Truyện Độc Quyền Kiêu Sủng 2: Nước Mắt_tỷ số trận monaco
时间:2025-01-13 05:57:43 来源:网络整理编辑:Cúp C1
核心提示
Tin thể thao 24H Truyện Độc Quyền Kiêu Sủng 2: Nước Mắt_tỷ số trận monaco
“Từ Linh,ệnĐộcQuyềnKiêuSủngNướcMắtỷ số trận monaco tớ thích cậu!”
Cậu trai trong bộ đồng phục học sinh chìa ra hộp quà thắt nơ tinh xảo. Cậu ngại ngùng cúi mặt không dám nhìn thẳng người đối diện. Sân trường lúc này đang tập trung rất đông người. Bọn họ nháo nhào, tụ lại xem vở kịch vui.
Trịnh Từ Linh nhìn hộp quà cùng người con trai đó, xong khẽ chớp mắt. Đôi mày thanh tú hơi chau lại nhưng rồi nhanh chóng thả lõng ra.
“Từ Linh, làm bạn gái tớ nhé?” - ánh mắt cậu trai đó ngập tràn hy vọng. Nhưng đối với Từ Linh, cậu ta chỉ là một người bạn cùng trường, không hơn không kém.
“Xin lỗi, tớ có người mình thích rồi! Hộp quà này, cậu giành cho người khác đi nhé.”- nụ cười của cô như mặt trời, nhưng nó như tạt một gáo nước lạnh vào tim cậu ta.
“…”-cậu bàng hoàng nhận ra nữ thần của lòng cậu vừa từ chối mình. Dù biết được cơ hội rất mong manh, nhưng cậu ta dường như vẫn không chịu nổi sự thật nghiệt ngã này. Cậu nam sinh buồn bã cuối sầm mặt rút lui.
“À, khoan đã…”
Từ Linh chợt cầm lấy hộp quà trước sự ngỡ ngàng của cậu trai trẻ. Cô nhìn một lượt hộp quà, rồi tỉ mỉ căn chỉnh lại chiếc nơ cho đều, xong mới trả lại cho cậu ta.
“Nơ bị thắt lệch. Lần sau, cậu nhớ tìm hiểu kỹ người mình muốn hẹn hò nhé, tớ không thích màu hồng đâu, lần này là may cho cậu đó. Không cần khách sáo đâu, tạm biệt!”
Từ Linh nháy một bên mắt với cậu ta, xong cô lém lỉnh vẫy tay chào cậu rồi đi mất. Bỏ lại cậu trai trẻ bần thần, ngơ ngác giữa sân trường.
…
Hôm nay Trịnh Văn đến đón Từ Linh đi học về, vì tài xế xe riêng Kỳ Minh có việc bận đột xuất nên không thể đón con bé được. Trịnh Văn từ xa đã chứng kiến hết mọi chuyện, có một cảm giác từ lâu lại phút chốc ùa về.
Cô gái nhỏ nhắn trong đồ đồng phục nữ sinh đơn giản, nhưng nét tinh khôi đầy nhí nhảnh ẩn hiện trên gương mặt thanh tú của cô thật sự rất thu hút. Không phải tự nhiên mà đám con trai thì phát cuồng, còn đám con gái thì ghen tị với Từ Linh. Gió mùa thu nô đùa với làn tóc dài đen nhánh, mang mùi hương trên tóc cô lan tỏa vào không gian, sự xuất hiện của cô khiến mọi thứ đều bị lu mờ.
Từ Linh đang đi về phía hắn, tay con bé vén lại phần tóc vừa bị gió thổi bung. Trong khuôn viên trường, chiếc xe màu đen bóng coáng cùng Trịnh Văn thật sự rất nỗi bật, mấy cô cậu học sinh đều tỏ vẻ thích thú và vô cùng ngưỡng mộ. Nhưng đồng thời cũng có nhiều lời đàm tiếu đánh giá.
Từ Linh bỏ ngoài tai hết, cô nheo mắt nhìn con người nổi bần bật giữa đám đông kia. Người đó không phải là cha nuôi của cô sao, tại sao cha nuôi lại đậu xe vào vị trí mà chú Kỳ Minh hay đậu xe để đón cô.
Từ Linh có thể dễ dàng nghe thấy tiếng xì xầm bàn tán của mọi người. Bọn họ chắc chưa từng gặp qua một người đàn ông đáng tuổi cha mà lại trông trẻ trung phong độ như thế bao giờ.
“Cha…sao cha lại đến đây?”-Con bé chầm chậm đến bên chiếc xe giữa tâm điểm của mọi sự chú ý.
Thật sự Từ Linh cùng Trịnh Văn rất ít khi nói chuyện cùng nhau. Đến gọi tiếng cha mà cô cũng thấy ngượng miệng. Sự xuất hiện của Trịnh Văn thật khiến con bé rất bất ngờ.
“Lên xe đi, ta đưa con về nhà. Kỳ Minh có việc bận nên nhờ ta đón con.”
Trịnh Văn chu đáo mở cửa xe cho Từ Linh, rồi mới trở vào ghế lái của mình. Trong xe, bầu không khí thật ngợp ngạc, đầy sự ngượng ngùng. Cả hai không nói được với nhau câu nào, khiến Từ Linh ngước mặt lên cũng chẳng dám, cả buổi chỉ biết nhìn xuống mũi giày của mình.