Long Hiên cau chặt mày,ệnHiệnĐạiHậwap bongdaso vn hắn còn cho là mình túng dục quá độ nên mới chết đi, choáng váng rõ ràng cảm giác được cả người run rẩy, chẳng lẽ thân thể của hắn cường tráng như thế, liên tục chơi một ngày một đêm đến kiệt sức mà vẫn chưa chết?
Trên tay ướt sũng, còn có chút nóng hầm hập, hắn chán ghét người khác đụng chạm chính mình trên giường, theo bản năng đưa tay rút ra ——
“Kỳ Hiên?! Ngươi đã tỉnh?!”
Một giọng nói trong trẻo đột nhiên vang lên, sau đó một khuôn mặt đột nhiên tiến đến trước mặt hắn, cùng hắn mắt đối mắt.
“Hiên?! Hiên!!!” Hé ra một gương mặt nhã nhặn tuấn tú, trên mắt đeo miếng ngọc kỳ lạ (là cái kính đó a~), giọt nước mắt còn đọng trên miếng ngọc, khiến khuôn mặt có vẻ có chút quái dị lại buồn cười.
Long Hiên lập tức phát hiện tóc của hắn rất ngắn, ngay cả cái lỗ tai đều không thể che hết, chẳng lẽ là hòa thượng hoàn tục không lâu?
Trước khi chưa xác định tình thế, Long Hiên tuyệt đối sẽ không nói chuyện, cái gọi là “miệng vàng lời ngọc”, thiên tử là tuyệt đối không thể ăn nói lung tung, hơn nữa nếu không kiểm soát được mọi việc, tuyệt không thể đem nhược điểm bại lộ trước người lạ.
Vì vậy, hắn chỉ nhìn đánh giá nam tử xa lạ mà kỳ quái trước mắt, xác thực tin trong đầu chính mình chưa từng có người này, sau đó thản nhiên nói: “Nước.”
“A? Nước? Từ từ ác, ta lập tức đi lấy, ta thật hồ đồ, quên là ngươi đã hôn mê ba ngày ba đêm, truyền dịch suốt khẳng định không thoải mái.” Nam tử lải nhải cái gì hắn hoàn toàn nghe không hiểu, sau đó lấy một cái bình mềm trong suốt dạng gì đó đưa cho hắn.
Bên trong dường như là nước.
Hắn cảm thấy phần đầu giường chậm rãi dâng lên, thân thể hắn tự nhiên theo giường biến hóa mà thành dạng ngồi nằm, nam tử giúp hắn đem nắp bình vặn mở, đem cái bình kỳ quái đưa đến miệng hắn, hắn muốn nâng lên tay phải, mới phát hiện trên cánh tay phải trùng trùng điệp điệp băng gạc, hơn nữa vừa động liền đau.
“Đừng nhúc nhích! Cánh tay phải của ngươi bị gãy xương, hiện tại phải cố định, ta uy ngươi uống nước.”
Long Hiên một hơi hết nửa bình nước, mới cảm thấy được yết hầu cùng ngực thư thái một chút, hắn dùng tay trái đẩy cái bình ra.
Mùi vị của nước là lạ, rõ ràng ghi sơn tuyền (nước suối), lại cùng sơn tuyền ngọt lành trước kia hắn uống trong cung kém nhiều lắm.
“Hiên? Ngươi tại sao không nói chuyện? Còn cảm thấy khó chịu sao?” Nam tử đem cái bình đặt lên mặt tủ cạnh đầu giường.
Long Hiên liếc hắn một cái, sau đó trầm mặc đánh giá gian phòng kỳ quái này, vách tường là màu xanh nhạt, không phải gỗ, không phải đá hay đất, không biết tạo bằng loại vật liệu nào, cửa sổ rất lớn rất sáng, Long Hiên cho tới bây giờ chưa thấy qua miếng ngọc trong suốt lớn như vậy, mà hắn nằm trên giường phủ sàng đan màu trắng, đang đắp chăn trắng, một màu cực kỳ không may mắn!