Truyện Ma Chi Luyến_dự đoán tỷ số manchester city
时间:2025-01-11 04:54:51 出处:Nhà cái uy tín阅读(143)
Trong hoàng cung của lang thần,ệnMaChiLuyếdự đoán tỷ số manchester city không gian yên tĩnh khác lạ.
Đại hoàng tử Lãng Tiểu Tuấn dạo gần đây mê mẩn một thứ gọi là “mạng net” ở nhân gian, cả ngày chỉ biết ôm lấy máy vi tính.
Nhị công chúa Lãng Tiểu Vân lại yêu thích thời trang, suốt ngày chỉ thích mua sắm.
Mà kẻ nghịch ngợm thường xuyên gây sự nhất trong ba anh em – Tam hoàng tử Lãng Tiểu Lỗi – gần đây cũng không hề làm loạn, thường xuyên nhốt mình trong thư phòng.
Thái phó đi vào cũng chỉ thấy Lãng Tiểu Lỗi đang vùi đầu đọc sách.
Thật là kì quái, tam hoàng tử từ lúc nào lại biến thành kẻ thích đọc sách như vậy a???
“Tam hoàng tử, người đang đọc sách gì mà lại say mê như vậy, có thể cho ta xem được không?” Thái phó hiếu kì hỏi.
“Ta đang tìm hiểu bí mật.” Lãng Tiểu Lỗi vẫn không buồn ngẩng đầu mà trả lời.
“Bí mật???”
“Uhm…bí mật của một kẻ ở trong sơn động.”
“Tam hoàng tử đang nói đến ma thú canh giữ “huyết bảo”?” Thái phó rất nhanh liền nghĩ tới chuyện trước đây hai vị Lang Đế vì cứu Tam hoàng tử mà phải chiến đấu với ma thú, nguy hiểm tới mức suýt nữa mất đi tính mạng.
“Ách.. …….ta chỉ muốn ……..biết người biết ta, bách chiến bách thắng a…..” Lãng Tiểu Lỗi không nghĩ Thái phó nhanh như vậy đã đoán ra, đành phải biện đại một lí do để lấp liếm.
“Tam hoàng tử chăm chỉ như vậy, làm thái phó ta đây thật tự hào a!”
“Hiếu học thì có ích lợi gì….Ta đã đọc nhiều sách như vậy nhưng cũng không thấy ghi chép nào về ma thú.” Lãng Tiểu Lỗi chán nản nói.
“Tam hoàng tử muốn biết cái gì?” Thái phó trưng ra vẻ mặt thần bí hỏi Tiểu Lỗi.
“Thái phó..” Lãng Tiểu Lỗi nghĩ hắn nhất định biết đáp án, vội vã kêu một tiếng:”Ngươi học vấn uyên bác, đọc nhiều hiểu rộng, nhất định biết rất nhiều chuyện về hắn có phải không?”
“Ha ha, Tam hoàng tử quá khen rồi!” Thái phó phổng mũi cười ha hả.
“Thái phó, ngươi mau nói cho ta biết đi!”
“Mọi chuyện cũng đều có nguyên nhân của nó……Thật ra… thân thế của ma thú đã bị thiên đình hạ lệnh cấm ghi chép.”
“Vì sao?”
“Về điểm này cũng không ít lời đồn thổi nhưng biết được chân tướng sự việc cũng không có mấy người.”
“Vậy là có người biết?” Lãng Tiểu Lỗi nhanh chóng nắm bắt điểm mấu chốt.
“Ha ha, Tam hoàng tử không hổ danh là hài tử lang hậu yêu thương nhất, quả thực thông minh. Không sai, tuy rằng số người biết rất ít, nhưng sư phụ của ta chính là một trong số đó.”
“Thật tốt quá! Thái phó, ngươi mau dẫn ta tới chỗ sư phụ ngươi!” Lãng Tiểu Lỗi hưng phấn kéo tay Thái phó.
