搜索

Truyện Cổ Quốc Tình Sự_tỷ số chile

发表于 2025-01-10 17:23:41 来源:Betway
Tao quốc vương trần truồng chạy trong hoàng cung,ệnCổQuốcTìnhSựtỷ số chile bị thị vệ xấu xí đè ngã sờ bướm( mặt xấu điên cuồng kề sát tao bướm, cưỡi trên người nam nhân phát lãng. Dâm đến không ngủ được, ra lệnh cho thị vệ xấu xí vò huyệt dâm một đêm).

Ở trung thổ có câu nói được lưu truyền rộng rãi. Cuối đường chân trời, sâu trong sa mạc có một quốc gia cường đại tên là Lâu Lan quốc. Nơi đó nắng vàng, cát vàng, trái cây sum xuê, mỹ nhân như mây....

Trong Tàng Thư các của hoàng thất trung thổ có bản thư tịch cổ xưa có ghi chép về con đường tới Lâu Lan quốc, bản đồ tới cổ quốc thần bí kia. Dưới tấm bản đồ có một hàng chữ, Lâu Lan là xương sườn Đại Tang đánh mất, viên minh châu bị bỏ lỡ.

(Câu này ta chịu, trên kia là chú giải của một bạn trên group giúp đỡ)

Từng tầng lộ ra mạng che của Lâu Lan quốc, nữ lang nóng bỏng, toàn thân trần trụi, yêu mị động lòng người sinh sống trong nắng gió nóng bức. Ai đến nàng cũng không cự tuyệt, phóng túng nhiệt tình, cho người ta thể nghiệm cái nóng bỏng tiêu hồn.

Lâu Lan là nơi nồng đậm màu sắc, mùi thơm, trăm hoa, nhiều trái, nhà ốc... xanh rợp, đỏ tươi, đều có thể tràn ra chút khí sắc. Khí hậu nóng bức, tập tục phóng khoáng, vậy nên người trẻ tuổi ra đường chỉ mặc thoáng qua áo ngoài lả lơi, tuyệt đối khiến người nhìn khó mà quên được phong cảnh.

Nhưng điều ở Lâu Lan quốc làm cho người ta thần hồn điên đảo nhất, không thể không muốn, phải kể đến người song tính nơi đây. Bọn họ có dung mạo thiên nhân, hai mị huyệt tao lãng khiến nam nhân phát cuồng, tập hợp cả tinh hoa của nam nữ, nếu mặc cho bọn hắn phát lãng đoán chừng có thể ép nam tử bình thường đến tinh tẫn nhân vong.

Vương thất Lâu Lan là gia tộc thịnh mỹ nhân song tính, mỗi đời quốc vương đều là người song tính, dung nhan tuyệt sắc. Điều này ngược lại kích thích không ít người tham gia khảo thí tuyển chọn quan viên, nhiều năm khổ sở chỉ vì muốn nhìn thấy phương dung mỹ nhân.

Trong hoàng cung, Phồn Nguyệt buồn bực ngán ngẩm ngồi trong thư phòng. Hắn mặc sa y tím đậm, máu tóc đen dài tán lạc trên ghế, trang sức tinh xảo lóe sáng ngân sắc như gợn nước lăn tăn ngậm ánh trăng, chiếu rọi dung nhan diễm lệ vô song, xinh đẹp như yêu khiến người hồn xiêu phách lạc của Phồn Nguyệt.

Hôm nay công sự đã xử lý xong, dưới lúc rảnh rỗi, dâm trùng trong cơ thể bắt đầu phát tác. Người song tính thường mẫn cảm đói khát mà Phồn Nguyệt lại là nhân tài kiệt xuất trong đó, nằm mơ cũng muốn bị nam tử uy vũ thao lật trên giường, song huyệt luôn ẩm ướt hồ hồ, ngứa muốn chết. Hắn nhịn không được thoát áo ngoài, hai chân khoát lên bàn, thân thể yêu mị mềm mại cong lên như xà, để chỗ giữa hai chân đối diện tấm gương trên bàn.

