会员登录 - 用户注册 - 设为首页 - 加入收藏 - 网站地图 Truyện Cuồng Vọng_tỷ lệ kèo ma cao!

Truyện Cuồng Vọng_tỷ lệ kèo ma cao

时间:2025-01-11 01:24:14 来源:Betway 作者:Ngoại Hạng Anh 阅读:986次
Chuyển ngữ: Mic

Ngày mẹ Ân Chi Dao  đón cô về từ khu chung cư xập xệ,ệnCuồngVọtỷ lệ kèo ma cao ngoài trời mưa rất to.

Phố phường chìm trong màn mưa, nhưng mặc kệ nước mưa cọ rửa thế nào, dường như cũng không thể tẩy sạch được vi khuẩn của sự khó khèo trú trong hang cùng ngõ hẻm.

Ân Chi Dao thò đầu ra ngoài cửa sổ, không ngừng ngoái lại.

Trong cơn mưa như trút, cô thấy bóng dáng Tạ Uyên đang điên cuồng chạy theo.

Anh đuổi theo xe con cả trăm mét, mãi tới khi xe phóng lên cầu vượt cao tốc.

Anh đứng trong mưa, hai tay chống gối, há miệng thở hồng hộc. Nước mưa dọc theo hàng mày thẳng tắp của anh, tí tách tí tách rơi xuống.

Mãi đến khi bóng anh hoàn toàn mất hút ở cuối con phố, Ân Chi Dao cảm thấy dường như nước mưa mơ hồ đọng trong mắt mình.

Mẹ cô, Tô Văn Nhuế bảo Ân Chi Dao đóng cửa, nghiêm khắc trách: “Rất nguy hiểm, đừng có thò đầu ra ngoài cửa sổ!”

Ân Chi Dao mím môi, buồn bã không lên tiếng.

……..

Từ khi còn rất nhỏ, ba mẹ cô đã ly hôn.

Ân Chi Dao vẫn luôn sống cùng ba. Với cô mà nói, thân phận “mẹ” này, vừa lạ lùng vừa xa cách.

Hồi bé, hàng xóm thường xuyên lấy cô ra giễu cợt, nói mẹ không thích cô, không cần cô; mẹ gả cho người có tiền, không cần cô; mẹ có em bé mới, không cần cô.

Bất luận là loại suy đoán nào đi nữa, tóm lại đều là kết quả “không cần cô”.

Ân Chi Dao cũng vì vậy, từng núp trong chăn khóc thầm.

Cô trải qua cuộc sống thơ ấu dài dẵng và cô độc như thế, cuối cùng vào một đêm mưa bình thường như mọi khi, ba cô dẫn về một bé trai toàn thân nhếch nhác.

Cậu trai trên mặt đầy bùn, đôi mắt đen như mực tựa như mắt của sói con, ngũ quan góc cạnh ánh lên vẻ mạnh mẽ hung dữ.

Ân Chi Dao sợ tới mức trốn sau cánh cửa.

Anh chính là Tạ Uyên, đứa trẻ mà ba cô nhận nuôi, nghe nói là con của một tù nhân đã tự sát nào đó.

Hồi đầu, Ân Chi Dao vừa ngại vừa sợ anh, thậm chí còn không dám nói chuyện với anh.

Mãi tới sau khi anh hung hăng đánh một thằng nhóc “chế” bài đồng dao, cười nhạo Ân Chi Dao không có mẹ, Ân Chi Dao mới lần đầu tiên nắm bàn tay cáu bẩn của anh, gọi một tiếng “anh”.

Hai năm sau, ba cô đột ngột qua đời. Tạ Uyên vừa lên cấp ba liền thôi học, mở một quán ăn dưới gầm cầu, nuôi mình và Ân Chi Dao.

Họ ở trong xóm lao động nghèo có tiền thuê rẻ nhất. Nơi đó, dường như ngay cả tảng đá ở trong xó xỉnh cũng vừa đen vừa bẩn.

Tạ Uyên nhuốm mình trong không khí đầy dầu mỡ và khói thuốc ấy, nhưng lại nuôi nấng lên một bé gái sạch sẽ ngoan ngoãn.

