn phím.
Không ngờ chủ nhân con bạch tuộc cũng đang online. Rất nhanh trên màn hình nhảy ra một cái mặt cười. Nụ cười y như avatar.
相关文章
Cô giáo Cúc: 'Tôi hạnh phúc với nghề đã chọn'
-Hơn 30 năm kể từ khi bắt đầu đi dạy cho tới lúc nhận quyết định nghỉ hưu, chia sẻ với VietNamNet, c2025-01-24Thông tin bất ngờ về 3 doanh nghiệp liên quan đến Quang Linh Vlogs
Tối 21/11, trên trang Facebook hơn 2 triệu người follow (theo dõi) của Quang Linh Vlogs đã đăng tải2025-01-24Bộ trưởng "lắng nghe nông dân nói"
Phát biểu khai mạc Diễn đàn "Chủ tịch Hội Nông dân Việt Nam - Bộ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường2025-01-24Để trở thành nền kinh tế thu nhập cao vào năm 2045, Việt Nam cần làm gì?
Ngân hàng thế giới (World Bank) đã công bố báo cáo "Việt Nam 2045: Nâng cao vị thế thương mại trong2025-01-24- - Saul và Griezmann ghi 2 bàn chóng vánh nhưng pha lập công của Isco dập tắt hi vọng lật ngược thế c2025-01-24
Tôm hùm "nhí" giá 15.000 đồng/con được bán tràn lan trên chợ mạng
Tôm hùm từ lâu đã được xếp vào nhóm hải sản cao cấp với mức giá đắt đỏ trên thị trường Việt Nam. Tuy2025-01-24
最新评论