Truyện Hạnh Phúc Ấy Liệu Có Phần Em_giải đan mạch

时间:2025-01-29 13:46:42来源:Betway作者:Cúp C1
Tiếng cười nói ồn ào xen lẫn vào đó là tiếng hò hét vang vọng khắp nơi,ệnHạnhPhúcẤyLiệuCóPhầgiải đan mạch cô gái nhỏ vừa đặt chân bước vào đã có hơi không thoải mái một chút, nhưng vẫn không dám dừng lại bước chân của mình.

Dừng lại trước một chiếc bàn có đâu đó đến 3 4 người đàn ông ngồi quanh, cô gái nhỏ hít thở lấy một hơi thật dài sau đó khẽ nói:

"Xin chào. Tôi...tôi được giới thiệu đến đây."

Bàn tay nhỏ run rẩy, sợ sệt đến cả thân thể lạnh toát, tuy vậy cô vẫn cố gắng tỏ ra thật bình tĩnh. Nhất định phải bán được nó, nếu không lần này gia đình cô sẽ không sống nổi qua ngày kia mất!

Giọng bọn đàn ông trong bàn cứ liên tục cười đùa, trong ý cười còn có cả sự châm chọc, ánh mắt họ nhìn thân thể cô từ trên xuống, một lát liền có một âm giọng trầm đục cất lên:

"Giới thiệu gì chứ? Chẳng lẽ em bán cái đó ư?"

"Em gái, bọn anh tuy rằng có nhu cầu nhưng sẽ không sử dụng qua trẻ con chưa đủ tuổi đâu!"

An Nhiên Hy hơi bất ngờ, cô không nghĩ họ lại nghĩ cô là trẻ con như thế, nên liền phản bác:

"Không không! Tôi đã đủ tuổi rồi, nếu các anh không tin, tôi có thể chứng thực bằng cách cho các anh xem giấy tờ!"

"Đủ tuổi? Khuôn mặt này đã đủ tuổi rồi ư?" Họ lại tiếp tục đưa ra câu hỏi, như nghi ngờ lời cô nói.

An Nghiên Hy quan sát, trong bàn ngồi lúc này có tổng cộng bốn người đàn ông, nhìn sơ qua một lượt thì ai nấy cũng đều toát lên mình vẻ cao quý và sang trọng của một người có tiền.

Còn người chịu giao tiếp với cô từ nãy đến giờ là người đàn ông ngồi phía ngoài cùng, khuôn mặt hắn ta trông rất lãng tử.

An Nghiên Hy vẫn run sợ, cô chỉ dám cúi đầu chứ nào dám nhìn thẳng mặt một ai!

"Vâng..."

"Tại sao lại bán?"

Một âm giọng trầm khàn khác lại vang lên, nhưng đó không phải người ngồi trong bàn này. Giọng nói ấy vô cùng nghiêm nghị. Câu hỏi vừa đưa ra đã làm An Nghiên Hy hốt hoảng không thôi!

Khi cô xoay người lại thì người đàn ông đó đã đứng gần sát bên, một khoảng cách không xa là mấy.

"Chỉ...chỉ duy nhất một điều rằng tôi...tôi cần tiền!" Nói ra lời này, lòng An Nghiên Hy đau như xé, thật sự rất khổ sở, rất tủi nhục.

Người hỏi câu hỏi này là người đàn ông ngồi bên trong góc cùng ở bàn bên kia. Hiện tại do ánh đèn neon mờ ảo, lại đứng dưới tầm che khuất nên cô không thể nhìn rõ được khuôn mặt. Chỉ thấy hắn thoát ẩn thoát hiện lộ một nửa khuôn mặt.



Thân hình người đàn ông đó rất cao, An Nghiên Hy nhìn lướt qua liền phải rùng mình.

"Các anh để tôi!"

Chỉ một câu nói, người đàn ông nghiêm nghị nói ra bằng chất giọng lạnh lẽo nhưng uy nghi.

相关内容
推荐内容