Phồn Nguyệt nhìn hạ thể của mình trong gương, bụng dưới và đùi trắng bóc, trên da thịt trắng nõn là lông tóc vừa đen vừa rậm rạp, biểu lộ một cỗ thân thể vô cùng dâm đãng, trời sinh là mặt hàng thấp hèn, phải bị nam nhân thao chết. Hai tiểu dâm huyệt giấu ở chỗ đó trơn mượt, xinh đẹp, nõn nà hiện ra thủy quang. Phồn Nguyệt ưu sầu nhíu mày, hắn thật sự là khát vọng giống đực yêu thương, lại không thể hành động thiếu suy nghĩ. Bởi vì huyệt dâm của song tính nhân là cấm địa, cũng là nơi dâm tính tụ tập, một khi bị nam nhân chạm vào lập tức sẽ bị dụng vọng thao túng, không thể một ngày không bị điều khiển, nếu không sẽ dục hỏa đốt người mà chết.

Phồn Nguyệt biết, một khi phá giới, hắn cũng chỉ mỗi ngày nằm dưới thân nam nhân mặc cho đối phương đùa bỡn. Hắn ngược lại cũng không bài xích chuyện này, cũng thích bị nam nhân cường tráng áp đảo thao hỏng, nhưng điều kiện tiên quyết là người đó phải là người mình thích, vì bị người không có cảm tình chiếm hữu dù là thân thể hưởng thụ thì trong lòng hắn cũng không tiếp nhận được.

Phồn Nguyệt thở dài, quyết định dùng phương thức khác để phát tiết một chút. Hắn đưa tay cởi y phục, trần trụi ra khỏi phòng. Thư phòng có lối đi bí mật thông đến cung điện hoang vu bỏ không, theo lối đi đó có thể trực tiếp xuất cung, chỉ có quốc vương thất thành mới biết đến bí mật này. Phồn Nguyệt không phải muốn xuất cung, chỉ là muốn đến lãnh cung phát tiết tình dục đang sôi trào.

Vì nơi đang hoang vắng lại thêm quốc vương cố tình tiếp tay, dọc đường đi đều không có thị vệ. Thân thể Phồn Nguyệt quang lõa, trơn bóng, trắng nõn lắc lắc cái mông đi vào trong. May mà Phồn Nguyệt mỗi khi vào triều đều ngồi trên vương vị, đám đại thần không nhìn thấy cái mông của hắn bằng không không thể không bị cái mông sung mãn lại đặc biệt màu mỡ câu mất hồn phách. Phồn Nguyệt hưởng thụ cảm giác gió mát thổi vào người, không mảnh vải che thân đi lại trong cung điện khiến hắn có chút thẹn thùng, nhưng lại cực kì vui vẻ, hai tay loạn sờ trước ngực tự an ủi. Vú của hắn không tính lớn, nhưng mềm mại hơn nam nhân bình thường, núm vú lại lớn, đỏ chót xinh xắn đứng trên kiều nhũ trắng men, lãng đến không đành lòng nhìn thẳng.

Phồn Nguyệt chậm dãi ung dung, say mê trong khoái cảm trần truồng. Đến lãnh cung, hắn đẩy cửa đi vào, chưa kịp bày ra tư thế dâm đãng một mình phát lãng, đã bị một nam nhân khổng vũ hữu lực ép lên tường, người kia mặc quần áo của thị vệ, nhờ ánh trăng có thể thấy khuôn mặt xấu xí tới cực điểm của hắn.Thân thể trần trùng trục của Phồn Nguyệt dán lên người hắn, kê ba của nam nhân bỗng có phản ứng, đỉnh lên đùi Phồn Nguyệt.

Thật lớn... Người này dục tính thật mạnh, trên giường chắc rất có khả năng. Phồn Nguyệt bị ý nghĩ của mình dọa sợ, vội giãy giụa, người này xấu xí như vậy hắn mới không muốn. Đôi mắt dài nhỏ của nam nhân híp híp, hừ cười, nói:

- " Đêm hôm khuya khắt chạy tới nơi này nhất định là gián điệp, lại là mật thám thấp hèn dâm tao, ha ha, tiện nghi cho đại gia ta."

Phồn Nguyệt trốn tránh sắc thủ của hắn, nghiêm nghị nói:
随机为您推荐
友情链接
版权声明:本站资源均来自互联网,如果侵犯了您的权益请与我们联系,我们将在24小时内删除。

Copyright © 2016 Powered by Truyện Cổ Quốc Tình Sự_tỷ số chile,Betway   sitemap

回顶部