您现在的位置是:La liga >>正文
Truyện Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương_xem độ bóng đá
La liga69461人已围观
简介Ngõ Thanh Nam nổi tiếng về quán bar đường phố, tại thành phố sống về đêm A.Đêm nay, ở một quán rượu ...
Ngõ Thanh Nam nổi tiếng về quán bar đường phố,ệnCùngNamChínhNgọtVănYêuĐươxem độ bóng đá tại thành phố sống về đêm A.
Đêm nay, ở một quán rượu xa hoa nhất và cũng là lớn nhất đang tổ chức một lễ hội hoá trang nhân dịp Halloween.
“Happy Halloween…”
Âm thanh vang vọng khắp hội trường, “tách” một tiếng, đèn chiếu thẳng tắp vào Thời Yên đang đứng giữa sân khấu. Cô mặc một bộ âu phục đen, đôi tất quá đầu gối cùng với đôi cánh dơi thiết kế riêng ở sau lưng.
Cô mỉm cười với khán giả để lộ ra hai cái ranh nanh trong miệng, “Let’s party night!”
Tiếng hoan hô cùng tiếng nhạc nhẹ nhàng đồng thời vang lên, Thời Yên đóng vai ma cà rồng nghịch ngợm lại để lộ chút gợi cảm. Màn vũ đạo mở đầu của cô đã đốt nóng toàn bộ không khí ở vũ hội hoá trang, Thời Yên biểu diễn xong liền lui về một xó hẻo lánh không ai để ý chờ lấy tiền lương.
Cô uống một ngụm nước ép cà chua giả thành máu trong ly, khẽ run đuôi mắt, “Chua.”
Cô đặt ly trở lại bàn, một nhân viên phục vụ đi đến trước mặt hỏi cô, “Xin hỏi cô là Thời Yên tiểu thư phải không?”
Thời Yên nhìn anh ta một chút, cảm thấy có thể đối phương đến để phát tiền cho mình thế nên thái độ cũng nhiệt tình hơn, “Là tôi là tôi, anh đến trả tiền công cho tôi phải không?”
Nhân viên phục vụ lấy ra một tờ giấy cùng một cây bút đưa đến trước mặt cô, “Phiền cô ghi lại thông tin, tiền sẽ được chuyển vào ba ngày sau.”
Nghe thấy ba chữ “ba ngày sau” sự nhiệt tình của Thời Yên lập tức biến mất, “Không phải thanh toán bây giờ sao?”
Nhân viên phục vụ cười làm lành nói, “Thật xin lỗi Thời tiểu thư, ngày mai khi phòng tài vụ đi làm mới thống nhất xử lý, nên trước tiên cô hãy điền vào tờ giấy này đã.”
Thời Yên bất đắc dĩ điền vào tờ giấy, nhân viên phục vụ thu lại nhìn một chút rồi cười, “Cảm ơn sự hợp tác của cô, giờ cô có thể thay đồ diễn rồi ra về, đương nhiên cũng có thể lưu lại tiếp tục vui chơi, chúc cô có một buổi tối vui vẻ.”
“…” Không trả tiền thì vui vẻ kiểu gì. Cô thầm phản đối một câu trong lòng, vì không có ý định ở lại vui chơi, nên cô quyết định thay quần áo biểu diễn rồi đi về, cô đứng dậy đi về phía phòng hoá trang. Ở trêи đường, liên tục có khô lâu, vu nữ cùng zombie chào hỏi cô, Thời Yên tự nhận là lá gan của cô cũng không nhỏ nhưng ở dưới không khí này cô vẫn không tự chủ được bước nhanh hơn.
Muốn đi đến phòng hoá trang phải đi qua một cái ban công lộ thiên không lớn không nhỏ, thời điểm Thời Yên đi qua thì trùng hợp thấy một đôi nam nữ. Khoảng cách giữa hai người rất gần, người đàn ông kia một tay cầm ly rượu vang đỏ, một tay vuốt nhẹ mái tóc dài của người phụ nữ trước mặt.
Theo nguyên tắc phi lễ chớ nhìn, Thời Yên rất nhanh thu hồi ánh mắt nhưng cô chưa kịp bước được hai bước thì nghe thấy người phụ nữ kia phát ra tiếng đau đớn rất nhỏ. Thời Yên cuối cùng cũng không nhịn được, liếc một cái về phía ban công.
