Người phụ nữ ăn mặc sang trọng,ệnSươngSớmCheMờMắtNgườltd argentina khuôn miệng luôn giữ nét cười, dáng vẻ dịu dàng thướt tha, tay nâng ly trà nóng đang phả khói nghi ngút. “Tôi biết cậu đang cần một số tiền lớn, hơn ai hết tôi có thể đáp ứng được điều đó.” Câu đầu tiên đã đánh thẳng vào trọng tâm. Trấn Nam bình tĩnh hỏi: “Việc Dì nhắc đến là gì?” “Kết hôn với con trai tôi.” Bà ta dừng một chút, tỏ vẻ nói “À, tôi quên giới thiệu, tôi là Nghiêm Xúy Liễu vợ hiện tại của Lăng Liên Tường.” Nhà họ Lăng cực kỳ nổi tiếng, từ việc kinh doanh nhà hàng, khách sạn trải dài khắp đất nước rồi lấn sang lĩnh vực nghệ thuật, danh tiếng vang dội ở ngoại quốc, là một thế lực mạnh, không ai mà không biết. Nhà bọn họ sống khá kín tiếng, có chăng người ngoài nhìn thấy được chỉ là sự hào nhoáng. Trấn Nam xoay đầu, thông qua tấm kính nhìn đến con quái xế của phu nhân cao quý: “Việc đó không khó, phu nhân có chắc là chọn tôi?” Cậu bồi thêm một câu: “Tôi không phải là diễn viên xuất sắc.” Nghiêm Xúy Liễu khẽ cười: “Tôi biết chứ, nhưng tìm được người thích hợp như cậu, rất khó?” “Theo tôi được biết mẹ cậu đang nằm viện, sắp tới phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật lớn, đương nhiên số tiền chi trả không thể xoay sở trong một thời gian ngắn.” Bà ta hạ giọng, tiếp tục nói “Con trai lớn của chồng tôi tính khí không tốt, trong lúc nóng giận có lỡ tay giết chết người đi chăng nữa… Mẹ cậu vẫn được sống tiếp mà, đúng chứ?” Việc giết người là phạm pháp, nhắc đến một cách công khai như vậy cũng không sợ người khác bàn tán, khí chất và quyền lực trong tay kẻ nói ra câu này không phải tầm thường. |