[[Xuyên Sách] Bấm Tay Tính Toán,ệnBấmTayTínhToánHômNayAnhẮtSẽGặpĐạiNạtin bóng đá la liga Hôm Nay Anh Ắt Sẽ Gặp Đại Nạn]
Nhà hàng phương Tây đắt nhất ở Yến Kinh.
Nhan Khuynh vừa mở mắt ra liền thấy ngồi đối diện mình là một ông lão, nhìn qua hiền từ hòa ái, nhưng thực ra rất có uy nghiêm. Mấu chốt là, Nhan Khuynh liếc mắt một cái là biết mệnh ông lão này không tốt, sau này cực dễ chết oan chết uổng. Trong vô thức cô đã nghĩ phải tránh xa một chút.
Tuy nhiên, ông lão kia như con thú dữ dưới hồ nhìn chằm chằm cô.
“Nhan tiểu thư, đây là lần cuối cùng tôi nói chuyện hòa nhã như vậy với cô, nếu cô còn quấy rầy thiếu gia nhà tôi, tôi sợ lần sau sẽ không đơn giản như mất việc đâu.”
Thiếu gia của ông ấy? Không được quấy rầy? Nghe sao giống như phim ngôn lù thần tượng máu chó của Đài Loan thế nhỉ? Nhưng ngay sau đó, cô nhìn thấy hình người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng hiện trên màn hình khóa điện thoại của mình, tức khắc càng thêm sốc hơn.
Ôi vãi! Làm sao hắn ta có thể sống tự tin như thế này sau khi trưởng thành thế!
Cả người Nhan Khuynh đều không khỏe. Không phải vì người đàn ông này không đẹp trai mà thật sự là Nhan Khuynh lăn lộn ở trong giới huyền học nhiều năm như vậy nhưng chưa từng nhìn thấy một khuôn mặt tinh tế như vậy.
Một đôi mắt đào hoa rất đẹp, nhưng ngặt nỗi vị trí nốt ruồi ở đuôi mắt lại không tốt. Tự cho mình là phong lưu nhưng không hạ lưu, thế nhưng cô vợ tương lai lại là một người lăng nhăng, nói không chừng phải đội rất nhiều mũ xanh trên đầu.
Về phần ngũ quan có vẻ tuấn tú, tướng mạo nam hay nữ đều phú quý, nhưng mũi lại quá hẹp, không có nhiều phúc khí, đến tuổi trung niên nhất định long đong, về già nhà cửa không yên. Thậm chí Nhan Khuynh còn nhìn ra người này phần lớn sẽ nhận được “phúc” làm cha, cuối cùng biết đâu mấy đứa con bên người đều không phải là nòi của mình.
Mà không biết vì sao, Nhan Khuynh nhìn khuôn mặt của người đàn ông này lại cảm thấy hết sức quen thuộc, hình như đã từng gặp ở đâu đó rồi.
Đúng lúc này, một đoạn ký ức xa lạ như thủy triều ập đến, Nhan Khuynh sửng sốt trong chốc lát, sau đó lập tức hiểu ra tình cảnh hiện tại của mình.
Không ngờ cô lại xuyên sách!
Cô xuyên vào nữ phụ của một bộ tiểu thuyết trên mạng có tên là “Cô vợ nhỏ đào hôn lần 99 của tổng tài bá đạo”. Nội dung cũng rất cũ rích. Nói một cách đơn giản chính là nữ chính vô tình xảy ra tình một đêm với nam chính, sáng sớm hôm sau mở mắt liền bỏ trốn, còn để lại phí qua đêm. Dựa vào cách thức độc đáo này thành công trở thành ánh trăng sáng trong lòng nam chính. Sau này gặp lại lần nữa, nam chính thân là tổng tài bá đạo tất nhiên hiếu thắng cưỡng đoạt, không phải cô thì không cưới.
Nữ chính một bên thì kêu: “Tôi sẽ không theo anh.”, còn một bên thì ở trên giường vui vẻ, xuống giường tiêu tiền của nam chính, chỉ biết cậy miệng, thích mà bày đặt ra vẻ. Giữa đường còn gặp phải vô số nam phụ si tình cam tâm tình nguyện làm lốp dự phòng. Đỉnh đầu nam chính đội cả đống mũ xanh vô hình, ấy thế mà như bị mù mắt chỉ cảm thấy nữ chính mới là đóa sen trắng nhỏ thuần khiết duy nhất trên đời này.
Thật không may, người đàn ông trên màn hình điện thoại của Nhan Khuynh chính là Ngụy Nguyên - nam chính trong bộ tiểu thuyết này.
Thế mà cái tên xui xẻo này còn dám uy hiếp người nữ phụ chưa từng qua đêm với hắn không được quấy rầy hắn ta? Đừng có giỡn, cô chạy còn không kịp nữa là. Nghĩ đến đây, Nhan Khuynh lập tức mở điện thoại lên, xoẹt xoẹt xoẹt nhanh chóng xóa hết tất cả hình ảnh và thông tin liên quan đến tên đàn ông này trong điện thoại.