“Sư phụ của ta tuổi đã cao, từ lâu đã không gặp người ngoài.”
“Ta có thể cầu hắn. chỉ cần hắn chịu kể chuyện của ma thú, dù bắt ta quỳ xuống cũng được.” Lãng Tiểu Lỗi lo lắng nói.
Thái phó nghe vậy không khỏi kinh ngạc mà trừng mắt:
“Tam hoàng tử thân phận tôn quý, sao có thể chỉ vì quái thú kia mà ảnh hưởng đến tôn nghiêm của hoàng thất như vậy.”
“Ta…….ta là vì muốn thay phụ thân báo thù…….Không phải ta đã nói rồi sao ‘biết người biết ta, bách chiến bách thắng’ ”
Lãng Tiểu Lỗi thấy mình để lộ sơ hở, không khỏi chột dạ, trên trán toát đầy mồ hôi.
“Nga, thì ra là thế. Tam hoàng tử thật hiếu tâm khả gia, làm cho người khác phải khâm phục.”
“Vậy…thái phó đồng ý đưa ta tới chỗ sư phụ ngươi?”
“Được, chúng ta đi thử xem sao.”
——–
Lãng Tiểu Lỗi được Thái phó dẫn tới dãy núi cao chót vót quanh năm bị mây mù bao phủ –
chính là Lang Vân Phong.
“Lang gia gia, ta là Tam hoàng tử Lãng Tiểu Lỗi đến thăm người đây.” Lãng Tiểu Lỗi quay về phía động khom người cúi chào.
Một lão lang bạch phát (tóc trắng) ở trong hang động tu hành, nghe thấy có tiếng nói ngoài cửa động liền chậm rãi mở mắt.
“Vào đi.”
Được chủ nhân cho phép, Tiểu Lỗi hăng hái chạy vào.
Nghĩ tới việc có thể biết được bí mật của ma thú, nội tâm lại một trận nhảy nhót không ngừng.
Hanh, đồ quái thú chết tiệt, chờ ta biết được nhược điểm của ngươi, xem ngươi còn dám đối ta lạnh lùng như thế nữa không.
“Lang gia gia, ta có mang theo điểm tâm do đầu bếp lang thần cung làm, ngươi nếm một chút thử xem.” Lãng Tiểu Lỗi mang ra một hộp bánh đặt trước mặt lão lang.
“Cảm tạ tâm ý của hoàng tử, nhưng ta đã rất lâu không có ăn gì.” Lão lang lãnh đạm nói.
“Oa, không ăn gì thì làm sao sống được a???” Lãng Tiểu Lỗi nghe vậy liền nhăn mặt thè lưỡi không tin.
Lão lang nhìn tiểu hài tử ngây thơ trước mặt, lại cảm thấy lo lắng mà chau mày.
Xem tướng mạo của hắn hẳn là người tâm địa thiện lương, thông tuệ mẫn tiệp, mệnh cách vô cùng tôn quý. Đáng tiếc lại là kẻ si tình cứng đầu, tương lai nhất định trải qua kiếp nạn, họa phúc khó đoán.
Lãng Tiểu Lỗi thấy lão gia gia im lặng không nói câu gì, thần tình ngưng trọng nhìn hắn, liền hiếu kỳ hỏi:
“Lang gia gia, làm sao vậy? Trên mặt ta có dính gì sao?”
Lão lang không trức tiếp trả lời câu hỏi của hắn, chỉ lãnh đạm nói:
“Nghe đồ đệ nói Tam hoàng tử tới đây tìm ta là muốn biết chuyện của ma thú.”
