您现在的位置是:Cúp C1 >>正文
Bi kịch cuộc đời nữ bác sĩ da màu khôi phục thị lực hàng triệu người_tỉ le keo bong da hom nay
Cúp C1277人已围观
简介TS Patricia Bath là một nhân vật nổi bật trong lịch sử y học Mỹ. Bà nổi tiếng vì những đóng góp đột ...
TS Patricia Bath là một nhân vật nổi bật trong lịch sử y học Mỹ. Bà nổi tiếng vì những đóng góp đột phá cho ngành nhãn khoa và ủng hộ nhiệt thành cho công bằng trong lĩnh vực y khoa.
Muốn làm bác sĩ, không chịu làm y tá
Patricia Era Bath sinh năm 1942, tại khu dân cư Harlem, thành phố New York (Mỹ) trong gia đình có cha là lái xe tàu điện ngầm và mẹ làm quản gia.
Bà có một khởi đầu khiêm tốn trong bối cảnh xã hội được định hình bởi định kiến chủng tộc và chênh lệch kinh tế xã hội sâu sắc. Ngay từ khi còn nhỏ, bà đã khao khát kiến thức và tò mò về sự phức tạp của cơ thể con người.
Bath thường nói rằng, chính mẹ đã khơi dậy niềm đam mê khoa học của bà bằng cách mua cho bà một bộ dụng cụ hóa học khi bà còn là một đứa trẻ.
“Tôi muốn đóng vai và làm theo các nhà khoa học. Khi chọn vai y tá hay bác sĩ, tôi không muốn đóng vai y tá. Tôi muốn trở thành người cầm ống nghe, người tiêm thuốc, người chịu trách nhiệm chính”, theo Tạp chí Times.
Bất chấp nghịch cảnh, Bath vẫn đạt được thành tích học tập xuất sắc. Sau khi tốt nghiệp top đầu trường trung học Charles Evans Hughes, Bath bắt đầu hành trình của mình tại Đại học Howard và lấy bằng cử nhân Hóa học và Vật lý vào năm 1964.
Khi mới tốt nghiệp trường y, làm thực tập sinh tại Bệnh viện Harlem và sau đó là phòng khám mắt tại Đại học Columbia, bà nhận thấy sự khác biệt về các vấn đề về thị lực giữa nhóm bệnh nhân người da đen và người da trắng.
Những quan sát này đã đưa bà đến nhận định rằng tỷ lệ mù lòa ở người da đen cao gấp đôi so với người da trắng. Phát hiện này đã thúc đẩy cam kết suốt đời của bà nhằm mang lại dịch vụ chăm sóc mắt chất lượng cho những người yếu thế, theo The New York Times.
Phát minh khôi phục thị lực nhân loại
Sau khi TS Bath chuyển đến Los Angeles, bà trở thành người phụ nữ đầu tiên trong khoa nhãn khoa tại Viện Mắt Jules Stein tại Đại học California tại Los Angeles. Bà phải làm việc ở tầng hầm cạnh phòng thí nghiệm động vật.
“Tôi không nói đó là phân biệt chủng tộc hay phân biệt giới tính. Tôi chỉ đấu tranh vì cho rằng mình cần một không gian văn phòng chấp nhận được”.
Đỉnh cao trong những nỗ lực không mệt mỏi của Bath là phát minh mang tính đột phá của bà: Máy dò Laserphaco.
“Khi bà hình dung ra một phương pháp sử dụng công nghệ laser để loại bỏ bệnh đục thủy tinh thể vào năm 1981, ý tưởng của bà đã tiên tiến hơn cả công nghệ hiện có vào thời điểm đó”. Bà đã mất gần 5 năm để hoàn thành nghiên cứu, thử nghiệm để nó hoạt động và xin cấp bằng sáng chế.
Văn phòng Nhãn hiệu và Bằng sáng chế Mỹ nhiều lần ca ngợi thành tích của TS Bath, nhận định rằng công việc của bà đã “giúp khôi phục và cải thiện thị lực cho hàng triệu bệnh nhân trên toàn thế giới”.
