Mưa nhỏ lất phất,ệnĐiênCuồngĐộcChiếbóng đá tỷ lệ gió thổi cành cây phát ra tiếng động kỳ lạ.
Tòa nhà nhỏ hai tầng được màn đêm bao phủ. Cách đó khoảng trăm mét là mấychiếc ô tô màu đen, người ngồi trên chiếc xe đầu tiên có khí thế đặcbiệt lớn.
Mười mấy phút đồng hồ sau, từ căn nhà nhỏ một người đàn ông trung niên đi ra. Ông ta một tay che dù, một tay ôm bé gái sơ sinhvừa được mấy tháng, vẻ mặt cứng ngắc, chân bước đi vô cùng khó khăn.
Người đàn ông mất rất nhiều sức lực mới đi đến được trước chiếc xe đứng đầukia, đồng thời đằng sau nhảy ra mấy hộ vệ mặc âu phục đen, bao vây xungquanh người đàn ông.
Cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, một gươngmặt già nua hiện ra. Mặc dù là một ông lão hơn năm mươi tuổi nhưng trênngười vẫn toát ra phong phạm vương giả.
“Lão gia, tôi giao con gái cho ngài.” Người đàn ông trung niên khẽ cúi đầu, giọng nói lộ vẻ bất đắc dĩ.
Ông lão vươn tay vẫy, một hộ vệ đi tới mở cửa xe, ôm bé gái sơ sinh trong ngực người đàn ông trung niên tới cho ông chủ.
Vẻ mặt ông lão lạnh đến đáng sợ, cũng không liếc mắt nhìn người đàn ông một cái đã đóng cửa xe lại, sau đó kéo cửa sổ lên.
Bé gái sơ sinh rời khỏi vòng ôm quen thuộc, vừa vào trong xe đã khóc lên.
Một bé trai mười tuổi ngồi cạnh ông lão thấy em bé khóc nháo liền vươn tay ôm đứa bé vào ngực mình.
“Khả Nhi, không khóc!” Đứa trẻ rõ ràng mới mười tuổi, nhưng lời nói lại già dặn hơn tuổi rất nhiều, nghiêm mặt mà lạnh nhạt.
Ông lão nghe thấy bốn từ này, khuôn mặt vốn lạnh băng lại trở nên vui vẻhơn một chút. Quả nhiên, bé gái sơ sinh sáu tháng này lại khiến thằng bé mở miệng nói chuyện lần thứ ba.
Nói tới cũng kỳ lạ, bé gái như có duyên với thằng bé, bốn từ của nó lại làm đứa bé ngừng khóc lập tức.
“Khả Nhi! Ngoan lắm.” Bé trai không chút biểu tình xoa đầu đứa bé sơ sinh.
Lúc này, bé gái không chỉ ngừng khóc mà còn nhếch môi cười, cái miệng hồng phấn chu ra toàn là nước miếng.
Bé trai lấy khăn tay ra lau nước miếng trên khóe miệng đứa bé, ánh mắt khác thường.
Bé trai mười tuổi, nhưng vẻ mặt lại không có chút ngây thơ của trẻ con,ngược lại, trong đôi mắt kia chỉ có vẻ lạnh lẽo và giết chóc.
“Lãnh Ngạo, đứa bé này con đã đoạt được như mong muốn rồi, ông nội mong làcon nói lời giữ lời.” Ông lão thật sự không hiểu đứa bé này có gì hấpdẫn được cháu ông.
“Bớt nói nhảm đi.” Bé trai rất khinh thường nhìn ông.