Truyện Cẩm Y Vệ_c2 cúp
发布时间:2025-01-12 18:09:17 作者:玩站小弟 我要评论
Tin thể thao 24H Truyện Cẩm Y Vệ_c2 cúp。
- Đề Kỵ tới!
Một tiếng thét kinh hãi thật sự giống như tiếng nổ giữa không trung,ệnCẩmYVệc2 cúp chợ Nam Kỳ Châu thành phồn hoa tấp nập nhất thời trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Người già phụ nữ và trẻ con e sợ bị ngựa chạy nhanh đụng vào, cho nên í ới gọi nhau cẩn thận tránh đi. Phải biết Đề Kỵ chạy nhanh như bay, cho dù là đụng vào người bình thường cũng bất kể. Mấy ngày trước có người bán hàng không chú ý đã bị đụng gãy ba chiếc xương sườn, nếu không nhờ y quán Lý gia hảo tâm chữa trị miễn phí, chỉ sợ đã sớm đi gặp Diêm Vương gia.
Đám lưu manh vô lại bình thường nghênh ngang phách lối, hiện tại rúc vào trong xó xỉnh nào đó như chuột. Loại người hôm nay tới quầy đậu hủ đòi ba đồng, mai móc túi kẻ say rượu lấy hai đồng không xứng đáng có liên hệ cùng Cẩm Y Hiệu Úy.
Các quầy hàng bày hai bên đường vội vàng dọn dẹp đồ vật cản đường, quang gánh, chén bát nồi chảo, lò nấu, nồi hấp… náo loạn cả lên.
Ngay cả những cửa hàng tai to mặt lớn ở chợ Nam cũng không ngoại lệ, mới vừa rồi bọn họ còn cắm chiết phiến phía sau cổ áo, tản bộ không nhanh không chậm dọc phố, không thèm nhìn tiểu thương đầy đường cười nịnh hót với mình lấy một lần.
Thế nhưng giờ phút này cũng vội vàng tìm một cửa hàng đứng vào trong cửa, khẽ khom người, nặn ra bộ mặt tươi cười nhìn về phía tiếng vó ngựa vang lên. Nếu như ngẫu nhiên gặp một vị Cẩm Y Hiệu Úy nào đã từng có duyên gặp mặt một lần, ngồi trên lưng ngựa nhìn về phía mình khẽ gật đầu một cái, coi như thể diện bay bổng lên chín tầng mây.
Vào lúc này chỉ có những chưởng quỹ cửa hàng lớn, chủ thanh lâu, quản sự đổ trường, hoặc đám ác bá cường hào có muôn vàn liên hệ với Cẩm Y Vệ bản thành mới tỏ vẻ như không có chuyện gì, thậm chí trong thần sắc mơ hồ toát ra vẻ đắc ý. Bọn họ hoặc là có quan hệ không cạn với Bá Hộ Sở bản thành, hoặc là người của Kinh Vương phủ đứng sau lưng, mượn chuyện dân chúng sợ hãi Cẩm Y Vệ càng thêm lộ rõ nét cao sang của họ.
Trong lúc hỗn loạn không ai chịu nổi như hiện tại, dĩ nhiên không có ai chú ý tới một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, thân khoác áo vải màu xám. Vốn hắn đang vội vàng đi ra cửa Nam, nhưng vừa nghe hai chữ Đề Kỵ lập tức dừng bước, vội vàng dùng đấu lạp che kín mặt, trốn vào con hẻm nhỏ tối tăm bên cạnh hàng thịt. Duới đấu lạp, gương mặt non trẻ của hắn lộ vẻ dở khóc dở cười, thầm nhủ trong lòng:
"Không thể nào, là một người xuyên việt đường đường chính chính đỉnh thiên lập địa, đầu đội hào quang nhân vật chính, chân đạp tiền đồ tươi sáng, vì sao Tần Lâm ta lại xui xẻo như vậy?"
Tần Lâm đến từ thế kỷ hai mươi mốt, là một cao thủ trinh sát hình sự nhiều lần phá đại án, kỹ thuật pháp y tinh xảo, bốn năm học đại học Công An Nhân Dân Hoa Hạ hệ chính quy khoa điều tra kỹ thuật hình sự. Sau công tác tại học viện cảnh sát hình sự Hoa Hạ tiếp tục học lấy được bằng Thạc sĩ pháp y, trong lúc nhậm chức nhiều lần phá được án lớn, quan trọng do bộ Công An đốc thúc, chỉ mấy năm liền trở thành Cảnh Đốc cấp hai.