Đáng ra sớm vậy mới tốt, cần gì phải quậy lên đầu đề Weibo mới ngoan ngoãn nghe lời làm gì! Ông quản gia kia nhìn thấy cô biết điều, ánh mắt càng thêm khinh thường. Cảm thấy người như Nhan Khuynh ngại bần yêu giàu, mới ăn khổ có xíu đã không chịu được, một chút khí thế cũng không có. truyện được dịch miễn phí bởi app t y t
Ông ta lấy trong túi ra một tấm séc ba trăm ngàn NDT đặt ở trước mặt Nhan Khuynh: “Cầm lấy rồi rời khỏi Yến Kinh, sau đó hot search liền biến mất, đây là ân huệ cuối cùng của thiếu gia đối với cô.”
Ba trăm ngàn, còn ân huệ cuối cùng? Nhan Khuynh chỉ cảm thấy thái độ cao quý hơn người của vị quản gia hết sức thú vị. Còn cái hot search kia, đối với Nhan Khuynh cũng chả phải vấn đề gì lớn, không giống nguyên chủ không thể chấp nhận, cảm thấy bầu trời như sụp đổ.
Nói trắng ra, thời điểm Ngụy Nguyên nói chia tay với nguyên chủ vô tình bị tay săn ảnh chụp được. Ngay sau đó, bốn mối tình mà cô ấy trải qua cũng bị phơi bày ra ánh sáng. Trùng hợp là bốn người bạn trai cũ của nguyên chủ đều là mấy thiếu gia có tiếng, hai người trong số đó bao gồm Ngụy Nguyên lại còn là ông xã quốc dân nổi tiếng trong giới giải trí. Có vô số fan não tàn.
Bởi vậy thường xuyên qua lại, nguyên chủ không hiểu tại sao lại biến thành đóa hoa nhỏ bị toàn dân diss, nói cô ấy đâu đâu cũng bám lấy người giàu có, ôm đùi, bán rẻ thân thể dụ dỗ đàn ông để kiếm sống.
Nhưng thực ra tất cả toàn là nói xằng nói bậy. Còn tờ séc ba trăm ngàn kia thì càng không biết là tát vào mặt ai. Bởi vì mấy năm nay chỉ riêng tiền nguyên chủ chi trên người Ngụy Nguyên đã sớm không dừng ở con số ba trăm. Hơn nữa sự khinh bỉ trong mắt của quản gia cũng không hề có căn cứ.
Theo quan điểm của Nhan Khuynh, trong bộ tiểu thuyết này, phàm là bất cứ ai được tác giả đánh giá là đứng đắn đều có tam quan sai lệch, ngược lại chỉ có nguyên chủ - người được định nghĩa là “Nữ phụ ác độc” mới là một người bình thường. Chỉ tiếc là mệnh không tốt.
Tính cả nam chính, tổng cộng cô ấy nói chuyện yêu đương được bốn lần, nhưng cũng chỉ có thể nói là mắt quá mù, gặp toàn mấy tên cặn bã.
Đầu tiên là mối tình đầu thời cấp ba, người kia là cán bộ cao cấp ở thủ đô được cha điều xuống. Khoảng thời gian đó chẳng qua là chơi đùa với cô thôn nữ như nguyên chủ. Nhưng mà nguyên chủ lại vô cùng để tâm, nỗ lực biến mình thành phiên bản tốt nhất để theo đuổi bước chân của đàn anh, cuối cùng cũng trúng tuyển vào Đại học Cẩm Hoa tốt nhất trong nước.
Thế nhưng những việc này không có ý nghĩa gì cả.
Đến với thành phố hào nhoáng, cô ấy mới nhận ra bản thân mình cùng lắm chỉ là một thứ gia vị trong miệng đàn anh mà thôi. Thậm chí lúc trước anh ta chưa từng hôn cô ấy cũng không phải xuất phát từ tình yêu và tôn trọng mà đơn giản vì anh ta sợ dính phải sự nghèo kiết xác của cô ấy.
Mối tình thứ hai là lúc học đại học. Trùng hợp thay, người theo đuổi cô ấy vẫn cứ là vị thiếu gia của một gia đình giàu có. Thực chất tên kia chỉ coi trọng cái danh hiệu “Mỹ nhân học bá” của nguyên chủ, cược xem sau nửa năm mình có thể ôm người đẹp vào lòng hay không. Cuối cùng hệt như đoạn phim máu chó, trước một ngày nguyên chủ định dâng mình lại vô tình nghe được chân tướng, cắt đứt quan hệ.
Đoạn tình thứ ba càng buồn cười hơn, tên tra nam kia là phú nhị đại giả vờ nghèo khó, nguyên chủ khi đó mới bắt đầu đi làm, còn tưởng rằng phú nhị đại thật sự phá sản, đến cả bốn mươi ngàn NDT trong tay đều đưa hết cho hắn. Nhưng cuối cùng phú nhị đại lại chia tay với cô, lý do bởi vì nguyên chủ dối trá, không muốn bán căn nhà ở quê và đưa ba trăm ngàn tệ trong sổ tiết kiệm cũ cho hắn ta lập nghiệp.