“Đúng vậy a, lang gia gia mau nói cho ta biết đi”
”Chuyện liên quan tới thân thế của ma thú vốn là đề tại cấm kị, ta cũng chỉ biết đại khái mà thôi. Tương truyền từ rất xưa, trong một lần Thiên Đế ngao du tại lang thần giới đã gặp một mỹ nhân lang tộc. Thử nữ tuy rằng không có gia cảnh hiển hách nhưng tâm địa thiện lương lại ôn nhu dịu dàng. Thiên Đế đã đem lòng yêu mến nàng. Lang mỹ nhân cùng với Thiên Đế yêu thương nhau, lén lút sinh hạ hài tử. Sau lại bị Thiên Hậu phát hiện, nàng không chỉ giết chết lang mỹ nhân mà còn hạ ác chú lên người hài tử kia, biến hắn thành một ma thú xấu xí, cả đời phải sống cô độc trong hang động, đem mạng sống bảo vệ “huyết bảo” truyền thuyết.”
“Trời ……..Sao …..sao lại có thể như vậy??? ”
Lãng Tiểu Lỗi có nằm mơ cũng không ngờ thân thế của ma thú lại bi thảm như vậy, trong lòng chợt nhói lên, lệ cũng suýt rơi xuống.
“Còn Thiên Đế thì sao? Tại sao là phụ thân lại không cứu hắn?”.
“Thiên Đế sợ nhất Thiên Hậu, ngày đó lén lút vụng trộm mới sinh ra ma thú, làm sao còn dám trước mặt mẫu tử Thiên Hậu đòi cái gì công đạo.”
“Thiên Đế đúng là một kẻ nhu nhược! Kẻ nhu nhược!”
Lãng Tiểu Lỗi tức giận chửi ầm lên.
“Tam hoàng tử xuất ngôn cẩn thận, nói xấu Thiên Đế là trọng tội chứ không phải chuyện đùa.”
“Hanh, ta mặc kệ, ta chính là muốn mắng kẻ nhu nhược như hắn!”
Lãng Tiểu Lỗi cũng không hiểu mình đang tức giận cái gì, chỉ nghĩ tới ma thú phải chịu bao uất ức hắn lại một bụng nóng giận như bị hỏa thiêu.
“Lang gia gia, cảm tạ ngươi nói cho ta biết việc này, ta phải đi rồi.”
“Chờ một chút.”
Lão lang đi tới, tặng cho hắn một vật:
“Tam hoàng tử, ông nội ngươi đối ta có ân cứu mạng, pháp khí này coi như báo đáp ân tình. Lúc nguy cấp có thể sẽ giúp được cho ngươi.”
“Cảm tạ ngươi, lang gia gia.”
Lãng Tiểu Lỗi vừa trở về Lang thần cung, chuyện đầu tiên là bay thắng đến ngự trù phòng ——
“Bà bà, bà bà, mau làm cho ta đại bánh bao nóng hổi vừa lớn vừa ngon đi, ta muốn mang đi!”
“Trời ạ, tiểu tổ tông của ta, ngươi cuối cùng cũng xuất hiện rồi!”
Lang bà bà lo lắng kéo tay hắn thuyết:
“Lang Hậu đang tìm ngươi đến phát hỏa kia kìa, mau mau thay quần áo bẩn rồi tới gặp mẫu hậu của ngươi đi.”
“Không được rồi, ta đang có việc gấp cần làm. Chờ ta buổi tối trở về sẽ tới gặp mẫu hậu.”
“Tam hoàng tử, như vậy người sẽ bị phạt đó.”
“Phạt thì phạt, ta không quản được nhiều như vậy sự. Bà bà mau đi làm bánh bao cho ta, trong đó phải cho nhiều khảo dương chân a, còn có tiên quả được tiến cống lần trước nữa. Bà bà mau đi làm nhanh đi!”
Lãng Tiểu Lỗi đẩy đẩy bà bà vào bếp.
“Hảo hảo, ” bà bà thở dài, “Ai bảo ta không có biện pháp trước tiểu tổ tông của ta a.”
Lãng Tiểu Lỗi cuối cùng cũng cầm theo một túi lớn toàn bánh bao thơm ngon chạy gấp tới trước hang động của ma thú.
Rón rén bước vào sơn động u ám, lần này Lãng Tiểu Lỗi không giống như mấy lần trước chỉ ngồi trước cửa động mà tiến sâu vào trong.