Không ngờ trong một lần thi hành nhiệm vụ phát sinh tai nạn xe cộ, cả người lẫn xe rơi xuống vực sâu trăm trượng. Đến khi tỉnh lại phát hiện ra toàn thân mình lõa thể nằm ngoài vùng hoang dã, thân thể đã hóa thành bộ dáng chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi.
Càng làm cho Tần Lâm kinh hãi không hiểu chính là, tiều phu, hương dân mà hắn thấy xa xa đều mặc y phục cổ đại!
Thừa dịp giữa trưa các nhà các hộ đều đi ra ngoài làm nông, Tần Lâm lén lút tới một hộ nhìn qua tương đối giàu có, trộm của người ta một bộ áo vải mặc vào, lấy chút bạc vụn. Lúc ấy hắn còn phát hiện trong từ đường trên một chiếc bàn bát tiên có một quyển lịch, trên đó viết Vạn Lịch năm thứ sáu. (Vạn Lịch: niên hiệu của vua Thần Tông thời Minh, Trung Quốc, 1573-1620)
Lúc này Tần Lâm mới nhớ tới lúc mình rơi xuống vực dường như đang xảy ra hiện tượng nhật thực và kim tinh lăng nhật (sao Kim nằm giữa mặt trời và trái đất). Phải chăng là thiên tượng như vậy đã làm mở ra Thời Không loạn lưu, khiến cho mình trở lại triều Minh, thân thể cũng bị đường hầm Thời Không nào đó làm ảnh hưởng cho nên nhỏ đi hơn trước mười tuổi? Không thể nào biết được đáp án.
Biết được trở lại đời Minh, Tần Lâm cũng không nổi giận, trước khi chuyển kiếp cha mẹ hắn đều đã qua đời, lại một lòng lo công tác không có thời gian nói chuyện yêu đương, lớn như vậy ngay cả bạn gái cũng không có, có thể nói hoàn toàn không có chuyện gì ràng buộc.
Chưng cất rượu, nấu thủy tinh, chế súng kíp, xưng vương xưng bá... Tựa hồ cuộc sống hạnh phúc của người chuyển kiếp sắp đập vào mặt. Nhưng rất nhanh Tần Lâm phát hiện làm người chuyển kiếp, đột ngột đi tới thời đại này căn bản là nửa bước khó đi.
Tìm địa phương khổ tâm kinh doanh, thế nhưng trong sổ bộ các châu huyện xung quanh không có tên của hắn, đi đến chỗ nào cũng không có biện pháp đăng ký hộ khẩu.
Hắn chạy khắp nơi, từ hoang dã đi tới Kỳ Châu thành này đã gặp năm chỗ tuần tra khám xét Lộ Dẫn. Mặc dù bằng vào kinh nghiệm trinh sát của đời trước thoát được tới đây, nhưng có hai lần suýt chút nữa đã bị lộ tẩy.
Lộ Dẫn là quy định do Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương định ra, dân chúng phàm là rời nhà trăm dặm phải lên quan phủ xin Lộ Dẫn để phòng dọc đường tra xét, Lộ Dẫn này tương đương với giấy thông hành và thẻ căn cước của đời sau.
Sau triều Vĩnh Lạc, quy định Lộ Dẫn càng ngày càng bỏ phế, bất quá một khi tình thế xã hội hỗn loạn sẽ tăng cường cai quản nghiêm ngặt. Vào năm thứ sáu Vạn Lịch, Bạch Liên giáo gây xôn xao ở địa khu Kinh Hồ, từ binh vệ sở các nơi, Cẩm Y Vệ, tuần kiểm ty cho tới dân thường cũng gia tăng đề phòng, khách qua đường nhất định phải tra xét Lộ Dẫn mới có thể thông hành.
Nếu như người bình thường không có mang theo Lộ Dẫn, chẳng qua là tạm thời nhốt lại chờ xác minh nguyên quán là sẽ được thả ra. Nhưng Tần Lâm ở thời đại này cũng không có nguyên quán, chỉ cần bị bắt, bất kể hắn nói mình là người địa phương nào, quan phủ tra qua lập tức phát hiện không thấy có người này, như vậy nhất định sẽ cho hắn là đệ tử nghịch phỉ Bạch Liên giáo, khai đao trảm thủ.
