Truyện Long Bảo Nhi_tỷ lệ cá cược tv
作者:World Cup 来源:Nhà cái uy tín 浏览: 【大中小】 发布时间:2025-01-11 14:16:50 评论数:
Bảo Nhi tên đầy đủ là Long Bảo Nhi,ệnLongBảtỷ lệ cá cược tv từ nhỏ đã là một bé ngoan, được già trẻ gái trai toàn Long phủ hết mực yêu thương, dù có gọi nàng là bảo bối của Long gia cũng không phải nói quá.
Nhưng bé ngoan cũng sẽ có tâm sự.
Bảo Nhi trưởng thành, nàng bắt đầu có điều phiền muộn.
Đó chính là … hôn sự.
Thực ra thì bản thân Bảo Nhi cũng hiểu rất rõ, nàng vốn không nên có suy nghĩ như thế. Bản thân vốn là thiên kim của thế gia đệ nhất kinh thành, nàng lớn lên trong cẩm y ngọc thực, được mọi người yêu thương, hết kén cá chọn canh lại ngày ngày bất mãn thì còn ra thể thống gì nữa. Nhưng nàng không thể ngăn nổi việc buồn sầu, không ngừng rầu rĩ, thậm chí càng lúc càng khó chịu.
Nàng đã 16 tuổi, có bà mối tới cửa cầu hôn rồi.
Bảo Nhi không muốn xuất giá, mỗi khi tưởng tượng tới việc mình cùng nói chuyện thân mật với một nam nhân xa lạ giống như phụ thân và nương, bị hắn nắm tay, ôm eo, toàn thân nàng sẽ nổi da gà.
Nha hoàn thân cận Xảo Nhi an ủi nàng, ở chung vài ngày rồi tự nhiên sẽ quen dần, quen rồi sẽ dễ dàng thân mật thôi.
Nhưng Bảo Nhi cảm thấy sẽ không thể được.
Nàng đã lớn như vậy, nhưng nam tử trẻ tuổi ngoại trừ đệ đệ Long Dận, nàng chỉ có thể thân mật với một người. Đó chính là Khánh Sinh ca ca của nàng.
Long Khánh Sinh là con trai của đại bá phụ Long Đại của Bảo Nhi, là đường huynh của Bảo Nhi, cũng là Đại công tử Long gia.
Bảo Nhi đã từng nghĩ rằng, nàng và Khánh Sinh ca ca có thể luôn vui vẻ sống cùng nhau. Nhưng về sau nàng mới hiểu, thì ra đường huynh muội không thể vĩnh viễn ở bên nhau giống như phu thê được.
Ban đầu Bảo Nhi cũng không rõ, nàng nghĩ không phải phu thê thì cũng chẳng sao, đường huynh muội cũng rất tốt. Khánh Sinh ca ca tốt với nàng như thế, nàng cũng đối xử tốt với Khánh Sinh ca ca, mỗi khi ở cùng hắn nàng đều rất vui vẻ. Nụ cười của hắn rất đẹp, rất ấm áp; lời hắn nói nàng đều thích nghe; hắn luôn luôn biết nàng đang suy nghĩ gì; ở cạnh hắn, nàng vừa thoải mái vừa dễ chịu. Huynh muội ở bên nhau vui vẻ như vậy thực sự rất tốt.
Tới tận khi bà mối tới cửa, Bảo Nhi mới bắt đầu ý thức được, thì ra không phải phu thê thì không thể mãi mãi ở bên nhau. Bởi vì nàng phải xuất giá, Khánh Sinh ca ca phải cưới thê tử, sau khi đã thành thân, thì sẽ không thể thân thiết như trước kia được nữa.
Việc nhận thức này khiến Bảo Nhi vô cùng bối rối, nàng bỗng nhiên không biết cuộc sống sau này sẽ diễn ra như thế nào.
Khánh Sinh ca ca cưới thê tử, có tẩu tử rồi liệu có còn đối xử tốt với nàng như trước không? Liệu nàng còn có thể ôm cánh tay hắn làm nũng nữa không? Liệu khi nàng chán nản hắn có còn dẫn nàng đi leo núi, khi nàng mệt hắn có còn cõng nàng xuống núi nữa không? Khi ăn cơm hắn có còn nhìn chằm chằm nàng và không cho phép nàng kén ăn nữa không? Hắn vẫn sẽ tự tay làm hoa đăng rồi đưa nàng đi chơi hội đèn lồng nữa chứ? Hắn có còn cùng nàng vẽ tranh, nghe nàng đánh đàn mà không cười nhạo nàng không?
Bảo Nhi không dám hỏi, dù nàng không thông minh nhưng cũng biết vấn đề này không thể hỏi bừa. Nhưng nàng vẫn khó chịu.
Thân phận đường huynh muội này giống như một ngọn núi đè nặng lên trái tim Bảo Nhi.