Trong không khí lan tỏa một cỗ hương khí quỷ dị khiến tim Lãng Tiểu Lỗi càng đập nhanh hơn.
Thật là kì quái, không biết là vị đạo gì?
Lãng Tiểu Lỗi hiếu kì nhìn về phía cuối hang động, cuối cùng cũng phát hiện ra nguyên nhân …
Ma thú to lớn đang quỳ rạp trên mặt đất, tiên huyết tuôn trào nhuộm đỏ cả tấm lưng khổng lồ ……
“A..”
Lãng Tiểu Lỗi sợ hãi kêu lên, hộp thức ăn trong tay cũng rớt xuống đất ……..
Ma thú nghe thấy tiếng động, chậm rãi mở mắt …..
Hài tử kì quái kia……. hắn… cũng muốn tới cướp ‘huyết bảo’ sao?
Nhưng bây giờ y có muốn cũng không thể chống đỡ được nữa. Vừa cùng một đám ác lang ma giới đại chiến mấy trăm hiệp, hiện tại đã vô lực tái chiến ……….
Ma thú cảm thấy mệt mỏi, từ từ nhắm lại hai mắt.
“Ngươi làm sao lại ………. Là ai đem ngươi đánh thành như vậy…”
Lãng Tiểu Lỗi vội vàng chạy tới bên cạnh ma thú, hai tay run run chạm vào vết thương của y.
“Ngươi lấy xong thì mau đi đi.”
Ma thú nói, lười biếng đến nỗi không buồn mở mắt nhìn tiểu lang đang lo lắng xoay tới xoay lui bên cạnh người y.
Đại hoàng tử Lãng Tiểu Tuấn dạo gần đây mê mẩn một thứ gọi là “mạng net” ở nhân gian, cả ngày chỉ biết ôm lấy máy vi tính.
Nhị công chúa Lãng Tiểu Vân lại yêu thích thời trang, suốt ngày chỉ thích mua sắm.
Mà kẻ nghịch ngợm thường xuyên gây sự nhất trong ba anh em – Tam hoàng tử Lãng Tiểu Lỗi – gần đây cũng không hề làm loạn, thường xuyên nhốt mình trong thư phòng.
Thái phó đi vào cũng chỉ thấy Lãng Tiểu Lỗi đang vùi đầu đọc sách.
Thật là kì quái, tam hoàng tử từ lúc nào lại biến thành kẻ thích đọc sách như vậy a???
“Tam hoàng tử, người đang đọc sách gì mà lại say mê như vậy, có thể cho ta xem được không?” Thái phó hiếu kì hỏi.
“Ta đang tìm hiểu bí mật.” Lãng Tiểu Lỗi vẫn không buồn ngẩng đầu mà trả lời.
“Bí mật???”
“Uhm…bí mật của một kẻ ở trong sơn động.”
“Tam hoàng tử đang nói đến ma thú canh giữ “huyết bảo”?” Thái phó rất nhanh liền nghĩ tới chuyện trước đây hai vị Lang Đế vì cứu Tam hoàng tử mà phải chiến đấu với ma thú, nguy hiểm tới mức suýt nữa mất đi tính mạng.
“Ách.. …….ta chỉ muốn ……..biết người biết ta, bách chiến bách thắng a…..” Lãng Tiểu Lỗi không nghĩ Thái phó nhanh như vậy đã đoán ra, đành phải biện đại một lí do để lấp liếm.
“Tam hoàng tử chăm chỉ như vậy, làm thái phó ta đây thật tự hào a!”
“Hiếu học thì có ích lợi gì….Ta đã đọc nhiều sách như vậy nhưng cũng không thấy ghi chép nào về ma thú.” Lãng Tiểu Lỗi chán nản nói.
“Tam hoàng tử muốn biết cái gì?” Thái phó trưng ra vẻ mặt thần bí hỏi Tiểu Lỗi.