Trong miệng người đàn ông mọc ra hai cái răng nanh, hiện đang ghim vào cần cổ trắng tuyết của người phụ nữ, máu đỏ tươi theo đường cong duyên dáng chậm rãi chảy xuống.
“…” Thời Yên ngơ ngác.
Tình huống chết tiệt gì vậy? Không phải đã nói là Cosplay sao?
[Đinh, phó bản “Tổng giám đốc ma cà rồng thân yêu” đã kϊƈɦ hoạt.]
Âm thanh của hệ thống bỗng nhiên vang lên, khoé miệng của Thời Yên không nhịn được giật giật.
Ma cà rồng là cái quỷ gì??? Mới thế giới thứ nhất mà đã chơi lớn vậy sao???
Lúc cô còn chưa định thần, người đàn ông ở ban công đã phát hiện ra sự tồn tại của cô. Anh ta buông người phụ nữ trong lòng ra, nhìn về phía cô.
“…A ha ha, quấy rầy rồi.” Thời Yên quay người, co giò chạy thẳng.
Một cơn gió thổi qua, người đàn ông vốn đang đứng ở ban công, đảo mắt đã đứng chắn trước người cô.
“…” Thời Yên.
Con mẹ nó còn để cho người khác chơi không hả?
“Máu của cô thật thơm.” Người đàn ông khom người xích lại gần cô, ở trước mặt cô hít hà, “Để tôi ngẫm lại đã bao lâu rồi tôi chưa được ngửi thấy hương vị ngọt ngào như thế.”
Máu của Thời Yên quả thật rất ngọt, trước kia khi còn đi học, phòng ký túc xá gồm có 8 người nhưng muỗi chỉ cắn mỗi mình cô, quả thật vô cùng cố chấp.
Đây không phải lúc để cảm thán, bởi vì Thời Yên phát hiện ra mình không thể động dậy cũng không thể phát ra tiếng.
“Đừng sợ, baby, tôi sẽ rất nhẹ nhàng…” Người đàn ông sát lại gần hơn, giọng nói cực thấp mê hoặc cô.
Răng nanh của anh ta vẫn còn dính máu, da gà của Thời Yên nổi hết lên, nhưng khi răng nanh của anh ta vừa đặt lên cần cổ của cô, anh ta dừng lại.
Bầu không khí biến hoá rất vi diệu, người đàn ông vốn đang dùng răng nanh dọa mình hình như đang hoảng sợ.
Không biết từ lúc nào, ở ban công xuất hiện thêm một người. Anh đứng đó không biểu lộ cảm xúc gì, ánh mắt còn lạnh hơn ánh trăng rơi trêи mặt đất rất nhiều.
Có thể là do khuôn mặt vô cùng dễ nhìn cùng khí chất bẩm sinh thanh cao, khiến cho không ai có thể coi nhẹ anh.
Người đàn ông bắt được Thời Yên sững người một chút, sau đó hạ thấp người hành lễ với người vừa tới, rồi… chạy trốn.
“…” Thật có cốt khí.
Sau khi người đàn ông kia chạy trốn, khống chế anh ta hạ lên người Thời Yên cũng vô hiệu hoá, hai chân Thời Yên lập tức mềm nhũn vô lực, theo quán tính đổ về phía trước. Người đàn ông đỡ lấy cô, khi vừa chạm vào Âu phục quý giá của anh, Thời Yên ngửi được một mùi vô cùng thơm mát. Còn chưa kịp suy nghĩ anh dùng loại nước hoa gì, một cơn buồn ngủ kéo đến.
“Quên chuyện vừa rồi đi.” Lục Cảnh Nhiên ôm lấy Thời Yên, giọng nói và ánh mắt của anh lạnh nhạt giống nhau. “Còn nữa, ma cà rồng không phải giống như cô nghĩ.”
Lúc Thời Yên mở mắt lần nữa, cô vẫn ngồi ở nơi hẻo lánh kia, trước mặt là ly nước ép cà chua mới uống một ngụm.
Đêm nay, ở một quán rượu xa hoa nhất và cũng là lớn nhất đang tổ chức một lễ hội hoá trang nhân dịp Halloween.
“Happy Halloween…”
Âm thanh vang vọng khắp hội trường, “tách” một tiếng, đèn chiếu thẳng tắp vào Thời Yên đang đứng giữa sân khấu. Cô mặc một bộ âu phục đen, đôi tất quá đầu gối cùng với đôi cánh dơi thiết kế riêng ở sau lưng.
