搜索

Truyện Mây Và Gió_ca river plate vs

发表于 2025-01-10 09:02:19 来源:Betway
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">          Trong cuộc đời của con người có nhiều mốc thời gian rất quan trọng và đối với Tuấn Phong,ệnMâyVàGióca river plate vs quãng thời gian học cấp ba là một trong những cột mốc quan trọng đó. Vương Tuấn Phong năm nay học lớp mười hai, đây là năm cuối của cấp ba, là năm anh sẽ tốt nghiệp ra trường và có định hướng tương lai cho riêng mình.</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Hôm nay là một ngày đặc biệt nhưng không phải là việc Tuấn Phong đi học lại, mà là ngày Hoàng Thị Thanh Vân, cô nhóc của anh bước vào lớp mười. Nói đúng ra thì cô nhóc chả phải là em gái của anh.</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Ba mẹ của Thanh Vân là bạn thân của ba mẹ Tuấn Phong, trong một lần họ đi công tác thì tai nạn xảy ra. Ba mẹ của Thanh Vân đều qua đời và cô trở thành côi nhi. Chính vì vậy mà mẹ của Tuấn Phong mới mang cô về nhà, nhận cô làm con gái của mình và bà bắt một trong hai anh em của Tuấn Phong phải cưới Thanh Vân làm vợ. Ngay từ lúc đó thì Tuấn Phong đã vô cùng thương Thanh Vân, anh luôn bảo vệ, chăm sóc và yêu thương cô như em gái của mình. Nhưng Thanh Vân thì lại không như thế, ngay từ nhỏ thì cô đã thầm thích Tuấn Phong.</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Vì ngày đầu tiên Thanh Vân đến trường, do vậy Tuấn Phong xung phong chở cô đi học. Anh muốn giới thiệu và giúp cô nhóc hòa nhập nhanh chóng với mọi người và trường lớp để khỏi bỡ ngỡ.</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Đang ngồi trên ghế thì Tuấn Phong thấy Thanh Vân bước xuống. Cô nhóc mang chiếc áo dài học sinh màu trắng, gương mặt cô hồng hào, mái tóc đen dài và đôi môi đỏ thắm, cô từ từ tiến đến trong sự ngơ ngác của anh.</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Thật sự thì Tuấn Phong không ngờ cô nhóc của anh đã lớn như vậy, mới hôm nào anh còn thấy Thanh Vân nũng nịu rồi mít ướt, thì giờ đây cô nhóc đã ra dáng một thiếu nữ xinh đẹp. Nét đẹp của Thanh Vân còn xinh hơn cả người bạn gái của anh.</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Sao anh nhìn em chằm chằm vậy.” Thanh Vân bẽn lẽn cúi mặt xuống, hai má cô đỏ lên. “Bộ trông em xấu lắm sao.”</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Tuấn Phong sực tỉnh. “Không phải.” Anh mỉm cười. “Anh thấy cô nhóc của anh hôm nay hơi lạ.” Tuấn Phong ho nhẹ một cái. “Thôi đi học nào.”</font>

Nhanh chóng lao ra sân rồi dắt xe máy ra, chiếc Honda 67 mà Tuấn Phong cưng như cưng trứng. Đội mũ bảo hiểm xong thì anh quay sang đội cho cô nhóc, cả hai người đều mang hai chiếc mũ ¾ màu đen giống nhau. Tuấn Phong vẫn không dám nhìn Thanh Vân, thật sự thì nét đẹp của cô nhóc khiến anh phải ngượng ngùng.

“Ước gì chở ba mà không phạm luật nhỉ.” Tuấn Kiệt em trai của Tuấn Phong nói khía. “Biết đâu anh trai sẽ chở mình đi học cùng.”

Tuấn Phong hiểu ý chọc ghẹo của Tuấn Kiệt. “Im đi thằng nhóc. Lo đi học đi kẻo trễ kìa.”

Tuấn Kiệt cười lớn. “Anh trai giỡn hoài.” Tuấn Kiệt hích mũi lên. “Xem ai tới trường trước không.”

“Giỏi thì xách xe ra.” Tuấn Phong chọc em mình. “Anh sợ em chắc.”

“Trời nắng thế này.” Tuấn Kiệt nhếch môi cười. “Thôi tạm tha cho anh đấy.”

Chọc ghẹo Tuấn Kiệt xong thì Tuấn Phong nổ máy lao đi. Em trai anh năm nay cũng vào lớp mười và cũng học cùng lớp với Thanh Vân. Vì hai người bằng tuổi nên đi học, hay làm gì hoặc đi đâu cũng có nhau. So với tình cảm dành cho hai anh em, thì ba mẹ Tuấn Phong còn thương Thanh Vân nhiều hơn gấp mầy lần. Anh và em mình cũng chả buồn, mà ngược lại, hai anh em còn thấy vui nữa là đằng khác.

Một lúc sau thì Tuấn Phong tới trường, anh nhanh chóng dẫn Thanh Vân đi tìm lớp rồi hướng dẫn sơ đồ trường học cho cô nhóc. Về lại lớp của mình, lớp 12/2, người đầu tiên mà Tuấn Phong muốn tìm là Phương Nhi, người bạn gái xinh đẹp của anh.

Tuấn Phong và Phương Nhi quen nhau lúc năm lớp một. Trong một lần học thể dục, anh vô tình va chạm với cô khi đang nô đùa với bạn. Nhanh chóng xin lỗi, anh phải chở Phương Nhi về để tạ tội. Kể từ đó thì anh và cô bắt đầu quen nhau. Những lần chở nhau đi học, những ánh mắt hay cử chỉ thân mật trong những lần nói chuyện với nhau, đã khiến mọi người trong lớp phát hiện.

