ICTnews xin lược dịch bài viết của Jane Zhang đăng tải trên báo Bưu điện Hoa Nam buổi sáng ngày 1/2/2020:
Là phóng viên chuyên đưa tin về ngành công nghệ thay đổi chóng mặt và đổi mới, chưa bao giờ tôi nghĩ có thể nếm trải cuộc sống về hưu ở tuổi 20. Dậy sớm, tự nấu ăn, đọc sách, xem tivi trước khi đi ngủ - đây là cuộc sống của tôi trong 10 ngày qua tại Hồ Bắc, tâm dịch viêm phổi Vũ Hán. Chỉ một thời gian ngắn sau khi từ Hồng Kông về quê nhà Ân Thi, gần biên giới Hồ Bắc với Trùng Khánh để ăn Tết, tôi cùng hàng triệu người khác bị mắc kẹt sau khi nhà chức trách ra lệnh “nội bất xuất, ngoại bất nhập” để chống dịch bệnh lây lan. Bây giờ, mọi sân bay, nhà ga, đường cao tốc, thậm chí đường làng cũng bị đóng hoặc chặn.
Tết Nguyên đán thường là thời gian giải trí trực tuyến nhường chỗ cho các hoạt động như karaoke, chơi bài, mạt chược với bạn bè, người thân. Tuy nhiên, năm nay, các hoạt động tập thể đã bị hủy bỏ để tránh truyền nhiễm virus. Sự cô lập này khiến mọi người tìm tới công nghệ - cả mới và cũ – để giết thời gian và liên lạc với người khác. Cha mẹ tôi, người gần đây quen với đọc tin tức trên điện thoại qua ứng dụng Jinri Toutiao của Bytedance, quay lại xem tivi giữa biển tin giả mạo và tin đồn về virus corona trên mạng. Cả gia đình giờ đây quây quần bên chiếc tivi lúc 7 giờ tối hàng ngày để xem Xinwen Lianbo, chương trình tin tức hàng ngày của đài quốc gia CCTV, được chiếu đồng thời trên tất cả đài truyền hình địa phương. Nhiều đài truyền hình Trung Quốc khác cũng sản xuất các chương trình đặc biệt về cuộc khủng hoảng sức khỏe. Dù không phải “fan” của game, tôi quay lại chơi Candy Crush, game di động phổ biến vài năm trước, khoảng 1 tới 2 giờ mỗi ngày. Tôi cũng chơi Werewolf cùng với những người khác đang mắc kẹt trong nhà. |