Cô mỉm cười với khán giả để lộ ra hai cái ranh nanh trong miệng, “Let’s party night!”
Tiếng hoan hô cùng tiếng nhạc nhẹ nhàng đồng thời vang lên, Thời Yên đóng vai ma cà rồng nghịch ngợm lại để lộ chút gợi cảm. Màn vũ đạo mở đầu của cô đã đốt nóng toàn bộ không khí ở vũ hội hoá trang, Thời Yên biểu diễn xong liền lui về một xó hẻo lánh không ai để ý chờ lấy tiền lương.
Cô uống một ngụm nước ép cà chua giả thành máu trong ly, khẽ run đuôi mắt, “Chua.”
Cô đặt ly trở lại bàn, một nhân viên phục vụ đi đến trước mặt hỏi cô, “Xin hỏi cô là Thời Yên tiểu thư phải không?”
Thời Yên nhìn anh ta một chút, cảm thấy có thể đối phương đến để phát tiền cho mình thế nên thái độ cũng nhiệt tình hơn, “Là tôi là tôi, anh đến trả tiền công cho tôi phải không?”
Nhân viên phục vụ lấy ra một tờ giấy cùng một cây bút đưa đến trước mặt cô, “Phiền cô ghi lại thông tin, tiền sẽ được chuyển vào ba ngày sau.”
Nghe thấy ba chữ “ba ngày sau” sự nhiệt tình của Thời Yên lập tức biến mất, “Không phải thanh toán bây giờ sao?”
Nhân viên phục vụ cười làm lành nói, “Thật xin lỗi Thời tiểu thư, ngày mai khi phòng tài vụ đi làm mới thống nhất xử lý, nên trước tiên cô hãy điền vào tờ giấy này đã.”
Thời Yên bất đắc dĩ điền vào tờ giấy, nhân viên phục vụ thu lại nhìn một chút rồi cười, “Cảm ơn sự hợp tác của cô, giờ cô có thể thay đồ diễn rồi ra về, đương nhiên cũng có thể lưu lại tiếp tục vui chơi, chúc cô có một buổi tối vui vẻ.”
“…” Không trả tiền thì vui vẻ kiểu gì. Cô thầm phản đối một câu trong lòng, vì không có ý định ở lại vui chơi, nên cô quyết định thay quần áo biểu diễn rồi đi về, cô đứng dậy đi về phía phòng hoá trang. Ở trêи đường, liên tục có khô lâu, vu nữ cùng zombie chào hỏi cô, Thời Yên tự nhận là lá gan của cô cũng không nhỏ nhưng ở dưới không khí này cô vẫn không tự chủ được bước nhanh hơn.
Muốn đi đến phòng hoá trang phải đi qua một cái ban công lộ thiên không lớn không nhỏ, thời điểm Thời Yên đi qua thì trùng hợp thấy một đôi nam nữ. Khoảng cách giữa hai người rất gần, người đàn ông kia một tay cầm ly rượu vang đỏ, một tay vuốt nhẹ mái tóc dài của người phụ nữ trước mặt.
Theo nguyên tắc phi lễ chớ nhìn, Thời Yên rất nhanh thu hồi ánh mắt nhưng cô chưa kịp bước được hai bước thì nghe thấy người phụ nữ kia phát ra tiếng đau đớn rất nhỏ. Thời Yên cuối cùng cũng không nhịn được, liếc một cái về phía ban công.
Trong miệng người đàn ông mọc ra hai cái răng nanh, hiện đang ghim vào cần cổ trắng tuyết của người phụ nữ, máu đỏ tươi theo đường cong duyên dáng chậm rãi chảy xuống.
“…” Thời Yên ngơ ngác.
Tình huống chết tiệt gì vậy? Không phải đã nói là Cosplay sao?
[Đinh, phó bản “Tổng giám đốc ma cà rồng thân yêu” đã kϊƈɦ hoạt.]
Âm thanh của hệ thống bỗng nhiên vang lên, khoé miệng của Thời Yên không nhịn được giật giật.
Ma cà rồng là cái quỷ gì??? Mới thế giới thứ nhất mà đã chơi lớn vậy sao???
Lúc cô còn chưa định thần, người đàn ông ở ban công đã phát hiện ra sự tồn tại của cô. Anh ta buông người phụ nữ trong lòng ra, nhìn về phía cô.
“…A ha ha, quấy rầy rồi.” Thời Yên quay người, co giò chạy thẳng.