Được coi là một công cụ mang tính cách mạng để điều trị đục thủy tinh thể một cách chính xác và ít xâm lấn, thiết bị này đã báo trước một kỷ nguyên mới của phẫu thuật, thay đổi cuộc sống của vô số người bị suy giảm thị lực.
Phá vỡ những rào cản hệ thống và cố hữu
Bất chấp tác động “địa chấn” từ phát minh của mình, TS Patricia Bath vẫn phải vật lộn với các định kiến thể chế và chủ nghĩa phân biệt giới tính cố hữu.
Khi tiến hành nghiên cứu dẫn đến bằng sáng chế đầu tiên của mình, Bath phải “nghỉ phép” ở Châu Âu để thoát khỏi sự phân biệt chủng tộc và phân biệt giới tính trong giới khoa học và học thuật Mỹ. Ngay cả khi thành công, thành tích của bà cũng không được mọi người tôn vinh.
Tuy vậy, bà đã chọn đứng lên thách thức thực trạng. “Không được chấp nhận”, Bath nói với Tạp chí Times.
Ngoài những đổi mới mang tính đột phá, di sản lâu dài của Patricia Bath còn nằm ở cam kết không ngừng nghỉ của bà trong việc thúc đẩy sự nghiệp công bằng sức khỏe.
Năm 1976, bà là người sáng lập Viện phòng chống mù lòa phi lợi nhuận của Mỹ nhằm nâng cao sức khỏe thị giác thông qua sàng lọc, điều trị và giáo dục tại cơ sở.
Bath đã đấu tranh không mệt mỏi cho quyền lợi của các cộng đồng chưa được quan tâm đầy đủ, ủng hộ việc tiếp cận các dịch vụ phòng ngừa và chăm sóc mắt có chất lượng.
TS Bath cũng ủng hộ nhiệt thành giáo dục toán và khoa học cho trẻ em gái. Bà nói với Time rằng, mục tiêu cuối cùng của bà là tạo ra một sân chơi bình đẳng đến mức người ta sẽ coi sự nghiệp của bà không phải là ngoại lệ duy nhất. Bất kỳ phụ nữ trẻ nào có đam mê đều có thể thành công.
“Tôi làm được thì những người phụ nữ da màu khác cũng làm được”.
Năm 2001, TS Bath ghi tên mình vào lịch sử với tư cách là người phụ nữ Mỹ gốc Phi đầu tiên nhận được bằng sáng chế y tế cho phát minh của mình. Việc nắm giữ 5 bằng sáng chế củng cố di sản của bà là người tiên phong và hàng đầu trong lĩnh vực y học Mỹ.
Tử Huy - Thủy Tiên
Bi kịch thần đồng sau biến cố, lang thang và ăn xin suốt 14 nămTRUNG QUỐC - Từng là học sinh xuất sắc, ở tuổi 18, Tào Dương thi đỗ đại học top đầu Trung Quốc. Tuy nhiên, sau những biến cố cuộc đời, anh lựa chọn cuộc sống lang thang và ăn xin suốt 14 năm.Tags:
转载:欢迎各位朋友分享到网络,但转载请说明文章出处“Betway”。http://sub.rgbet01.com/html/184d999798.html
相关文章
Lính Ukraine tiết lộ lý do tự nguyện đầu hàng quân Nga
Cúp C1Ảnh: RTTheo RT, Bộ Quốc phòng Nga mới đây đã công bố một đoạn video dài 3 phút phỏng vấn người lính, ...
【Cúp C1】
阅读更多LG sắp đưa màn hình máy tính siêu rộng về Việt Nam
Cúp C1Đây là mẫu màn hình rộng 34 inch, tỷ lệ 21:9 (trong khi hiện nay hầu hết màn hình máy tính được bá ...
【Cúp C1】
阅读更多Đột nhập Gaming house 'tự phát' được tài trợ bởi Ozone Gaming
Cúp C1Với mong muốn xây dựng một môi trường luyện tập và thi đấu game chuyên nghiệp, đặc biệt là ngưỡng mộ ...
【Cúp C1】
阅读更多
热门文章
最新文章
Người chơi tự tin chưa từng có trong lịch sử 'Ai là triệu phú'
Truyện Nghỉ Yêu, Kết Hôn Thôi!
