2025-01-10 16:15:08 Nguồn:BetwayTác Giả:Ngoại Hạng Anh View:585lượt xem
Dưới một tầng hầm kín,ệnSuỵtNgoanNgoãnChútNàtỷ lệ cược người phụ nữ mang bụng bầu 8 tháng đang gắng sức vùng vẫy, muốn thoát khỏi sự trói buộc trên bàn mổ nhưng dây trói rất chặt càng dùng sức sợi dây càng siết chặt lại.
Cô căm phẫn nhìn hai con người ác độc trước mắt, lòng tin của cô bị hai người họ chơi đùa. Một người là người chồng mà cô tin tưởng, một người là người chị em mà cô chơi từ nhỏ.
Phạm Tâm Châu vùng vẫy trong sự tuyệt vọng, hai tay hai chân cô bị trói chặt, trên người chỉ mặt một chiếc váy suôn đơn giản, gương mặt cô sưng đỏ lên miệng thì chảy máu.
“ Thả tôi ra! Các người là đồ ác quỷ! Hoài Nam đây là con của anh...anh tha cho tôi đi... Trần Tuyết Mai...xin cô tha cho con tôi...đừng hại tới con của tôi... “
Giọng nói của cô nặng nề yếu ớt, Tâm Châu liên tục lắc đầu sợ hãi kêu cứu cầu xin lòng thương xót của bọn họ, nhưng bọn họ làm sao có thể tha cho cô họ trơ mắt nhìn cô hèn mọn cầu xin, cô bất lực tuyệt vọng nhìn con dao mổ đang từ từ chạm vào bụng mình.
Bọn họ muốn mổ sống con của cô ra, muốn hại chết một xác hai mạng, người chồng mà cô tôn trọng lại vì một ả tiểu tam mà nhẫn tâm, xem người vợ đang mang thai của mình là một món đồ chơi.
Vì cái gì mà Trần Tuyết Mai nói là hắn ta tin? Cô là người vợ được hắn cưới hỏi đàng hoàng, chính hắn là kẻ theo đuổi và hứa sẽ yêu thương cô mà?
Phạm Tâm Châu nhăn mặt, mồ hôi từ tế bào đau đớn mà tuôn ra, chiếc dao mổ đang rạch bụng của cô, bọn họ không dùng thuốc tê, mà mổ trực tiếp.
Sự đau đớn này mấy ai có thể cảm nhận được, bây giờ Phạm Tâm Châu cảm nhận được rồi, cảm giác khi bị rạch da cắt thịt.
Hai mắt cô trợn tròn sự đau đớn đến thấm nhuần tận tim, chưa bao giờ cô muốn mình được chết như lúc này.
Bây giờ cô không còn sức để kêu ra nữa, hai con ngươi của cô tuyệt vọng mở to, cả cơ thể cô không còn chút sức lực gì cả, cơn đau quá tàn nhẫn khiến cô không chịu được nữa mà ngất đi.
Hai kẻ mặt người dạ thú kia vẫn đứng ung dung nhìn cô bị mổ xẻ, trên gương mặt ác độc đó họ đang cười trên sự thống khổ của cô.
“ Anh xem chị ta không kêu nữa rồi kìa, lần đầu tiên em thấy mổ lấy con là như thế nào “
Nguyễn Hoài Nam không chút thương cảm gì với vợ của mình, hắn nâng cằm cô ả lên nựng yêu, rồi cười đắc ý nhìn người vợ trên bàn mổ hắn cảm thấy khoái chí.
“ Em đấy nghịch ngợm nhà, muốn xem gì không xem lại xem cảnh mổ bụng. “
“ Không phải anh cũng thích xem sao, còn nói em. “