“Thái phó..” Lãng Tiểu Lỗi nghĩ hắn nhất định biết đáp án, vội vã kêu một tiếng:”Ngươi học vấn uyên bác, đọc nhiều hiểu rộng, nhất định biết rất nhiều chuyện về hắn có phải không?”
“Ha ha, Tam hoàng tử quá khen rồi!” Thái phó phổng mũi cười ha hả.
“Thái phó, ngươi mau nói cho ta biết đi!”
“Mọi chuyện cũng đều có nguyên nhân của nó……Thật ra… thân thế của ma thú đã bị thiên đình hạ lệnh cấm ghi chép.”
“Vì sao?”
“Về điểm này cũng không ít lời đồn thổi nhưng biết được chân tướng sự việc cũng không có mấy người.”
“Vậy là có người biết?” Lãng Tiểu Lỗi nhanh chóng nắm bắt điểm mấu chốt.
“Ha ha, Tam hoàng tử không hổ danh là hài tử lang hậu yêu thương nhất, quả thực thông minh. Không sai, tuy rằng số người biết rất ít, nhưng sư phụ của ta chính là một trong số đó.”
“Thật tốt quá! Thái phó, ngươi mau dẫn ta tới chỗ sư phụ ngươi!” Lãng Tiểu Lỗi hưng phấn kéo tay Thái phó.
“Sư phụ của ta tuổi đã cao, từ lâu đã không gặp người ngoài.”
“Ta có thể cầu hắn. chỉ cần hắn chịu kể chuyện của ma thú, dù bắt ta quỳ xuống cũng được.” Lãng Tiểu Lỗi lo lắng nói.
Thái phó nghe vậy không khỏi kinh ngạc mà trừng mắt:
“Tam hoàng tử thân phận tôn quý, sao có thể chỉ vì quái thú kia mà ảnh hưởng đến tôn nghiêm của hoàng thất như vậy.”
“Ta…….ta là vì muốn thay phụ thân báo thù…….Không phải ta đã nói rồi sao ‘biết người biết ta, bách chiến bách thắng’ ”
Lãng Tiểu Lỗi thấy mình để lộ sơ hở, không khỏi chột dạ, trên trán toát đầy mồ hôi.
“Nga, thì ra là thế. Tam hoàng tử thật hiếu tâm khả gia, làm cho người khác phải khâm phục.”
“Vậy…thái phó đồng ý đưa ta tới chỗ sư phụ ngươi?”
“Được, chúng ta đi thử xem sao.”
——–
Lãng Tiểu Lỗi được Thái phó dẫn tới dãy núi cao chót vót quanh năm bị mây mù bao phủ –
chính là Lang Vân Phong.
“Lang gia gia, ta là Tam hoàng tử Lãng Tiểu Lỗi đến thăm người đây.” Lãng Tiểu Lỗi quay về phía động khom người cúi chào.
Một lão lang bạch phát (tóc trắng) ở trong hang động tu hành, nghe thấy có tiếng nói ngoài cửa động liền chậm rãi mở mắt.
“Vào đi.”
Được chủ nhân cho phép, Tiểu Lỗi hăng hái chạy vào.
Nghĩ tới việc có thể biết được bí mật của ma thú, nội tâm lại một trận nhảy nhót không ngừng.
Hanh, đồ quái thú chết tiệt, chờ ta biết được nhược điểm của ngươi, xem ngươi còn dám đối ta lạnh lùng như thế nữa không.
“Lang gia gia, ta có mang theo điểm tâm do đầu bếp lang thần cung làm, ngươi nếm một chút thử xem.” Lãng Tiểu Lỗi mang ra một hộp bánh đặt trước mặt lão lang.
“Cảm tạ tâm ý của hoàng tử, nhưng ta đã rất lâu không có ăn gì.” Lão lang lãnh đạm nói.
“Oa, không ăn gì thì làm sao sống được a???” Lãng Tiểu Lỗi nghe vậy liền nhăn mặt thè lưỡi không tin.
