Dưới cây hoa đào,ệnXuyênThànhĐóaHoaCaoLãnhTrongTruyệnVạnNgườiMêkèo bóng đá trực tuyến đệ tử phụ trách thống kê danh sách nhìn vị tiên nhân đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, cẩn thận dâng danh sổ sách lên.
Suy nghĩ của Ninh Tễ còn đang đắm chìm trong chuyện xảy ra ngày hôm qua, lúc này bị cắt ngang, hàng mi dài khẽ khép lại, chậm rãi phục hồi tinh thần.
Ngày thường y rất ít cười, lại thêm lúc nào cũng đeo mặt nạ quỷ, khiến các đệ tử không dám nhìn nhiều.
Chỉ là hôm nay...
Không biết vì sao chân quân lại xuất thần, đôi môi hơi tái nhợt mím chặt, trái lại thiếu vài phần lạnh lùng, khiến người khác lén nhìn thêm vài cái.
Trên Giải Kiếm phong gió lạnh rì rào.
Ngay khi đệ tử cầm danh sách nhìn lén, một cánh hoa đào vừa hay rơi xuống môi Ninh Tễ, rất nhanh đã bị gió thổi bay đi.
Không biết vì sao tim của đệ tử kia lỡ mất nhịp.
Lúc này dưới sự giao phong của diễm sắc tái nhợt và băng giá, thế mà cậu ta bắt đầu có hơi tò mò diện mạo dưới mặt nạ của vị chân quân này.
Người ngoài luôn nói phong chủ Ninh Tễ của Giải Kiếm phong tu Vô Tình đạo, diện mạo xấu xí, có thể làm trẻ con nín khóc, nên mới không thể không đeo mặt nạ.
Chưa có ai nhìn thấy diện mạo dưới mặt nạ của y.
Có điều... người có khí chất nổi bật như vậy, thật sự là xấu như người ngoài đồn đãi sao?
Cậu ta nghĩ lung tung trong lòng.
Đợi nửa ngày, mới nghe thấy người ngồi ở đó nhàn nhạt nói: "Mang tới đây."
Có lẽ là do không thường nói chuyện, giọng của Ninh Tễ chân quân có hơi khàn.
Không trong trẻo như người thường, ngược lại như là... lông hạc lướt trên tuyết.
Như gió mát trong veo.
Đệ tử kia thu tâm thần lại, bởi vì giọng nói này mà trong lòng có hơi khẩn trương.
Vu Hà âm thầm khiển trách mình: Đâu phải trước giờ chưa từng thấy ai tai to mặt lớn, lúc đối mặt với vị Sở sư huynh chiếm hết cái đẹp trong thiên hạ của Giải Kiếm phong cũng đâu có khẩn trương thế này, sao hôm nay lại...
Lúc cậu ta nghĩ trong lòng, danh sách đã bị cầm đi.
Lọt vào tầm mắt là tên của đệ tử mới ghi.
Ngọc Thanh Tông là Tông môn lớn nhất thiên hạ, tổng cộng có ba tòa chủ phong, với Bão Cầm phong, Tê Dược phong và Giải Kiếm phong, dù ba phong đều có phong chủ quản lý, nhưng đều phải nghe lệnh của điện chủ của điện Thuần Quang là Yểm Nhật chân quân.
Vì để Tông môn không tàn lụi, Yểm Nhật chân quân từng đặt ra quy củ.
Cứ một năm Ngọc Thanh Tông sẽ mở núi thu đồ đệ một lần, dùng cái này để lấp đầy Tông môn.
Mặc dù là thế, nhưng đệ tử mới nhập môn có thể ở lại cũng không nhiều lắm.
Đám đệ tử này sau khi được trộn lẫn thì sẽ được chia đến ba phong, phong chủ sẽ quyết định họ đi hay ở sau một năm.
Thân là phong chủ Giải Kiếm phong đương nhiệm, đương nhiên Ninh Tễ cũng phải xem.
Y do dự một chút, cuối cùng vẫn mở ra.
Chỉ là khi nhìn thấy cái tên xuất hiện trên đó, đuôi lông mày của y khẽ giật.
Khổng Linh.
Quả nhiên là có hắn.
Ninh Tễ thầm nghĩ trong lòng.
Cũng không phải là y biết trước.
Chỉ là y đã sớm biết thế giới này chính là một quyển sách.
Nói chính xác thì Ninh Tễ không phải là người của thế giới này, y xuyên vào quyển sách này sau khi chết, là cùng một loại với người mang theo ký ước đời trước đi chuyển thế đầu thai trong miệng mọi người.
Chỉ là ký ức của y tới hơi muộn, sinh hoạt ở chỗ này trăm năm, cách đây không lâu mới nhớ lại tất cả.
Nơi này vốn dĩ là một quyển đam mỹ tu chân, nói về vai chính thụ Sở Tẫn Tiêu xuất thân danh môn có dung mạo xuất chúng, trời sinh có mùi thơm khác thường, có thể dễ dàng kích thích dục vọng của con người.
Cũng bởi vì vậy mà bị mọi người thèm muốn.
Lúc Sở Tẫn Tiêu thành niên, có người vì cướp đoạt hắn mà giết sạch Sở gia.
Trời xui đất khiến làm sao mà vai chính thụ bước vào Tu Chân giới, bởi vì thiên tư xuất chúng, được người đầu tiên của Ngọc Thanh Tông là phong chủ Giải Kiếm phong thu làm đồ đệ. Sau khi hoàn thành việc học thì không chỉ tự tay báo thù, còn vì diện mạo xinh đẹp mà được đám người quỷ y, ma tôn, lâu chủ Cô Nguyệt lâu, khổng tước vương của Yêu tộc mến mộ...
Lúc đó Ninh Tễ cũng không đọc hết quyển sách này.
Đơn giản là vì tuyến tình cảm của quyển tiểu thuyết này thật sự quá nhiều.
Nếu không phải vai chính thụ dây dưa với công thì cũng là dây dưa với công qua đường.
Kiếp trước y từng ném đá quyển sách này.
Lại không nghĩ rằng bây giờ mình thật sự sống trong quyển sách này, còn thành vai phụ của phụ trong đó.
Phong chủ Ninh Tễ của Giải Kiếm Phong.
—— Sư tôn của vai chính thụ.
Trong quyển 《 Tình Động Thiên Hạ 》, tác giả từng đặc biệt nhấn mạnh rằng lúc Sở Tẫn Tiêu còn nhỏ yếu, từng có một ánh trăng sáng.
Lúc ấy ánh trăng sáng đó đã kéo Sở Tẫn Tiêu ra khỏi núi xác của Sở gia vừa bị diệt môn, đưa cho hắn một cái khăn.
Trước đó Ninh Tễ không chắc lắm.
Nhưng đêm qua lúc Sở Tẫn Tiêu cầm cái khăn đó muốn bày tỏ tâm ý lại thôi với y, y mới hiểu rằng, y chính là ánh trăng sáng chết sớm ấy.
Thời gian y xem danh sách có hơi dài. Đệ tử trẻ tuổi tim đập như sấm đánh không khỏi thấp thỏm: "Tôn thượng, Khổng Linh này có vấn đề gì ạ?"
Đốt ngón tay thon dài như bạch ngọc của Ninh Tễ vừa hay dừng ở hai chữ Khổng Linh.