Cô luôn mặc chiếc váy trắng không dính lấy một hạt bụi, tóc thắt bím dễ thương, lúc cười lên, đôi mắt cong cong như trăng non, trong suốt long lanh.

Tuy Tạ Uyên thường bảo cô là con gâu gâu, gọi cô là “em gái gâu gâu”, nhưng cô vẫn luôn là mặt trời và vầng trăng sáng trong nhất trong lòng Tạ Uyên, soi rọi tương lai tăm tối ảm đạm của anh.

Cho tới hôm nay, mẹ Ân Chi Dao – Tô Văn Nhuế xuất hiện, dẫn cô rời xa anh.

…….

Sau khi ly hôn với ba, mẹ cô, Tô Văn Nhuế ở thành phố lăn lộn vài năm, cần cù thận trọng, siêng năng phấn đấu, từ một nhân viên bán quần áo thẳng tiến thành nhân viên có lượng tiêu thụ cao nhất.

Lợi thế ở diện mạo xuất chúng và đầu óc thông minh, thành công giúp bà trổ hết tài năng, lọt vào mắt xanh của một giám đốc doanh nghiệp, có được tình yêu tuyệt mỹ tương đương với chức vị khiến người hâm mộ.

Khoảng thời gian hai năm sau khi ba cô qua đời kia chính là thời kỳ kết hôn ngọt ngào của Tô Văn Nhuế, dù bà muốn đón con gái về bên cạnh mình, cũng xác thực bản thân nên làm như vậy.

Có điều………. nhìn người đàn ông đang ngủ say bên cạnh, bà cuối cùng vẫn dứt khoát đè nén tâm tư.

Mà hiện giờ con gái đã lớn, tính cách cũng chín chắn hiểu chuyện. Hôn nhân của Tô Văn Nhuế cũng bước vào thời kỳ ổn định, lúc này đón Ân Chi Dao về nhà vô cùng thích hợp.

Việc cướp Ân Chi Dao từ tay Tạ Uyên về thì chả cần tới quan tòa, thân phận “mẹ” chính là ưu thế tuyệt đối của bà.

Vốn còn tưởng Tạ Uyên chết cũng khồng đồng ý cho Ân Chi Dao đi.

Nghe nói đứa trẻ đó thủ đoạn tàn nhẫn, từng để bảo vệ con bé mà đánh một tên lưu manh chặn đường đùa giỡn đến mức vào viện nằm hơn nửa năm.

Thế nhưng, điều khiến Tô Văn Nhuế không ngờ đến là bà còn chưa kịp rút tờ chi phiếu mười vạn ra thì Tạ Uyên đã lập tức đồng ý để bà dẫn Ân Chi Dao đi.

Anh biết, chỉ có trở về với Tô Văn Nhuế thì tài năng vốn có của Ân Chi Dao mới càng có tương lai phát triển.

Tô Văn Nhuế cất chi phiếu vào, chỉ nói với anh, nếu cuộc sống có yêu cầu gì thì có thể liên hệ với bà.

Đêm trước khi về nhà, Ân Chi Dao nhân lúc Tạ Uyên ngủ say, bò lên trên giường anh, tựa vào lưng anh thầm rơi nước mắt hồi lâu,nhưng không dám khóc thành tiếng.

Cho nên hôm sau, lúc mẹ đón cô, cô không hề khóc, mang theo đôi mắt sưng húp như chuông đồng, ngoan ngoãn cùng mẹ lên xe.

……………

Khu biệt thự Tô Văn Nhuế đang sống tên Vân Thủy Đài, là cụm biệt thự yên tĩnh nằm ngay giữa khu trung tâm thành phố Nam Thành phồn hoa náo nhiệt.

Dọc hai bên là khu nhà màu trắng với lối kiến trúc tây phương, trong hoa viên mỗi hộ gia đình đều trồng bụi chuối tây cao hơn cả người, phiến lá xanh sẫm sáng bóng, giương nanh múa vuốt trong gió, như thể đang thị uy với cô.

Cạnh cửa có một người đàn ông mặc sơ mi tối màu cầm dù đứng đón từ đằng xa, hẳn đây chính là cha dượng của cô, người đàn ông họ Kiều kia.