Cho nên sau khi vào đến trong Kỳ Châu thành, thấy trạm canh tra xét Lộ Dẫn khắp nơi bên ngoài thành, Tần Lâm đã không biết kế tiếp nên đi về hướng nào. Vương triều Đại Minh vì lùng bắt nghịch phỉ Bạch Liên giáo ở Kinh Hồ cho nên bày ra thiên la địa võng, trong lúc vô tình vây hắn ở trong thành chắp cánh khó bay.
Nơi này lại gặp được Cẩm Y Vệ nổi tiếng là máu lạnh, tàn khốc, chẳng phải là nhà dột gặp đêm mưa?
Tiếng vó ngựa từ Kinh Vương phủ hướng Bắc thành như sấm động càng ngày càng tới gần chợ Nam. Các Cẩm Y Hiệu Úy ai nấy khoác áo phi ngư, lưng đeo loan đái, Tú Xuân đao. Ngựa mà bọn họ cỡi thân cao chân dài, thật sự là người như hổ, ngựa như rồng, chỉ bất quá hơn ba mươi kỵ sĩ chạy tới lại toát ra khí thế như một cánh đại quân tụ tập.
Đại hán râu rồng cầm đầu mặc sắc phục Bá Hộ thống lĩnh, thấy tình cảnh hỗn loạn người người nhốn nháo ở chợ Nam, lập tức cau mày, từ xa đã quát lớn:
- Cẩm Y thân quân ra khỏi thành tập nã nghịch phỉ Bạch Liên, dân chúng chớ có kinh hoảng, mau mau tránh đường cho chúng ta!
Vốn Cẩm Y Vệ có mười bốn Thiên Hộ Sở vào triều Vĩnh Lạc, đến triều Vạn Lịch này đã tăng lên đến mười bảy. Ngoại trừ bảo vệ kinh sư, còn có Thiên Hộ Sở chia ra đóng tại các Thừa Tuyên Bố Chính Sứ Ty, Bá Hộ Sở đóng ở các nẻo đường giao thông chính yếu tại các phủ châu.
Kỳ Châu thành ở bên bờ Trường Giang, không chỉ có bên trái giáp Khuông Lư, bên phải giáp Động Đình, là đất mà binh gia đời đời phải tranh, mà còn là chỗ Kinh Vương tông thất Đại Minh lập phủ. Từ năm Chính Thống (1436-1449) Kinh Hiến Vương Chu Chiêm Cương đến Kinh Vương Chu Thường Quán năm Vạn Lịch bây giờ, bảy đời sinh sôi con đàn cháu đống. Trong thành Quận vương, Quận chúa, Trấn Quốc tướng quân, Phụ Quốc tướng quân… nhiều vô số kể. Phủ đệ lầu đài mọc lên từ đất bằng, nguy nga không kém gì Hoàng cung, triều đình thiết lập Bá Hộ Sở Cẩm Y Vệ ở nơi này, ngoài sáng là vì bảo vệ tông thất, trong tối cũng là có ý giám thị.
(Biên chế quân đội thời Minh cứ mỗi quận được lập ra một sở, liên quận lập một vệ. Một vệ có sáu bảy ngàn người, một Thiên Hộ Sở có khoảng một ngàn hai trăm người. Bá Hộ Sở có trên dưới trăm người, chia ra hai Tổng Kỳ dẫn dắt năm mươi người, mười Tiểu Kỳ dẫn dắt mười người.)
Cẩm Y Vệ trú trong Kỳ Châu thành, quân lương từ trên ty phát đến Thiên Hộ Sở rồi đến Bá Hộ Sở, tầng tầng lớp lớp qua mỗi nơi hao hụt mất một phần, tới tay còn dư lại không có mấy, cộng thêm các Cẩm Y Hiệu Úy bên ngoài tự biết cách xa kinh sư xa ánh mặt trời, không tránh được lục soát vơ vét chút đỉnh tiền bỏ túi riêng. Ngoài ra còn cấu kết với đám lưu manh vô lại, cường hào ác bá địa phương, khiến cho dân chúng sợ bọn họ như sợ cọp, hai chữ Đề Kỵ quả thật có thể làm cho con nít khóc đêm phải nín ngay tức khắc.
