Ông đã trồng được hàng nghìn bông hoa hồng shibazakura xung quanh ngôi nhà của mình và giúp bà tìm lại được niềm vui. Điều này đã giúp bà đã cười nhiều hơn và đã chịu khó ra ngoài tắm nắng cũng như tận hưởng hương thơm của hoa. Mất hai năm để tạo nền tảng cho khu vườn như chặt bớt cây cối và chăm sóc cho những cây hoa còn non và mất 8 năm tiếp theo để ông có thể tạo nên một thảm hoa tuyệt đẹp bao quanh ngôi nhà của vợ chồng ông. Sau đó, ông Kuroki nhận ra rằng những người ngang qua đây đều rất ngưỡng mộ khu vườn nhỏ với loài hoa shibazakura của ông. Ông lại nảy ra ý tưởng rằng nếu ông càng trồng nhiều hoa thì sẽ càng có nhiều người đến thăm và có thể trò chuyện cùng với bà để bà bớt buồn. Chính vì vậy ông đã từ bỏ trang trại nuôi bò sữa của mình để tiếp tục công việc trồng hoa và tạo nên một thảm hoa bao quanh ngôi nhà mình. Vào tháng 3 và tháng 4 hoa sẽ nở rộ tạo thành một tấm thảm màu hồng vô cùng đẹp mắt. Không chỉ vậy, đồi hoa cũng như tình yêu của ông bà đã khiến cho ngày càng có nhiều người từ khắp nơi trên thế giới đến đây tham quan đồi hoa và chứng kiến câu chuyện tình yêu tuyệt vời này. Thảm hoa của ông giờ đã lớn đến mức đứng ở đầu này không thể nhìn thấy điểm kết thúc ở đầu kia. Du khách có thể ngắm hoa bằng cách đi theo lối mòn, và có thể ngồi nghỉ ở những nơi có đặt ghế băng. Nhà kho trước đây dùng để chứa 60 con bò giờ đã được làm lại để thành nơi cho du khách nghỉ chân. Nơi đây cũng trưng bày những hình ảnh của bà và ông cùng với khu vườn của họ. Bà Kuroki sẽ thường ngồi ở một chiếc bàn trong đó và kể cho du khách nghe về câu chuyện tình yêu của ông bà. Mặc dù không thể nhìn thấy người đối diện, nhưng bà chưa bao giờ thôi nở nụ cười khi kể chuyện. |