Một cơn gió thổi qua, người đàn ông vốn đang đứng ở ban công, đảo mắt đã đứng chắn trước người cô.
“…” Thời Yên.
Con mẹ nó còn để cho người khác chơi không hả?
“Máu của cô thật thơm.” Người đàn ông khom người xích lại gần cô, ở trước mặt cô hít hà, “Để tôi ngẫm lại đã bao lâu rồi tôi chưa được ngửi thấy hương vị ngọt ngào như thế.”
Máu của Thời Yên quả thật rất ngọt, trước kia khi còn đi học, phòng ký túc xá gồm có 8 người nhưng muỗi chỉ cắn mỗi mình cô, quả thật vô cùng cố chấp.
Đây không phải lúc để cảm thán, bởi vì Thời Yên phát hiện ra mình không thể động dậy cũng không thể phát ra tiếng.
“Đừng sợ, baby, tôi sẽ rất nhẹ nhàng…” Người đàn ông sát lại gần hơn, giọng nói cực thấp mê hoặc cô.
Răng nanh của anh ta vẫn còn dính máu, da gà của Thời Yên nổi hết lên, nhưng khi răng nanh của anh ta vừa đặt lên cần cổ của cô, anh ta dừng lại.
Bầu không khí biến hoá rất vi diệu, người đàn ông vốn đang dùng răng nanh dọa mình hình như đang hoảng sợ.
Không biết từ lúc nào, ở ban công xuất hiện thêm một người. Anh đứng đó không biểu lộ cảm xúc gì, ánh mắt còn lạnh hơn ánh trăng rơi trêи mặt đất rất nhiều.
Có thể là do khuôn mặt vô cùng dễ nhìn cùng khí chất bẩm sinh thanh cao, khiến cho không ai có thể coi nhẹ anh.
Người đàn ông bắt được Thời Yên sững người một chút, sau đó hạ thấp người hành lễ với người vừa tới, rồi… chạy trốn.
“…” Thật có cốt khí.
Sau khi người đàn ông kia chạy trốn, khống chế anh ta hạ lên người Thời Yên cũng vô hiệu hoá, hai chân Thời Yên lập tức mềm nhũn vô lực, theo quán tính đổ về phía trước. Người đàn ông đỡ lấy cô, khi vừa chạm vào Âu phục quý giá của anh, Thời Yên ngửi được một mùi vô cùng thơm mát. Còn chưa kịp suy nghĩ anh dùng loại nước hoa gì, một cơn buồn ngủ kéo đến.
“Quên chuyện vừa rồi đi.” Lục Cảnh Nhiên ôm lấy Thời Yên, giọng nói và ánh mắt của anh lạnh nhạt giống nhau. “Còn nữa, ma cà rồng không phải giống như cô nghĩ.”
Lúc Thời Yên mở mắt lần nữa, cô vẫn ngồi ở nơi hẻo lánh kia, trước mặt là ly nước ép cà chua mới uống một ngụm.
Tags:
转载:欢迎各位朋友分享到网络,但转载请说明文章出处“Betway”。http://sub.rgbet01.com/html/853f598806.html
相关文章
Lí do Hàn Quốc muốn bắt buộc nữ giới nhập ngũ
La ligaĐể duy trì lực lượng sẵn sàng chiến đấu, Hàn Quốc là một trong những quốc gia có chế độ nghĩa vụ qu ...
【La liga】
阅读更多Trào lưu nấu gà với thuốc ho trên mạng gây hại tới sức khỏe
La ligaCơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ (FDA) cho biết: “Những thử thác ...
【La liga】
阅读更多Giấu mẹ, con ‘tống tiền’ bố ngoại tình
La ligaTrong lúc này đây, tôi như cảm thấy gia đình mình là bức tranh nhỏ bé về một xã hội với nhiều tan ná ...
【La liga】
阅读更多
热门文章
- Vietnamese leaders send congratulation letters on 30th anniversary of Việt Nam
- Con đường thăng tiến của Bí thư Thành ủy Bắc Kinh
- Sao Việt 20/12: Không nhận ra Chiều Xuân, Lê Tuấn Anh khác lạ bên Lý Hùng
- Diện thời trang thế kỷ 19, chàng trai hớp hồn các thiếu nữ
- Bộ TT&TT gia hạn thử nghiệm 5G cho Viettel, VNPT và MobiFone
- Lương 12 triệu, phân bổ chi tiêu ra sao?