MCCorp tung clip vui so sánh game và gấu
Truyện Đông Nguyệt Quý Dạ Ngữ
Những chiếc siêu xe nhái xấu nhức mắt
ta vào trong động nghỉ ngơi bổ sung thể lực.
Thừa dịp lúc này ta kiên trì viết nhật kí, quá kềm chế, ta không thể nói ra lời, thậm chí không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể thông qua phương pháp này.
Dục vọng của những nam nhân này cũng không có biến mất, vừa rồi trong lúc tìm hang động ta quan sát thấy ánh mắt càn quấy của 2 nam nhân lướt trên người Lý Ngọc một cách càn rỡ.
Trên bàn tay của tên họ Lý thô tục vẫn còn vết máu do ta dùng đá nhọn ném hắn, có lẽ là ăn đau mà cũng có lẽ là do Chu Lập không che dấu dục vọng đối với ta khiến hắn có chút kiêng kị, bọn hắn cũng không còn đối ta động tay động chân nữa.
Nhưng cũng không ngừng chà hướng Lý Ngọc, cơ hồ là trắng trợn táo bạo gây rối Lý Ngọc, Lý Ngọc cũng giận mà không dám nói gì, chỉ có thể tận lực né tránh hắn.
Ta một mực vẫn ôm hy vọng sống sót, nhưng là, nếu như phải dựa vào chính thân thể của mình mà sống với chút hơi tàn… Ta tuyệt đối không nguyện ý.
Khép lại laptop, Tô Từ xoa xoa những vết thương trên huyệt thái dương, đánh giá hoàn cảnh xung quanh, vật nên dời vào động cũng đã dời rồi, củi nên lượn cũng lượm rồi, thậm chí, nàng còn giật một bó to có hình dáng rất giống hành lá rau dại, nàng quyết định thử xem có thể ăn được hay không, tính ra kỳ thật hiện nay có rất nhiều chuyện cần phải làm.
Vốn dĩ với khí lực cùng công cụ hiện giờ của bọn họ cũng chỉ có thể là nói suông, căn bản không giúp ích gì được khi có sự cố xảy ra.
Mọi người đang kéo một vài nhánh cây bên ngoài cửa động, trên tay họ cầm hai đầu gỗ nhọn định dùng tới làm vũ khí. Tô Từ sờ sờ chủy thủ bên eo, khi tối cần thiết nàng vẫn phải giúp bọn họ tăng cường vũ lực chống đỡ nguy hiểm.
Thanh chủy thủ này là phòng tuyến bí mật sau cùng của nàng.
Trong tay vẫn tiếp tục cầm một khối tảng đá bén nhọn, Tô Từ nhắm mắt lại.
Không ngủ bao lâu, Tô Từ giật mình tỉnh ngủ liền thấy có người đang cúi sát người vào nàng, nàng mở to mắt, lạnh lẽo rét buốt nhìn bàn tay đang đặt trên mông nàng của tên nam nhân kia. Ánh mắt nàng quá tỉnh táo, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm, nam nhân bị nhìn chòng chọc nên chột dạ, làm bộ làm tịch nhặt lấy tảng đá bên cạnh nàng rồi vội vã ra ngoài động.
Lúc này Tô Từ mới lơi lỏng xuống dưới, kín đáo sờ vào bên eo, tay kia xoa xoa huyệt thái dương, tiếp tục nhắm mắt.
Nàng không ngủ không được, tại khu rừng nguyên thủy này, nếu không đủ tinh lực chắc chắn sẽ vong mạng.
Lần nữa tỉnh lại, là bị tiếng thét chói tai của Lý Ngọc làm bừng tỉnh. Đối với sự xâm phạm của nhân loại nàng có thể nghĩ biện pháp ngăn ngừa hoặc có thể phản kích, nhưng nơi này tối có đủ uy hiếp lại không phải nhân loại.
Nghe thấy tiếng thét chói tai của Lý Ngọc, Tô Từ còn chưa tỉnh táo thần kinh đã tự động có phản ứng, trực tiếp lăn một vòng trên mặt đất tay đang muốn duỗi tay lấy ra chủy thủ bên eo.