Cho đến nghe nói đội Đề Kỵ này là ra khỏi thành lùng bắt nghịch phỉ Bạch Liên giáo, dân chúng chợ Nam mới thở phào một hơi dài.
Triều Đại Minh từ khi lập quốc tới nay nghiêm cấm các môn phái tà đạo phương thuật như Minh giáo, Bạch Liên giáo, nhiều năm qua Bạch Liên giáo khởi nghĩa vô số, Kỳ Châu lại là trung tâm truyền bá của Bạch Liên giáo tại địa khu Kinh Hồ.
Chỉ lấy Kỳ Châu bản địa mà nói đã có Vương Ngọc Nhị năm Hồng Vũ thứ sáu tụ chúng thắp hương, mưu làm loạn, năm Vĩnh Lạc thứ tư Tăng Thủ Tọa tụ tập nam nữ, lập Bạch Liên xã, hủy hình đoạn chỉ, giả thần giả quỷ, cho đến ngày nay vẫn có Bạch Liên giáo đồ hoạt động, phường thị thỉnh thoảng vẫn thường nghe nói.
Quan quân ra khỏi thành lùng bắt nghịch phỉ Bạch Liên thật ra là chuyện hết sức bình thường. Các Cẩm Y Hiệu Úy quân tình khẩn cấp không rảnh để quấy nhiễu các thương hộ, tự nhiên dân chúng đại định trong lòng, cục diện hỗn loạn nhanh chóng hóa giải trong chốc lát, rất nhanh đã nhường đường cho đội Đề Kỵ này chạy tới.
Một tiếng thét kinh hãi thật sự giống như tiếng nổ giữa không trung,ệnCẩmYVệc2 cúp chợ Nam Kỳ Châu thành phồn hoa tấp nập nhất thời trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Người già phụ nữ và trẻ con e sợ bị ngựa chạy nhanh đụng vào, cho nên í ới gọi nhau cẩn thận tránh đi. Phải biết Đề Kỵ chạy nhanh như bay, cho dù là đụng vào người bình thường cũng bất kể. Mấy ngày trước có người bán hàng không chú ý đã bị đụng gãy ba chiếc xương sườn, nếu không nhờ y quán Lý gia hảo tâm chữa trị miễn phí, chỉ sợ đã sớm đi gặp Diêm Vương gia.
Đám lưu manh vô lại bình thường nghênh ngang phách lối, hiện tại rúc vào trong xó xỉnh nào đó như chuột. Loại người hôm nay tới quầy đậu hủ đòi ba đồng, mai móc túi kẻ say rượu lấy hai đồng không xứng đáng có liên hệ cùng Cẩm Y Hiệu Úy.
Các quầy hàng bày hai bên đường vội vàng dọn dẹp đồ vật cản đường, quang gánh, chén bát nồi chảo, lò nấu, nồi hấp… náo loạn cả lên.
Ngay cả những cửa hàng tai to mặt lớn ở chợ Nam cũng không ngoại lệ, mới vừa rồi bọn họ còn cắm chiết phiến phía sau cổ áo, tản bộ không nhanh không chậm dọc phố, không thèm nhìn tiểu thương đầy đường cười nịnh hót với mình lấy một lần.
Thế nhưng giờ phút này cũng vội vàng tìm một cửa hàng đứng vào trong cửa, khẽ khom người, nặn ra bộ mặt tươi cười nhìn về phía tiếng vó ngựa vang lên. Nếu như ngẫu nhiên gặp một vị Cẩm Y Hiệu Úy nào đã từng có duyên gặp mặt một lần, ngồi trên lưng ngựa nhìn về phía mình khẽ gật đầu một cái, coi như thể diện bay bổng lên chín tầng mây.
Vào lúc này chỉ có những chưởng quỹ cửa hàng lớn, chủ thanh lâu, quản sự đổ trường, hoặc đám ác bá cường hào có muôn vàn liên hệ với Cẩm Y Vệ bản thành mới tỏ vẻ như không có chuyện gì, thậm chí trong thần sắc mơ hồ toát ra vẻ đắc ý. Bọn họ hoặc là có quan hệ không cạn với Bá Hộ Sở bản thành, hoặc là người của Kinh Vương phủ đứng sau lưng, mượn chuyện dân chúng sợ hãi Cẩm Y Vệ càng thêm lộ rõ nét cao sang của họ.
