BetwayBetway

Truyện Trọng Sinh Chi Đích Tử_ket qua bong da truc tiep hom nay

Qua một trận mưa mùa hạ,ệnTrọngSinhChiĐíchTửket qua bong da truc tiep hom nay trong rừng có thể ngửi thấy hương cây cỏ thản nhiên, nhưng thời tiết lại càng lúc càng nóng bức, tựa hồ mưa xuống cũng không thể làm giảm bớt cái nóng này, lá cây không hề lay động, không có một ngọn gió nào.

Hai chiếc xe ngựa từ trong rừng chạy vội đi qua.

Úc Thụy ngồi ở trong xe, dựa vào nhuyễn điếm nha hoàn chuẩn bị, theo xe ngựa chạy mà nhẹ nhàng xóc nảy, cả người mệt mỏi buồn ngủ.

Tiểu nha hoàn chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, tên là Chỉ Hi, ngồi ở một bên, vén lên màn cửa sổ bằng lụa mỏng nhìn ra bên ngoài, cất tiếng: “Thiếu gia, phía trước có một quán trà!”

Úc Thụy đã sắp ngủ lại bị đánh thức, cũng không nói chuyện, chỉ gật gật đầu.

Lúc này Chỉ Hi mới đứng lên, thò người ra ngoài cửa xe, nói với người đánh xe: “Dừng lại phía trước quán trà.”

Hạ nhân đánh xe ứng tiếng, rất nhanh dừng lại trước cửa quán trà.

Quán trà cách thị trấn không xa, lữ khách trong này đều đến nghỉ chân, còn có tiên sinh kể chuyện xưa ở trong quán kiếm ăn.

Chỉ Hi lại nói tiếp: “Thiếu gia, ngồi trong xe cả ngày, đi xuống nghỉ chân một chút được không?”

Nàng mới vừa nói xong, dừng một chút, lại nhanh chóng nhận sai “Nô tỳ sai rồi! Xin thiếu gia tha thứ, nô tỳ…”

Úc Thụy nhìn bộ dáng kinh hoảng của nàng, lắc lắc tay, lên tiếng: “Không sao, ngươi đi xuống uống chén trà lạnh giải khát là được rồi, ta ở nơi nào nghỉ ngơi cũng như nhau.”

Chỉ Hi lúc này mới nơm nớp lo sợ lên tiếng trả lời, đi xuống xe.

Theo sau là hai ma ma, cùng bốn năm hạ nhân đánh xe, cũng đồng thời xuống xe đi uống trà, còn lại một mình Úc Thụy ngồi ở trong xe.

Úc Thụy đem mành sa cuốn lại, thời tiết quá nóng không có gió, bên ngoài lại là một khung cảnh xanh tươi.

Thanh âm của người kể chuyện rất to, nói đến cảm hứng dâng trào, giọng nói đầy nhịp điệu.

Tiếng nói vọng ra: “Nhân sinh nhất thế, thảo mộc nhất thu [1], chỉ vì lăn lộn trên công danh lợi lộc, từ giang hồ cho đến triều đình, ở bên cạnh người quyền quý chính là trải qua những ngày tháng liếm huyết trên lưỡi đao [2], trải qua cuộc sống âm mưu tính kế, nay chết mai chạy loạn. Nếu không biết mệnh quan triều đình là ai, việc này không quan trọng, không biết Tể tướng đương triều là ai, điều này cũng chẳng sao, nhưng là trăm triệu lần không thể không biết ba người! Ba người này là ai?”

Đầu tiên là người đang được Hoàng Thượng sủng ái nhất – Kỳ phi. Kỳ phi vốn là nữ nhi độc nhât của chấn quốc Đại tướng quân tiền triều, Đại tướng quân Đường thị cùng tiên hoàng khi đó là huynh đệ kết bái, cùng vào sinh ra tử. Tiên hoàng khi còn tại thế, đã từng phong vị Đại tướng quân này làm vương, đời đời kế thừa vương vị. Kỳ phi xuất thân cao quý, bộ dạng xinh đẹp, tính tình dịu dàng, được đương kim Hoàng Thượng yêu thích, chỉ cần không làm ra sự tình tày trời, một khi Kỳ phi muốn, Hoàng Thượng không thể không đáp ứng.

Thứ hai là Tổng quản thái giám Nguyên Bật. Nguyên Bật đi theo Hoàng Thượng từ khi Hoàng Thượng vẫn còn là Thái tử, làm nô tài nhiều năm như vậy, cũng hầu hạ quen tay. Hoàng Thượng không phải không biết Nguyên Bật ăn hối lộ trái phép, chẳng qua không làm ra chuyện gì lớn, cũng liền mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua. Ở trong kinh thành, thưởng phạt sống chết, lời nói của Nguyên Bật cũng hết sức quan trọng.

“Thế còn người thứ ba không thể không biết là ai? Ngài mau kể tiếp”

Người kể chuyện lại bắt đầu thừa nước đục thả câu, nghe đám khách nhân ở dưới thúc giục, rốt cục cười nói: “Người kia chính là kinh thành đệ nhất hoàng thương, Đường gia.”

Úc Thụy nghe xong nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, người kể chuyện nói đến cao hứng, tiếp tục kể: “Có người nói, một thương nhân cho dù nhiều tiền thế nào, cũng làm sao có thể so sánh với quan to quý nhân hoàng thân quốc thích? Vậy liền sai mười phần! Đường Kính người này chính là đương gia của Đường gia, không chỉ là quý nhân, gần đây lại càng thân thiết với đương kim Thánh Thượng.”

Đường Kính không chỉ là một thương nhân, mà còn là một thương nhân muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, nói một câu đại bất kính, thì phải là dưới một người trên vạn người!

Đường Kính chính là thân sinh huynh trưởng lại đồng phụ đồng mẫu của nữ nhi Đại tướng quân Kỳ phi.

Năm đó thời điểm tranh giành chính quyền, phụ thân Đường Kính đi theo tiên hoàng nam chinh bắc chiến, lập được bao nhiêu kỳ công, cũng là ở thời khắc khó khăn nhất, nhiều lần cứu giúp tiên hoàng. Tiên hoàng cảm kích ân cứu mạng của hắn, lúc thiên hạ thái bình luận công ban thưởng, phong hắn làm vương, cha truyền con nối kế thừa vương vị.

Đường gia khi ấy có thể nói là lấy thúng úp voi, chẳng qua cho dù gia tộc có lợi hại, cũng có chỗ bất hạnh.

Chính là Đường gia chỉ còn có một nhi tử, Năm đó đất nước xảy ra chiến tranh, con cháu Đường gia đều mặc giáp ra trận, bất hạnh chết trận sa trường, chỉ còn lại độc nhất một tiểu nhi tử tuổi còn nhỏ.

Tiểu nhi tử tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng chiến công lớn lao, quân địch cơ hồ nghe tin đã sợ mất mật, nhiều năm sau, người này không còn ra sa trường, mà là dấn thân vào kinh thương, nhưng vẫn như cũ sấm rền gió cuốn [3].

赞(799)
未经允许不得转载:>Betway » Truyện Trọng Sinh Chi Đích Tử_ket qua bong da truc tiep hom nay