Lão lang nhìn tiểu hài tử ngây thơ trước mặt, lại cảm thấy lo lắng mà chau mày.
Xem tướng mạo của hắn hẳn là người tâm địa thiện lương, thông tuệ mẫn tiệp, mệnh cách vô cùng tôn quý. Đáng tiếc lại là kẻ si tình cứng đầu, tương lai nhất định trải qua kiếp nạn, họa phúc khó đoán.
Lãng Tiểu Lỗi thấy lão gia gia im lặng không nói câu gì, thần tình ngưng trọng nhìn hắn, liền hiếu kỳ hỏi:
“Lang gia gia, làm sao vậy? Trên mặt ta có dính gì sao?”
Lão lang không trức tiếp trả lời câu hỏi của hắn, chỉ lãnh đạm nói:
“Nghe đồ đệ nói Tam hoàng tử tới đây tìm ta là muốn biết chuyện của ma thú.”
“Đúng vậy a, lang gia gia mau nói cho ta biết đi”
”Chuyện liên quan tới thân thế của ma thú vốn là đề tại cấm kị, ta cũng chỉ biết đại khái mà thôi. Tương truyền từ rất xưa, trong một lần Thiên Đế ngao du tại lang thần giới đã gặp một mỹ nhân lang tộc. Thử nữ tuy rằng không có gia cảnh hiển hách nhưng tâm địa thiện lương lại ôn nhu dịu dàng. Thiên Đế đã đem lòng yêu mến nàng. Lang mỹ nhân cùng với Thiên Đế yêu thương nhau, lén lút sinh hạ hài tử. Sau lại bị Thiên Hậu phát hiện, nàng không chỉ giết chết lang mỹ nhân mà còn hạ ác chú lên người hài tử kia, biến hắn thành một ma thú xấu xí, cả đời phải sống cô độc trong hang động, đem mạng sống bảo vệ “huyết bảo” truyền thuyết.”
“Trời ……..Sao …..sao lại có thể như vậy??? ”
Lãng Tiểu Lỗi có nằm mơ cũng không ngờ thân thế của ma thú lại bi thảm như vậy, trong lòng chợt nhói lên, lệ cũng suýt rơi xuống.
“Còn Thiên Đế thì sao? Tại sao là phụ thân lại không cứu hắn?”.
“Thiên Đế sợ nhất Thiên Hậu, ngày đó lén lút vụng trộm mới sinh ra ma thú, làm sao còn dám trước mặt mẫu tử Thiên Hậu đòi cái gì công đạo.”
“Thiên Đế đúng là một kẻ nhu nhược! Kẻ nhu nhược!”
Lãng Tiểu Lỗi tức giận chửi ầm lên.
“Tam hoàng tử xuất ngôn cẩn thận, nói xấu Thiên Đế là trọng tội chứ không phải chuyện đùa.”
“Hanh, ta mặc kệ, ta chính là muốn mắng kẻ nhu nhược như hắn!”
Lãng Tiểu Lỗi cũng không hiểu mình đang tức giận cái gì, chỉ nghĩ tới ma thú phải chịu bao uất ức hắn lại một bụng nóng giận như bị hỏa thiêu.
“Lang gia gia, cảm tạ ngươi nói cho ta biết việc này, ta phải đi rồi.”
“Chờ một chút.”
Lão lang đi tới, tặng cho hắn một vật:
“Tam hoàng tử, ông nội ngươi đối ta có ân cứu mạng, pháp khí này coi như báo đáp ân tình. Lúc nguy cấp có thể sẽ giúp được cho ngươi.”
“Cảm tạ ngươi, lang gia gia.”
Lãng Tiểu Lỗi vừa trở về Lang thần cung, chuyện đầu tiên là bay thắng đến ngự trù phòng ——
“Bà bà, bà bà, mau làm cho ta đại bánh bao nóng hổi vừa lớn vừa ngon đi, ta muốn mang đi!”