Trong lúc hỗn loạn không ai chịu nổi như hiện tại, dĩ nhiên không có ai chú ý tới một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, thân khoác áo vải màu xám. Vốn hắn đang vội vàng đi ra cửa Nam, nhưng vừa nghe hai chữ Đề Kỵ lập tức dừng bước, vội vàng dùng đấu lạp che kín mặt, trốn vào con hẻm nhỏ tối tăm bên cạnh hàng thịt. Duới đấu lạp, gương mặt non trẻ của hắn lộ vẻ dở khóc dở cười, thầm nhủ trong lòng:
"Không thể nào, là một người xuyên việt đường đường chính chính đỉnh thiên lập địa, đầu đội hào quang nhân vật chính, chân đạp tiền đồ tươi sáng, vì sao Tần Lâm ta lại xui xẻo như vậy?"
Tần Lâm đến từ thế kỷ hai mươi mốt, là một cao thủ trinh sát hình sự nhiều lần phá đại án, kỹ thuật pháp y tinh xảo, bốn năm học đại học Công An Nhân Dân Hoa Hạ hệ chính quy khoa điều tra kỹ thuật hình sự. Sau công tác tại học viện cảnh sát hình sự Hoa Hạ tiếp tục học lấy được bằng Thạc sĩ pháp y, trong lúc nhậm chức nhiều lần phá được án lớn, quan trọng do bộ Công An đốc thúc, chỉ mấy năm liền trở thành Cảnh Đốc cấp hai.
Không ngờ trong một lần thi hành nhiệm vụ phát sinh tai nạn xe cộ, cả người lẫn xe rơi xuống vực sâu trăm trượng. Đến khi tỉnh lại phát hiện ra toàn thân mình lõa thể nằm ngoài vùng hoang dã, thân thể đã hóa thành bộ dáng chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi.
Càng làm cho Tần Lâm kinh hãi không hiểu chính là, tiều phu, hương dân mà hắn thấy xa xa đều mặc y phục cổ đại!
Thừa dịp giữa trưa các nhà các hộ đều đi ra ngoài làm nông, Tần Lâm lén lút tới một hộ nhìn qua tương đối giàu có, trộm của người ta một bộ áo vải mặc vào, lấy chút bạc vụn. Lúc ấy hắn còn phát hiện trong từ đường trên một chiếc bàn bát tiên có một quyển lịch, trên đó viết Vạn Lịch năm thứ sáu. (Vạn Lịch: niên hiệu của vua Thần Tông thời Minh, Trung Quốc, 1573-1620)
Lúc này Tần Lâm mới nhớ tới lúc mình rơi xuống vực dường như đang xảy ra hiện tượng nhật thực và kim tinh lăng nhật (sao Kim nằm giữa mặt trời và trái đất). Phải chăng là thiên tượng như vậy đã làm mở ra Thời Không loạn lưu, khiến cho mình trở lại triều Minh, thân thể cũng bị đường hầm Thời Không nào đó làm ảnh hưởng cho nên nhỏ đi hơn trước mười tuổi? Không thể nào biết được đáp án.
Biết được trở lại đời Minh, Tần Lâm cũng không nổi giận, trước khi chuyển kiếp cha mẹ hắn đều đã qua đời, lại một lòng lo công tác không có thời gian nói chuyện yêu đương, lớn như vậy ngay cả bạn gái cũng không có, có thể nói hoàn toàn không có chuyện gì ràng buộc.
Chưng cất rượu, nấu thủy tinh, chế súng kíp, xưng vương xưng bá... Tựa hồ cuộc sống hạnh phúc của người chuyển kiếp sắp đập vào mặt. Nhưng rất nhanh Tần Lâm phát hiện làm người chuyển kiếp, đột ngột đi tới thời đại này căn bản là nửa bước khó đi.
Tìm địa phương khổ tâm kinh doanh, thế nhưng trong sổ bộ các châu huyện xung quanh không có tên của hắn, đi đến chỗ nào cũng không có biện pháp đăng ký hộ khẩu.
Hắn chạy khắp nơi, từ hoang dã đi tới Kỳ Châu thành này đã gặp năm chỗ tuần tra khám xét Lộ Dẫn. Mặc dù bằng vào kinh nghiệm trinh sát của đời trước thoát được tới đây, nhưng có hai lần suýt chút nữa đã bị lộ tẩy.
