Truyện Đình Thủ_trận đấu lecce

时间:2025-01-10 18:19:50 来源:Betway
Editor: Lầu trên có tiểu Bạch

"Ồ?ệnĐìnhThủtrận đấu lecce Thanh thanh muốn nếm thử mùi vị nô lệ à?" Nói rồi hắn ta lại cười khẽ, "Ấy chết, chọn nơi này không tốt lắm đâu, nếu Thanh Thanh muốn, Nguyên Hoa tôi cũng không tồi chút nào."

Nghe đồn rằng, chủ tịch quốc hội Nguyên Hoa vẫn luôn có ý với Thẩm Thanh, chỉ là không biết thật giả như thế nào.

Thẩm Hồng Tiên rất cưng chiều cậu em trai này, chuyện này cả nước đều biết.

Năm đó, anh đưa Thẩm Thanh đến hành tinh M, cũng là lo lắng Nguyên Hoa sẽ xuống tay với Thẩm Thanh. Lúc này đây lại phải áp tức giận xuống, dù sao nơi này cũng không phải địa bàn của anh, nếu muốn tẩn hắn ta một trận chỉ sợ không chiếm được hời.

"Không dám phiền tới ngài Nguyên đây." Dứt lời liền phất tay áo bỏ đi.

"Ai ya, tướng quân giận Nguyên Hoa sao?" Nguyên Hoa cười cười ngăn anh lại, "Nghe nói thân thể của Thanh Thanh không tốt, Nguyên Hoa đang muốn tới hành tinh M tinh để thăm em ấy đây."

Hắn ta vẫn luôn muốn nói câu này với Thẩm Hồng Tiên, vờ như không biết còn có một người khác ở đây. Nguyên Hoa như chợt nhận ra người ngồi bên cạnh của Thẩm Hồng Tiên, "Ngài đây là......"

"Không nhọc đại nhân quan tâm." Thẩm Hồng Tiên không hề trả lời vấn đề của hắn ta, cùng người còn lại rời khỏi phòng.

Nguyên Hoa nhìn đoàn người của Thẩm Hồng Tiên rời đi, sờ tay lên mặt của Omega, Omega bị bắt ngẩng đầu, gương mặt của nô lệ này có tới 6 phần tương tự với Thẩm Thanh!

"Thanh Thanh, em nói xem, anh hai em sao lại nóng tính như thế chứ, anh nên làm sao mới tốt lên đây." Hắn ta ôn nhu vuốt ve khuôn mặt của Omega, tựa như nỉ non với người yêu, bỗng nhiên lại bạo ngược dùng chân đạp đầu Omega xuống mặt đất, "Một ngày nào đó anh sẽ bắt em phải quỳ dưới chân của anh, khóc lóc cầu xin được anh đè, cưng à."

Omega trên mặt đất khóc trong im lặng, cậu ta đã sớm tập thành thói quen với cái tính 'hỉ nộ vô thường' này của chủ nhân rồi.

......

Trong khi hành tinh chủ biến đổi liên tục, thì hành tinh M lại là một mảnh yên bình.

Mấy ngày nay Thẩm Thanh cứ home alone miết, vì sao bảo là home alone ư? bởi vì gần đây Phó Thâm sẽ có một khoản thời gian đột nhiên đi sớm về trễ, thường xuyên không thấy được người, mà thời điểm hai người ở bên nhau, Thẩm Thanh cũng chỉ buồn bực không nói lời nào, Phó Thâm lại tưởng vì Thẩm Thanh quá mệt nên cũng không phát hiện.

Trước khi Thẩm Thanh tới hành tinh M, cậu là sinh viên học ở đại học nổi tiếng nhất tại hành tinh chủ, có lẽ bởi vì bản thân là Omega, nên cậu không màng đến sự phản đối của Thẩm Hồng Tiên để đi học y, chủ yếu nghiên cứu sinh lý Omega và thuốc ức chế.

Mấy ngày này, Thẩm Thanh có Alpha bồi bên cạnh, tin tức tố an ổn không ít, thân thể cũng dần dần tốt lên, thừa dịp bác sĩ tới để kiểm tra như thường lệ, cậu liền đưa ra ý kiến muốn đi theo bác sĩ học tập.

Bác sĩ không ngờ tới Thẩm Thanh sẽ đề nghị như vậy, chỉ đành nói sẽ hỏi Ngài Phó và anh hai cậu trước mới quyết định.

Kết quả tất nhiên là câu không đồng ý.

Từ ngày đó trở về sau Thẩm Thanh không thèm nói chuyện với Phó Thâm nữa.

Ban đầu, Phó Thâm cũng không phát hiện.

Chỉ là dần phát hiện cậu bạn nhỏ này gần đây không nói chuyện với hắn nhiều nữa, mỗi ngày đều uể oải, lúc làm tình cũng không muốn phối hợp với hắn play động tác mới. Hắn chỉ cho là gần đây tin tức tố của cậu không ổn định, gần tới kỳ động dục nên sinh ra lo lắng. Thế là hắn dỗ ngọt cậu, đối với cậu càng thêm chiếu cố, để bụng.

Buổi tối hắn lại phát hiện không ổn lắm, sau khi gửi tin cho Thẩm Hồng Tiên xong, đã thấy cậu bạn nhỏ không nói không rằng lên giường ngủ trước.

Ngày đó hắn cùng Thẩm Hồng Tiên tới căn cứ bí mật ở hành tinh M sau khi trở về liên lạc với Thẩm Hồng Tiên mới biết được Nguyên Hoa rất rất khả nghi, nhắc nhở hắn phải chú ý đến dân nhập cư vào hành tinh M dạo gần đây.

"Ừ. Được tôi biết rồi."

"Bé Thẩm khá tốt. Ừm. Hôm qua bác sĩ tới kiểm tra nói tin tức tố em ấy rất ổn định."

"Ừ, tôi sẽ hết lòng chăm sóc cho em ấy."

Cúp điện thoại, rẽ vào phòng ngủ, Phó Thâm mới phát hiện đèn trong phòng đều đã tắt, cậu nhóc rúc cả người vào trong chăn.

Hắn đi qua, ngồi bên mép giường, "Sao thế, ai làm cho bé cưng của anh không vui?"

Một bên giường lún xuống, Thẩm Thanh cảm giác được có người ở phía sau cách 1 tầng chăn ôm lấy cậu, buồn bực cùng tủi thân bỗng chốc tràn ra. Cậu nằm trong chăn không nói lời nào.

Thật ra chuyện này vốn là chuyện nhỏ, từ được khi sinh ra, bởi vì thân thể cậu không tốt nên vẫn luôn được anh hai quan tâm chăm sóc. Cậu vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời, hai mươi năm qua việc phản nghịch duy nhất mà cậu đã làm đó là tình yêu đối với Phó Thâm. Sau khi có Phó Thâm, cậu càng được yêu chiều nhiều hơn, dù biết không nên nhưng vẫn cảm thấy rất tủi thân.

Chăn bị Phó Thâm lật lên, lộ ra ngoài ánh sáng, mái tóc xù ở trong chăn bị kéo ra ngoài buộc cậu dựa ngồi dậy. Cậu nghe thấy Phó Thâm thì thầm bên tai mình, "Bé cưng, sao lại dỗi, nói cho anh đây biết nào." Lúc làm tình, Phó Thâm luôn thích buộc cậu gọi hắn là anh ơi.

Cậu run lên, nước mắt nhịn không được chảy xuống.

推荐内容