Hôm nay bà mối lại tới, nhưng lần này không phải là làm mai cho Bảo Nhi, mà là cho Long Khánh Sinh. Long Đại không ở nhà, Long Nhị gia là người đang quản gia đã từ chối việc này rồi.
Nhưng bé ngoan cũng sẽ có tâm sự.
Bảo Nhi trưởng thành, nàng bắt đầu có điều phiền muộn.
Đó chính là … hôn sự.
Thực ra thì bản thân Bảo Nhi cũng hiểu rất rõ, nàng vốn không nên có suy nghĩ như thế. Bản thân vốn là thiên kim của thế gia đệ nhất kinh thành, nàng lớn lên trong cẩm y ngọc thực, được mọi người yêu thương, hết kén cá chọn canh lại ngày ngày bất mãn thì còn ra thể thống gì nữa. Nhưng nàng không thể ngăn nổi việc buồn sầu, không ngừng rầu rĩ, thậm chí càng lúc càng khó chịu.
Nàng đã 16 tuổi, có bà mối tới cửa cầu hôn rồi.
Bảo Nhi không muốn xuất giá, mỗi khi tưởng tượng tới việc mình cùng nói chuyện thân mật với một nam nhân xa lạ giống như phụ thân và nương, bị hắn nắm tay, ôm eo, toàn thân nàng sẽ nổi da gà.
Nha hoàn thân cận Xảo Nhi an ủi nàng, ở chung vài ngày rồi tự nhiên sẽ quen dần, quen rồi sẽ dễ dàng thân mật thôi.
Nhưng Bảo Nhi cảm thấy sẽ không thể được.
Nàng đã lớn như vậy, nhưng nam tử trẻ tuổi ngoại trừ đệ đệ Long Dận, nàng chỉ có thể thân mật với một người. Đó chính là Khánh Sinh ca ca của nàng.
Long Khánh Sinh là con trai của đại bá phụ Long Đại của Bảo Nhi, là đường huynh của Bảo Nhi, cũng là Đại công tử Long gia.
Bảo Nhi đã từng nghĩ rằng, nàng và Khánh Sinh ca ca có thể luôn vui vẻ sống cùng nhau. Nhưng về sau nàng mới hiểu, thì ra đường huynh muội không thể vĩnh viễn ở bên nhau giống như phu thê được.
Ban đầu Bảo Nhi cũng không rõ, nàng nghĩ không phải phu thê thì cũng chẳng sao, đường huynh muội cũng rất tốt. Khánh Sinh ca ca tốt với nàng như thế, nàng cũng đối xử tốt với Khánh Sinh ca ca, mỗi khi ở cùng hắn nàng đều rất vui vẻ. Nụ cười của hắn rất đẹp, rất ấm áp; lời hắn nói nàng đều thích nghe; hắn luôn luôn biết nàng đang suy nghĩ gì; ở cạnh hắn, nàng vừa thoải mái vừa dễ chịu. Huynh muội ở bên nhau vui vẻ như vậy thực sự rất tốt.
Tới tận khi bà mối tới cửa, Bảo Nhi mới bắt đầu ý thức được, thì ra không phải phu thê thì không thể mãi mãi ở bên nhau. Bởi vì nàng phải xuất giá, Khánh Sinh ca ca phải cưới thê tử, sau khi đã thành thân, thì sẽ không thể thân thiết như trước kia được nữa.
Việc nhận thức này khiến Bảo Nhi vô cùng bối rối, nàng bỗng nhiên không biết cuộc sống sau này sẽ diễn ra như thế nào.
Khánh Sinh ca ca cưới thê tử, có tẩu tử rồi liệu có còn đối xử tốt với nàng như trước không? Liệu nàng còn có thể ôm cánh tay hắn làm nũng nữa không? Liệu khi nàng chán nản hắn có còn dẫn nàng đi leo núi, khi nàng mệt hắn có còn cõng nàng xuống núi nữa không? Khi ăn cơm hắn có còn nhìn chằm chằm nàng và không cho phép nàng kén ăn nữa không? Hắn vẫn sẽ tự tay làm hoa đăng rồi đưa nàng đi chơi hội đèn lồng nữa chứ? Hắn có còn cùng nàng vẽ tranh, nghe nàng đánh đàn mà không cười nhạo nàng không?
Bảo Nhi không dám hỏi, dù nàng không thông minh nhưng cũng biết vấn đề này không thể hỏi bừa. Nhưng nàng vẫn khó chịu.
Thân phận đường huynh muội này giống như một ngọn núi đè nặng lên trái tim Bảo Nhi.
Hôm nay bà mối lại tới, nhưng lần này không phải là làm mai cho Bảo Nhi, mà là cho Long Khánh Sinh. Long Đại không ở nhà, Long Nhị gia là người đang quản gia đã từ chối việc này rồi.