Lộ Dẫn là quy định do Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương định ra, dân chúng phàm là rời nhà trăm dặm phải lên quan phủ xin Lộ Dẫn để phòng dọc đường tra xét, Lộ Dẫn này tương đương với giấy thông hành và thẻ căn cước của đời sau.
Sau triều Vĩnh Lạc, quy định Lộ Dẫn càng ngày càng bỏ phế, bất quá một khi tình thế xã hội hỗn loạn sẽ tăng cường cai quản nghiêm ngặt. Vào năm thứ sáu Vạn Lịch, Bạch Liên giáo gây xôn xao ở địa khu Kinh Hồ, từ binh vệ sở các nơi, Cẩm Y Vệ, tuần kiểm ty cho tới dân thường cũng gia tăng đề phòng, khách qua đường nhất định phải tra xét Lộ Dẫn mới có thể thông hành.
Nếu như người bình thường không có mang theo Lộ Dẫn, chẳng qua là tạm thời nhốt lại chờ xác minh nguyên quán là sẽ được thả ra. Nhưng Tần Lâm ở thời đại này cũng không có nguyên quán, chỉ cần bị bắt, bất kể hắn nói mình là người địa phương nào, quan phủ tra qua lập tức phát hiện không thấy có người này, như vậy nhất định sẽ cho hắn là đệ tử nghịch phỉ Bạch Liên giáo, khai đao trảm thủ.
Cho nên sau khi vào đến trong Kỳ Châu thành, thấy trạm canh tra xét Lộ Dẫn khắp nơi bên ngoài thành, Tần Lâm đã không biết kế tiếp nên đi về hướng nào. Vương triều Đại Minh vì lùng bắt nghịch phỉ Bạch Liên giáo ở Kinh Hồ cho nên bày ra thiên la địa võng, trong lúc vô tình vây hắn ở trong thành chắp cánh khó bay.
Nơi này lại gặp được Cẩm Y Vệ nổi tiếng là máu lạnh, tàn khốc, chẳng phải là nhà dột gặp đêm mưa?
Tiếng vó ngựa từ Kinh Vương phủ hướng Bắc thành như sấm động càng ngày càng tới gần chợ Nam. Các Cẩm Y Hiệu Úy ai nấy khoác áo phi ngư, lưng đeo loan đái, Tú Xuân đao. Ngựa mà bọn họ cỡi thân cao chân dài, thật sự là người như hổ, ngựa như rồng, chỉ bất quá hơn ba mươi kỵ sĩ chạy tới lại toát ra khí thế như một cánh đại quân tụ tập.
Đại hán râu rồng cầm đầu mặc sắc phục Bá Hộ thống lĩnh, thấy tình cảnh hỗn loạn người người nhốn nháo ở chợ Nam, lập tức cau mày, từ xa đã quát lớn:
- Cẩm Y thân quân ra khỏi thành tập nã nghịch phỉ Bạch Liên, dân chúng chớ có kinh hoảng, mau mau tránh đường cho chúng ta!
Vốn Cẩm Y Vệ có mười bốn Thiên Hộ Sở vào triều Vĩnh Lạc, đến triều Vạn Lịch này đã tăng lên đến mười bảy. Ngoại trừ bảo vệ kinh sư, còn có Thiên Hộ Sở chia ra đóng tại các Thừa Tuyên Bố Chính Sứ Ty, Bá Hộ Sở đóng ở các nẻo đường giao thông chính yếu tại các phủ châu.
Kỳ Châu thành ở bên bờ Trường Giang, không chỉ có bên trái giáp Khuông Lư, bên phải giáp Động Đình, là đất mà binh gia đời đời phải tranh, mà còn là chỗ Kinh Vương tông thất Đại Minh lập phủ. Từ năm Chính Thống (1436-1449) Kinh Hiến Vương Chu Chiêm Cương đến Kinh Vương Chu Thường Quán năm Vạn Lịch bây giờ, bảy đời sinh sôi con đàn cháu đống. Trong thành Quận vương, Quận chúa, Trấn Quốc tướng quân, Phụ Quốc tướng quân… nhiều vô số kể. Phủ đệ lầu đài mọc lên từ đất bằng, nguy nga không kém gì Hoàng cung, triều đình thiết lập Bá Hộ Sở Cẩm Y Vệ ở nơi này, ngoài sáng là vì bảo vệ tông thất, trong tối cũng là có ý giám thị.