Dù không sánh được với vẻ đẹp trai của người ba xuất thân hình cảnh của mình, nhưng cô thấy gương mặt ông ấy cũng rất hiền lành.

Ông thân thiện đón Ân Chi Dao vào nhà, cũng xách hành lý cho cô.

Bày trí trong nhà vô cùng hiện đại. Giữa phòng khách là kiểu thiết kế trần cao, dùng một ngọn đèn treo sáng sủa khiến cả căn phòng đều ngập chìm trong ánh sáng.

Căn phòng mẹ chuẩn bị cho cô cũng rất đẹp. Bàn học sát cửa sổ đón ánh sáng, giường lớn trải drap hoa, cùng với tủ quần áo phong cách châu Âu rất đẹp, có thể sánh với gian phòng của một công chúa nhỏ.

Nhưng tất cả mọi thứ nơi này, với Ân Chi Dao mà nói, đều vô cùng xa lạ.

Cô nhớ căn nhà nhỏ mà mình ở cùng anh trai thối kia.

…………

Bầu không khí “người một nhà” cùng ăn cơm, kể ra khá xấu hổ.

Ân Chi Dao là một cô bé nhà nghèo điển hình, chỉ có ở trước mặt người quen thân thiết mới trở nên hoạt bát. Tạ Uyên thường để mặc cô, thế nên, khi đã nghịch ngợm thì cũng có thể trèo tường dỡ ngói.

Tuy nhiên, với người không quen, Ân Chi Dao duy trì cảnh giác như con thú nhỏ, vùi đầu ăn cơm, tuyệt không nhiều lời.

Chỉ khi cha dượng hỏi cô vấn đề nào cần cô trả lời, cô mới lên tiếng.

“Chúc mừng Dao Dao có thể thuận lợi thi vào cao trung tốt nhất thành phố.” Cha dượng nói với mẹ cô Tô Văn Nhuế: “Em còn bảo thành tích con bé không tốt, thành tích không tốt có thể vào được trường học trọng điểm tốt nhất thành phố sao?”

Ân Chi Dao nghe vậy, thành thực đáp lời: “Con xếp cuối danh sách.”

Nụ cười trên mặt cha dượng hơi cứng ngắc, lại lập tức nói: “Như vậy cũng nói rõ là Dao Dao có thực lực. Toàn thành phố biết bao nhiêu học sinh, chen lấn nhau cũng chưa chắc có thể vào được trường cao trung này.”

Ân Chi Dao nhai cơm mà không cảm giác được tí mùi vị nào, lí nhí nói: “Không phải thực lực, là may mắn, đề trắc nghiệm tiếng Anh con đánh bừa, kết quả……”

Còn chưa dứt câu, Tô Văn Nhuế đã dùng mắt lườm cô một cái.

(责任编辑:Nhận Định Bóng Đá)

相关内容
  • Chiêm ngưỡng vật bằng vàng của triều đại Baekje tại Bảo tàng lịch sử quốc gia
  • Ông Nguyễn Trung Tín được bổ nhiệm giữ chức vụ Trưởng ban Quản lý các Khu công nghiệp tỉnh
  • Đoàn công tác Tỉnh ủy Bình Dương làm việc với Ban Thường vụ Huyện ủy Phú Giáo
  • Huyện đoàn Bàu Bàng: Tiếp tục hành trình “Nâng cao chất lượng chi đoàn
  • ‘Dưới bóng cây hạnh phúc’ tập 33: Bố chồng bắt Tuyết phục vụ gia đình
  • Quan tâm tới việc bảo vệ quyền lợi tiêu dùng cho người yếu thế
  • Đoàn công tác của Bí thư Tỉnh ủy Bình Dương khảo sát một số dự án ở huyện Dầu Tiếng
  • Bình Dương Họp mặt kỷ niệm 75 năm Ngày Thương binh
推荐内容
  • Đình Bắc báo 'tin dữ', nguy cơ lỡ trận gặp Indonesia
  • Giải pháp cho chuyển đổi số
  • UBND tỉnh: Yêu cầu triển khai Nghị định số 59/2022/NĐ
  • Tuổi trẻ tình nguyện
  • Hé lộ lý do Kim Jong Un dịu giọng với Mỹ, Hàn
  • Khai mạc Phiên họp thứ 16 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội