*Chương này có nội dung ảnh,ệnĐạiTraCôngVàTiểuMỹNhâvòng 16 đội c1 nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Mỹ Nhân và Đại Tra Công cùng uống say.
Hôm sau, sắc mặt Đại Tra Công tái mét: “Ngươi dám tống tình tống tiền* ta?”
*Nguyên văn là 仙人跳, có nghĩa là trò tống tiền bằng cách giả vờ yêu đương lên giường, như mấy trò vờ làm gái mại dâm rồi lúc lên giường đột nhiên có một người đàn ông xông đến tự nhận mình là chồng cô gái đó, bắt người kia phải đưa tiền mới thả đi.
Tiểu Mỹ Nhân sợ đến mức bật khóc hu hu: “Không có mà hu hu…”
Đại Tra Công rất tức giận, nhưng hắn có tức giận cũng vô dụng.
Các trưởng lão trong gia tộc vây Đại Tra Công lại, tận tình khuyên nhủ: “Đàn ông Chân gia chúng ta coi trọng nhất là trinh tiết, nếu cháu đã thất thân thì sẽ không có lựa chọn khác đâu.”
Đại Tra Công đành bất đắc dĩ cưới Tiểu Mỹ Nhân.
Cả thôn Tiểu Mỹ Nhân đều trồng trọt đánh cá, Đại Tra Công ở trong thành rất không vừa lòng.
Nhưng mà hết cách rồi, càng là công tử trong gia đình giàu có thì càng coi trọng thanh danh.
Đêm tân hôn, Đại Tra Công nói một cách lạnh lùng: “Đừng tưởng rằng ngươi có được ta là có thể ngồi chắc chắn ở vị trí phu nhân Chân gia!”
Tiểu Mỹ Nhân bị doạ đến mức ngây ngốc, nâng vạt áo đựng đậu phộng và táo đỏ: “Vậy… Vậy chàng có muốn ăn không…”
Đại Tra Công nói: “Ta tuyệt đối sẽ không ăn cái thứ mà chỉ kẻ hạ đẳng mới ăn cùng với ngươi!”
Tiểu Mỹ Nhân oan ức vô cùng.
Đại Tra Công không chịu nổi dáng vẻ nhu nhược oan ức rưng rưng này của Tiểu Mỹ Nhân, nổi giận đùng đùng đẩy cửa bỏ đi.
Ở bên ngoài động phòng, mười bảy mười tám lão đầu cùng trách cứ nhìn Đại Tra Công.
|