(Biên chế quân đội thời Minh cứ mỗi quận được lập ra một sở, liên quận lập một vệ. Một vệ có sáu bảy ngàn người, một Thiên Hộ Sở có khoảng một ngàn hai trăm người. Bá Hộ Sở có trên dưới trăm người, chia ra hai Tổng Kỳ dẫn dắt năm mươi người, mười Tiểu Kỳ dẫn dắt mười người.)
Cẩm Y Vệ trú trong Kỳ Châu thành, quân lương từ trên ty phát đến Thiên Hộ Sở rồi đến Bá Hộ Sở, tầng tầng lớp lớp qua mỗi nơi hao hụt mất một phần, tới tay còn dư lại không có mấy, cộng thêm các Cẩm Y Hiệu Úy bên ngoài tự biết cách xa kinh sư xa ánh mặt trời, không tránh được lục soát vơ vét chút đỉnh tiền bỏ túi riêng. Ngoài ra còn cấu kết với đám lưu manh vô lại, cường hào ác bá địa phương, khiến cho dân chúng sợ bọn họ như sợ cọp, hai chữ Đề Kỵ quả thật có thể làm cho con nít khóc đêm phải nín ngay tức khắc.
Cho đến nghe nói đội Đề Kỵ này là ra khỏi thành lùng bắt nghịch phỉ Bạch Liên giáo, dân chúng chợ Nam mới thở phào một hơi dài.
Triều Đại Minh từ khi lập quốc tới nay nghiêm cấm các môn phái tà đạo phương thuật như Minh giáo, Bạch Liên giáo, nhiều năm qua Bạch Liên giáo khởi nghĩa vô số, Kỳ Châu lại là trung tâm truyền bá của Bạch Liên giáo tại địa khu Kinh Hồ.
Chỉ lấy Kỳ Châu bản địa mà nói đã có Vương Ngọc Nhị năm Hồng Vũ thứ sáu tụ chúng thắp hương, mưu làm loạn, năm Vĩnh Lạc thứ tư Tăng Thủ Tọa tụ tập nam nữ, lập Bạch Liên xã, hủy hình đoạn chỉ, giả thần giả quỷ, cho đến ngày nay vẫn có Bạch Liên giáo đồ hoạt động, phường thị thỉnh thoảng vẫn thường nghe nói.
Quan quân ra khỏi thành lùng bắt nghịch phỉ Bạch Liên thật ra là chuyện hết sức bình thường. Các Cẩm Y Hiệu Úy quân tình khẩn cấp không rảnh để quấy nhiễu các thương hộ, tự nhiên dân chúng đại định trong lòng, cục diện hỗn loạn nhanh chóng hóa giải trong chốc lát, rất nhanh đã nhường đường cho đội Đề Kỵ này chạy tới.
相关文章
MU sa thải 7 cầu thủ, Mata lóe lên hy vọng ở lại
Ngoài ra còn 6 thành viên khác ở học viện đào tạo trẻ sẽ phải tìm kiếm bến đỗ mới cho sự nghiệp là J2025-01-12Món ngon 15.000 đồng: Trứng cuộn rau củ chiên
Món trứng cuộn rau củ vàng ruộm, thơm ngon sẽ là sựa lựa chọn tuyệt vời cho bữa ăn của gia đình bạn.2025-01-12Ứng phó với cơn say nắng, say nóng trong mùa hè
Say nắngSay nắng là tình trạng cơ thể bị rối loạn điều hòa thân nhiệt do trung tâm điều hòa thân nhi2025-01-12Tầm giá hơn 400 triệu đồng có thể chọn mua xe ôtô nào?
Trong tầm giá 400 triệu, các mẫu xe ôtô hạng A như Kia Morning, Honda Brio, Hyundai Grand i10, VinFa2025-01-12Lỗi “cá vàng” trên hàng loạt xe Subaru Forester
Hàng chục xe Subaru dính lỗi “cá vàng” Vào tháng 6 và đầu tháng 7 vừa qua, nhiều người sở hữu xe Sub2025-01-1220 triệu đồng chọn mua xe máy nào
Honda Wave Alpha giá từ 17,79 triệu đồngTại phân khúc xe máy giá rẻ, Honda Wave Alpha là một trng nh2025-01-12
最新评论