“Phong.” Phương Nhi vẫy tay.

Tuấn Phong khẽ cười bước tới. “Có gì không Nhi.” Anh giả vờ.

“Năm nay Phong định ngồi ở đâu.” Phương Nhi khẽ cười.

Tuấn Phong chỉ tay về phía cuối lớp. “Bàn cũ, chỗ cũ.”

“Phong ngồi hoài ở đó mà không thấy chán sao.” Phương Nhi chau mày lại.

Tuấn Phong gãi đầu. “Phong thích ngồi ở cuối lớp nên không thấy chán.”

“Người ta có ý bảo ông lên ngồi cùng. Chứ ai thèm quan tâm ông thấy chán hay không.” Nhật Thanh chem vào. “Bình thường thông minh lắm mà. Sao mỗi lần gặp bà Nhi lại ngu ngơ như vậy.”

Phương Nhi đỏ mặt. “Bà Thanh, bà nói gì vậy.”

Nhật Thanh hứ lên một tiếng. “Còn nói gì nữa. Bộ điếc hay sao mà đi hỏi.” Nhật Thanh quay sang Tuấn Phong. “Chúng ra vẫn ngồi cùng chứ.”

“Đúng rồi.” Tuấn Phong khẽ cười.

Nhật Thanh thở dài rõ tiếng. “Ông Phong chỉ thích những người như tôi thôi.” Nhật Thanh liếc mắt nhìn Phương Nhi. “Bà Nhi, bà không có cửa đâu.” Nhật Thanh hứ một tiếng rồi đánh mông bước đi.

Tuyết Vân nhìn Tuấn Phong. “Bốn chúng ta lại ngồi với nhau sao.”

Tuấn Phong ngồi xuống bàn của mình. “Vui mà.” Anh mỉm cười.

“Nghỉ hè có gì vui không Phong.” Như Ý ngồi cạnh Tuyết Vân quay xuống.

Tuấn Phong lắc đầu. “Cũng bình thường Ý.”

Trò chuyện chưa được bao lâu thì tiếng trống vang lên, báo hiệu giờ học bắt đầu. Chủ nhiệm năm nay của Tuấn Phong là thầy Hữu Quang, một thầy giáo dạy văn nổi tiếng của trường và là môn học mà Tuấn Phong thích nhất.

Sau khi sắp xếp lại ban cán sự lớp, Ngọc Quỳnh tiếp tục làm lớp trưởng, Phương Nhi làm lớp phó học tập, Nhật Thanh làm lớp phó văn thể mỹ, thì các chức vụ khác đều bị thay đổi. Tuấn Phong vẫn không nắm giữ bất cứ chức vụ nào, một nụ cười mãn nguyện nở trên môi của anh. Nhật Thanh quay sang thấy được nên liền hứ lên một tiếng.

Về chỗ ngồi thì thầy Hữu Quang ưu tiên cho mọi người chọn chỗ ngồi mình thích. Do vậy thì cả lớp vẫn ngồi yên, vì mọi người đều đã chọn sẵn từ trước. Những tiết học đầu tiên của năm lớp mười hai bắt đầu, Tuấn Phong ngoài việc chép bài thì anh ngồi mơ mộng và suy nghĩ đến những chuyện khác, rồi anh đột nhiên nghĩ tới Thanh Vân. Đang mơ màng mỉm cười trong vô thức thì một âm thanh vang lên.

“Vương Tuấn Phong.” Kim Liên, cô giáo dạy môn sinh học nói lớn. “Em thấy sự phát triển của loài bò sát có gì đáng cười lắm sao.”

Tuấn Phong giật mình đứng dậy ngơ ngác trong khi cả lớp đang nhìn mình. Anh khẽ thấy Phương Nhi đang nhíu mày. Tuấn Phong vội nhanh chóng chống chế. “Em chỉ thắc mắc chứ không có gì hết ạ.”

“Anh thắc mắc cái gì.” Cô Liên chống nạnh nhìn Tuấn Phong.

“Khủng long cũng là một loài bò sát. Vậy tại sao khủng long lại tuyệt chủng, trong khi những loài khác lại được sống.” Tuấn Phong nói nhanh.

Cô Liên tức giận. “Bộ anh không học những bài trước sao. Những phần kiến thức tiến hóa năm ngoái tôi dạy anh đâu rồi. Hay là nghỉ hè xong thì môn sinh học của tôi cũng nghỉ theo.”

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Tuấn Phong gãi đầu. “Cô biết là em yếu môn sinh mà.”</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Vậy môn lý anh có yếu không.” Cô Liên liếc mắt.</font>

Cô định gài em sao,<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;"> Tuấn Phong nghĩ nhanh rồi nói. “Em chỉ giỏi môn văn thôi cô ạ.”</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Vậy sao điểm môn sinh của anh năm ngoái lại cao như vậy.” Cô Liên tiếp tục thắc mắc.</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Tuấn Phong mỉm cười, lúm đồng tiền của anh lại hiện ra. “Chắc em giỏi quay cóp nữa.”</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Tôi nhớ là giáo viên coi thi bảo anh nộp bài sớm nhất mà.” Cô Liên khẽ nở nụ cười như vừa bắt được bài. “Anh nói mình giỏi nói láo luôn đi.”</font>

<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Em xin lỗi ạ.” Tuấn Phong hết cách nên cúi mặt xuống.</font>

随机为您推荐
友情链接
版权声明:本站资源均来自互联网,如果侵犯了您的权益请与我们联系,我们将在24小时内删除。

Copyright © 2016 Powered by Truyện Mây Và Gió_ca river plate vs,Betway   sitemap

回顶部