设为首页 - 加入收藏  
您的当前位置:首页 >Thể thao >Truyện Nàng Tiểu Thư Và Chàng Robot_nhận định bóng đá bồ đào nha 正文

Truyện Nàng Tiểu Thư Và Chàng Robot_nhận định bóng đá bồ đào nha

来源:Betway编辑:Thể thao时间:2025-01-12 12:23:54
Sáng sớm,ệnNàngTiểuThưVàChànhận định bóng đá bồ đào nha gió nhẹ nhàng lướt qua mặt hồ, những bông hoa anh đào nở rộ bay lên, tạo thành những cơn mưa hoa màu hồng xinh đẹp, rơi xuống mặt hồ lấp lánh và bên cạnh những người đi qua. Những cây liễu dài trong ánh nắng ấm áp nở ra những chùm xanh nhạt, nhảy múa theo làn gió.

Trong một khung cảnh đẹp như vậy, ngay cả cơn giận dữ lớn đến đâu cũng sẽ tan biến không còn dấu vết. Đặc biệt khi bên đường có một cô gái xinh đẹp như búp bê sứ ngồi đó, tâm trạng của bất kỳ ai cũng sẽ lập tức bay bổng.

Thế nhưng, cô gái xinh đẹp ấy, tại sao lại nhăn mày, cắn chặt môi dưới, với vẻ mặt tức giận sắp khóc?

Vị Hy ngồi trên băng ghế bên đường, mặt không biểu cảm nhìn những người đi qua. Nụ cười và vẻ thư giãn trên gương mặt họ như những mũi dao, đ.â.m vào mắt và trái tim cô.

Tại sao chỉ mình cô lại bất hạnh như vậy?

Tại sao chỉ mình cô phải mãi sống trong bóng tối?

Tại sao dù cô có cố gắng thế nào, cũng không thể để người khác thấy cô?

Cô chỉ muốn trốn đi, đến một nơi không có bóng tối…

“Vị Hy, cậu đang ngẩn người à?” Giọng nói vui vẻ vang lên, mái tóc cô bị nắm lấy, trở thành một cái tổ chim.

Bị tấn công bất ngờ, Vị Hy tức giận nhảy dựng lên khỏi ghế, cố gắng tránh khỏi bàn tay đáng ghét của người kia. Nhưng cô quá nhỏ bé, còn đối phương thì lại quá cao, cô không chỉ không giữ được kiểu tóc đã chăm sóc cẩn thận mà ngay cả chiếc khăn quàng được chuẩn bị thật thời trang cũng bị rối tung.

“Cậu đừng quá đáng như vậy, Tiêu Tĩnh Linh!” Cô giữ vẻ mặt lạnh lùng, dùng giọng điệu kiêu ngạo để chỉ trích đối phương, “Tôi ra lệnh cho cậu, thả tôi ra ngay lập tức!”

Thật không may, ngay lúc này cô đang bị đối phương kẹp trong cánh tay, giống như một con khỉ nhỏ bị treo trên thanh gậy, thật là buồn cười. Vì vậy, những lời này nghe chẳng có chút uy nghi nào, mà lại giống như một đứa trẻ đang dỗi hờn.

“Không thả, không thả!” Tiêu Tĩnh Linh nhìn cô từ trên cao, vẻ mặt tự mãn, “Ai bảo cậu hôm qua không đợi tôi mà tự về nhà? Tôi tức giận nên phải phạt cậu.”

“Phạt cái gì chứ!” Vị Hy không thể chịu đựng thêm nữa, hét lên, “Xin cậu hãy hiểu tình huống đi! Tất cả đều vì cậu nói những điều thừa thãi, khiến tôi suýt bị những bức thư tình của người khác chôn vùi! Đã thời đại nào rồi mà vẫn còn người mê mẩn chỉ vì một bức ảnh, tôi thật sự đã chịu đựng đủ rồi!” Nói đến cuối, cô gần như phát điên.

Thật là quá đáng! Cô đã nghĩ rằng vào được học viện ngôi sao nổi tiếng cả nước, nếu giữ một phong cách khiêm tốn hơn, chỉ cần chăm chỉ học tập, không nổi bật trong những khía cạnh khác, thì sẽ không lặp lại những cơn ác mộng trong quá khứ. Nhưng không ngờ rằng, cô gái mà cô gặp khi nhập học lại phá hủy tất cả kế hoạch của cô.

Nếu thời gian có thể quay ngược, Vị Hy thề sẽ không bao giờ muốn gặp cô ấy.

Tại sao hôm đó cô lại làm việc thiện? Tại sao cô lại vô tình làm rơi ví trước mặt cô gái này? Tại sao cô lại để thua ánh mắt ngây thơ đầy hy vọng của cô ta, mà thành thật nói ra sự thật?

Quá nhiều câu hỏi “tại sao” khiến cô rơi vào hoàn cảnh bất hạnh hiện tại.

Nếu thực sự có thần thánh, xin hãy biến điều ước của cô thành sự thật!

Khi Vị Hy đang tự trách mình, thì giọng nói như quỷ dữ lại vang lên: “Vị Hy, sao cậu lại ôm đầu? Có chỗ nào không thoải mái sao?” Một bàn tay đặt lên trán cô, “Lạnh ngắt, không sốt, xem ra cậu quá lạnh rồi, thật là một cô gái xinh đẹp yếu đuối.”

Chiếc khăn quàng màu đỏ rực rơi trên vai Vị Hy, nhanh chóng quấn chặt lấy mặt và cổ cô.

Chiếc khăn còn mang theo hơi ấm và hương chanh nhẹ nhàng, xua tan ý định của Vị Hy muốn kéo nó ra.



Có vẻ như đã rất lâu rồi không ai quan tâm đến cô như vậy, lần cuối cùng được chăm sóc dịu dàng như thế là khi nào?

Đột nhiên, mũi Vị Hy có chút cay cay, may mà chiếc khăn đã che kín mặt cô, nên dù khóe mắt có hơi đỏ, cũng có thể không bị phát hiện…

“Tiêu Tĩnh Linh!” Vị Hy tức giận kéo chiếc khăn che nửa mặt xuống dưới cằm, gào lên, “Nhanh thả tay ra! Cậu định cho tôi ấm áp hay muốn siết c.h.ế.t tôi vậy hả?”

“À, xin lỗi, tôi chỉ muốn buộc khăn cho chặt hơn thôi.” Tiêu Tĩnh Linh bị cô hét lên lập tức ngoan ngoãn thả tay ra, thấy sắc mặt cô không tốt, liền đứng bên cạnh với vẻ mặt khúm núm.

热门文章

    0.7769s , 7507.890625 kb

    Copyright © 2025 Powered by Truyện Nàng Tiểu Thư Và Chàng Robot_nhận định bóng đá bồ đào nha,Betway  

    sitemap

    Top