“Trời ạ, tiểu tổ tông của ta, ngươi cuối cùng cũng xuất hiện rồi!”
Lang bà bà lo lắng kéo tay hắn thuyết:
“Lang Hậu đang tìm ngươi đến phát hỏa kia kìa, mau mau thay quần áo bẩn rồi tới gặp mẫu hậu của ngươi đi.”
“Không được rồi, ta đang có việc gấp cần làm. Chờ ta buổi tối trở về sẽ tới gặp mẫu hậu.”
“Tam hoàng tử, như vậy người sẽ bị phạt đó.”
“Phạt thì phạt, ta không quản được nhiều như vậy sự. Bà bà mau đi làm bánh bao cho ta, trong đó phải cho nhiều khảo dương chân a, còn có tiên quả được tiến cống lần trước nữa. Bà bà mau đi làm nhanh đi!”
Lãng Tiểu Lỗi đẩy đẩy bà bà vào bếp.
“Hảo hảo, ” bà bà thở dài, “Ai bảo ta không có biện pháp trước tiểu tổ tông của ta a.”
Lãng Tiểu Lỗi cuối cùng cũng cầm theo một túi lớn toàn bánh bao thơm ngon chạy gấp tới trước hang động của ma thú.
Rón rén bước vào sơn động u ám, lần này Lãng Tiểu Lỗi không giống như mấy lần trước chỉ ngồi trước cửa động mà tiến sâu vào trong.
Trong không khí lan tỏa một cỗ hương khí quỷ dị khiến tim Lãng Tiểu Lỗi càng đập nhanh hơn.
Thật là kì quái, không biết là vị đạo gì?
Lãng Tiểu Lỗi hiếu kì nhìn về phía cuối hang động, cuối cùng cũng phát hiện ra nguyên nhân …
Ma thú to lớn đang quỳ rạp trên mặt đất, tiên huyết tuôn trào nhuộm đỏ cả tấm lưng khổng lồ ……
“A..”
Lãng Tiểu Lỗi sợ hãi kêu lên, hộp thức ăn trong tay cũng rớt xuống đất ……..
Ma thú nghe thấy tiếng động, chậm rãi mở mắt …..
Hài tử kì quái kia……. hắn… cũng muốn tới cướp ‘huyết bảo’ sao?
Nhưng bây giờ y có muốn cũng không thể chống đỡ được nữa. Vừa cùng một đám ác lang ma giới đại chiến mấy trăm hiệp, hiện tại đã vô lực tái chiến ……….
Ma thú cảm thấy mệt mỏi, từ từ nhắm lại hai mắt.
“Ngươi làm sao lại ………. Là ai đem ngươi đánh thành như vậy…”
Lãng Tiểu Lỗi vội vàng chạy tới bên cạnh ma thú, hai tay run run chạm vào vết thương của y.
“Ngươi lấy xong thì mau đi đi.”
Ma thú nói, lười biếng đến nỗi không buồn mở mắt nhìn tiểu lang đang lo lắng xoay tới xoay lui bên cạnh người y.
分享到:
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Ngày này năm xưa: 'Thành phố thẳng đứng' ra đời
- Đổi mới phương thức lãnh đạo, cầm quyền của Đảng là yêu cầu cấp bách
- Ý nghĩa Logo Inter Milan
- Nhận định, soi kèo Radnik Bijeljina vs Sarajevo, 22h00 ngày 3/12: Tin vào chủ nhà
- Ca sỹ Châu Việt Cường nhét tỏi vào miệng làm cô gái tử vong hầu tòa
- Bộ Nội vụ đề xuất bỏ quy định chỉ tuyển công chức người đạt kiểm định đầu vào
- Chủ tịch nước Lương Cường đề xuất 3 định hướng hợp tác lớn cho APEC
- Thủ tướng kiểm tra tiến độ dự án đường dây 500 kV
- Cơ thủ Tây Ban Nha vô địch giải carom 3 băng tại Hà Nội, ẵm 1,9 tỷ đồng