Động tác quá mạnh, thân thể mệt mỏi không tự giác làm ra một lượt những động tác (*phản xạ có điều kiện) lúc định xoay người đứng lên, mắt tối sầm lại, tay duỗi hướng eo vô ý thức chống đỡ.
“Tô Từ, ngươi tỉnh?” Lý Ngọc có chút kinh ngạc nhìn Tô Từ đang một thân chật vật chống đỡ.
Tô Từ lắc lắc đầu, ngẩng đầu nhìn nàng ta, cắn răng bức ra mấy con chữ, “Ngươi vừa mới thét chói tai cái gì?” May mắn, nàng không liền như vậy rút ra chủy thủ.
“Không cẩn thận bị nóng.” Lý Ngọc đưa tay ra. Tô Từ phát hiện trên tay nàng có một mụn nước nhỏ, không khỏi than thở.
“Ngươi đã tỉnh lại, vừa lúc, đi chung với ta đi nhà cầu đi, ta nín lâu quá rồi.” Lý Ngọc nhăn nhó một chút, nói.
Người phụ nữ họ Thái đang ngồi bên ngoài ngẩn ngơ nhìn chằm chằm đống lửa, Tô Từ có chút kỳ quái nhìn Lý Ngọc, nàng ta vì cái gì không kêu người phụ nữ kia đi chung, nhưng nghĩ lại 2 ngày nay nàng cũng chưa giải quyết, thấy chính mình cũng cần đi nhà cầu, liền gật gật đầu, vừa đi vừa nâng tay nhìn đồng hồ, “Đã 2 giờ trưa rồi, bọn hắn trở về chưa?”
“Không có.” Lý Ngọc lắc đầu.
“Thế nhóm người họ Lý đâu?”
“Ra ngoài đem nước uống trở về. Bọn hắn phát hiện ở bên ngoài không xa có một con sông, quyết định mang nước về nấu thực vật mà ngươi mang về đó, ân, cái đó kêu là cái gì nhỉ?”
“Dã hành lá.”
“Ân, đúng rồi, là dã hành lá. Ta không nhận biết những thực vật như thế này”. Lý Ngọc ngại ngùng cười cười, “Tô Từ, những thực vật đó ngươi chắc chắn có thể ăn được sao?”
“Không xác định.” Tô Từ lắc đầu, “Nhưng chúng ta cũng phải thử một chút không phải sao, bằng không chúng ta thực sẽ phải bị đói chết.”
“Cũng đúng.” Lý Ngọc nói, “Nếu như sớm biết rõ chỉ đi du lịch một chuyến thế nhưng sẽ bị đưa đến cái địa phương quỷ quái này, có đánh chết ta cũng không đi”.
Nếu sớm biết rõ, ai sẽ nguyện ý tới? Tô Từ cười một chút, không nói chuyện.
“Hảo, liền ở chỗ này đi.” Lý Ngọc đột nhiên dừng lại, sau đó cởi bỏ quần ngồi xổm xuống. Tô Từ đánh giá một chút chung quanh, sau đó quan sát Lý Ngọc trong bụi cỏ, lại thấy sắc trời có điểm tối mịt mờ, thấy phần mông nàng ta vẫn trắng nõn nà (*ẹc ẹc chắc xem xem người ta có bị ngứa hay bị con gì cắn không mới dám đi “ấy”), mới xoay người, xoay góc độ mà tầm mắt Lý Ngọc sẽ không phát hiện bên eo có giấu chủy thủ, sau đó mới cởi bỏ quần bò, ngồi xổm xuống giải quyết ‘vấn đề’ của mình.
Bụng đến hiện tại cũng là trống không, trong ruột cũng không có nhiều ‘vật’ cần giải quyết, nhưng sau đó nên dùng cái gì chà lau cũng vấn đề. Giấy vệ sinh tuy còn chưa dùng hết, nhưng hiện tại không có trong tay các nàng. Mà giấy bao trên laptop dù cho thế nào nàng cũng không dùng để chùi đít (*éc này là từ của tác giả luôn nha).