Truyện Khế Ước Một Cuộc Tình_tỷ lệ bóng đá đêm nay
作者:Ngoại Hạng Anh 来源:La liga 浏览: 【大中小】 发布时间:2025-01-10 16:56:15 评论数:
"Cô Đan Nguyên! Đây là khế ước,ệnKhếƯớcMộtCuộcTìtỷ lệ bóng đá đêm nay cô kí đi!"
Người đàn ông vừa nói vừa đẩy tới trước mặt cô một tờ khế ước. Nhìn dòng chữ in hoa đập vào mắt, Đan Nguyên choáng thật sự.
KHẾ ƯỚC TÌNH - TIỀN.
Bên dưới không ghi cụ thể tên bên A. Chỉ ghi tên bên B là: Hồ Đan Nguyên, 20 tuổi.
Nội dung: Từ bỏ Phú Hào.
Số tiền: 1.000.000.000VNĐ.
Cuối bản khế ước có ghi dòng chữ P/s: Bên B quy phạm khế ước đền gấp một trăm lần.
Đọc dòng P/s đó Đan Nguyên thấy mắc cười. Lòng dạ người giàu đúng là thâm sâu! Họ muốn cô rời xa Phú Hào. Nhưng sợ anh kiên quyết phản đối. Nên mới đẩy cô vào bản khế ước hám tiền như trên.
"Con trai tôi là cục kim cương. Đứa con hoang như cô cũng đòi xứng? Rời xa nó, cô có một tỷ!"
"Cháu không cần tiền. Cháu chỉ cần anh ấy! Chúng cháu yêu nhau thật lòng."
Bang!
Người đàn bà sang chảnh, tóc búi cao, khuôn mặt điểm tô tỉ mỉ, mặc váy hàng hiệu thẳng tay cho cô một cái tát cháy má, nhổ toẹt bãi nước bọt vào người cô rồi cao giọng chửi: "Vô sỉ! Con gái đồ hồ ly chuyên cướp chồng người kiếm đâu ra tình yêu thật lòng, hử?
Mau cầm lấy tiền rồi biến khỏi cuộc đời con trai tôi!" Bà ta quăng thẳng vào mặt cô một chiếc thẻ.
Đừng nhầm tưởng chiếc thẻ đó là bà ta bù đắp cho việc cô rời xa anh. Vì người đàn bà cao cao tại thượng đó làm gì có tấm lòng thương xót một đứa con gái nghèo như cô? Số tiền một tỷ đó thực chất là bà ta trả cho cái chân cà nhắc của cô trong vụ tai nạn cứu mạng Phú Hào năm xưa.
"Coi bộ cái chân quèn của cô cũng có giá! Nên biết điều chút, đừng tham quá cứ bám riết lấy nó mà ô tô xin nốt cái bên kia!"
Miệng lưỡi người giàu đúng là tàn nhẫn. Nhưng Đan Nguyên biết, cái chân của cô cũng chỉ là lá chắn cho việc bà ta biến cô thành con hồ ly hám tiền bất chấp nhân phẩm, sẵn sàng bán rẻ tất cả trong mắt Phú Hào.
"Nếu bà muốn như vậy...thì tôi cũng chẳng cần tình yêu này nữa!" Đan Nguyên ném trả lại chiếc thẻ cho bà ta.
Cô cao ngạo thẳng lưng bước đi.
Người đàn ông vừa nói vừa đẩy tới trước mặt cô một tờ khế ước. Nhìn dòng chữ in hoa đập vào mắt, Đan Nguyên choáng thật sự.
KHẾ ƯỚC TÌNH - TIỀN.
Bên dưới không ghi cụ thể tên bên A. Chỉ ghi tên bên B là: Hồ Đan Nguyên, 20 tuổi.
Nội dung: Từ bỏ Phú Hào.
Số tiền: 1.000.000.000VNĐ.
Cuối bản khế ước có ghi dòng chữ P/s: Bên B quy phạm khế ước đền gấp một trăm lần.
Đọc dòng P/s đó Đan Nguyên thấy mắc cười. Lòng dạ người giàu đúng là thâm sâu! Họ muốn cô rời xa Phú Hào. Nhưng sợ anh kiên quyết phản đối. Nên mới đẩy cô vào bản khế ước hám tiền như trên.
"Con trai tôi là cục kim cương. Đứa con hoang như cô cũng đòi xứng? Rời xa nó, cô có một tỷ!"
"Cháu không cần tiền. Cháu chỉ cần anh ấy! Chúng cháu yêu nhau thật lòng."
Bang!
Người đàn bà sang chảnh, tóc búi cao, khuôn mặt điểm tô tỉ mỉ, mặc váy hàng hiệu thẳng tay cho cô một cái tát cháy má, nhổ toẹt bãi nước bọt vào người cô rồi cao giọng chửi: "Vô sỉ! Con gái đồ hồ ly chuyên cướp chồng người kiếm đâu ra tình yêu thật lòng, hử?
Mau cầm lấy tiền rồi biến khỏi cuộc đời con trai tôi!" Bà ta quăng thẳng vào mặt cô một chiếc thẻ.
Đừng nhầm tưởng chiếc thẻ đó là bà ta bù đắp cho việc cô rời xa anh. Vì người đàn bà cao cao tại thượng đó làm gì có tấm lòng thương xót một đứa con gái nghèo như cô? Số tiền một tỷ đó thực chất là bà ta trả cho cái chân cà nhắc của cô trong vụ tai nạn cứu mạng Phú Hào năm xưa.
"Coi bộ cái chân quèn của cô cũng có giá! Nên biết điều chút, đừng tham quá cứ bám riết lấy nó mà ô tô xin nốt cái bên kia!"
Miệng lưỡi người giàu đúng là tàn nhẫn. Nhưng Đan Nguyên biết, cái chân của cô cũng chỉ là lá chắn cho việc bà ta biến cô thành con hồ ly hám tiền bất chấp nhân phẩm, sẵn sàng bán rẻ tất cả trong mắt Phú Hào.
"Nếu bà muốn như vậy...thì tôi cũng chẳng cần tình yêu này nữa!" Đan Nguyên ném trả lại chiếc thẻ cho bà ta.
Cô cao ngạo thẳng lưng bước đi.