Bữa sáng 5.000 đồng để mua nhà Sài Gòn_số liệu thống kê về rcd mallorca gặp villarreal

作者:Cúp C2 来源:Nhận Định Bóng Đá 浏览: 【】 发布时间:2025-01-10 18:16:34 评论数:

Tôi sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn ở vùng quê nghèo miền Trung đầy nắng gió. Năm 1998,ữasángđồngđểmuanhàSàiGòsố liệu thống kê về rcd mallorca gặp villarreal tôi bước chân vào Sài Gòn để tiếp tục giấc mơ vào đại học. Nhưng vì gia cảnh nghèo khó nên tôi phải vừa học vừa làm để tự trang trải cuộc sống nơi đất khách quê người. Là một chàng sinh viên nghèo, tôi nhận làm bất cứ công việc nào có thể kiếm ra tiền.

Thấm thoát 5 năm đại học trôi qua, tôi ra trường năm 2003 và bắt đầu gửi CV tìm việc khắp nơi. Trải qua vài lần nhảy việc, tôi mới có được một công việc ổn định với mức thu nhập đủ sống và lo được cho gia đình. Năm 2006, tôi lập gia đình và hai vợ chồng sống cảnh thuê trọ nơi Sài Gòn đông đúc, chật chội. Hai bên gia đình chúng tôi đều không khá giả, nên vợ chồng tôi gần như tay trắng sau khi cưới.

Tiền thuê trọ và tiền điện, nước chiếm gần hai phần ba tổng lương của tôi ở thời điểm đó. Đôi khi, chúng tôi còn bị chủ trọ nhòm ngó, bắt bẻ này kia chỉ vì xài điện tiết kiệm quá. Từ đó, vợ chồng tôi nung nấu quyết tâm dành dụm tiền để sớm mua đất, cất nhà riêng.

Cuối năm 2007, sau nhiều năm tích lũy, chúng tôi cũng mua được một miếng đất diện tích 60 m2 ở vùng ven Sài Gòn, khi trong túi chỉ có 30 triệu đồng. Để mua được đất, tôi đã phải vay đồng nghiệp trong công ty (mỗi người một ít), cộng thêm mượn tiền của người thân để xây một ngôi nhà cấp bốn trên mảnh đất đó, coi như có chỗ chui ra chui vào. Lúc ấy, tôi không nghĩ nhiều đến chuyện trả nợ vất vả, chỉ thấy vui vì cuối cùng cũng có căn nhà của riêng mình, được tự do tự tại.

>> Lê lết ba tiếng rưỡi đi làm mỗi ngày ở Hà Nội

Hàng tháng, tôi dồn tiền để trả góp dần cho những đồng nghiệp mà mình đã vay mượn trước đó và dành dụm một khoản để sau này trả cho người thân. Thời gian đó, hầu như bữa sáng của tôi luôn là bánh mì, vì giá thời đó cực rẻ, chỉ 5.000 đồng một ổ là đủ cho buổi sáng. Dù vất vả nhưng thực sự,tôi thấy không gì hạnh phúc hơn khi có ngôi nhà của riêng mình, bất kể nó lớn hay nhỏ.

Đến năm 2008, vợ chồng tôi chào đón đứa con đầu lòng. Cuộc sống của gia đình tôi vì thế cũng có phần vất vả hơn. Thế nhưng, chúng tôi luôn động viên nhau cùng cố gắng và tiết kiệm hết mức có thể để vừa trả nợ, vừa lo được cho con. Và hai năm sau đó, cuối cùng chúng tôi cũng trả xong nợ cho đồng nghiệp và người thân, bắt đầu hành trình tiết kiệm mới để thực hiện mục tiêu mua thêm bất động sản khác.

Ngoài việc ở công ty, tôi còn làm thêm nhiều công việc khác, như nhập hàng về bán ở chợ vào các ngày nghỉ cuối tuần, hay lấy hoa từ Đà Lạt về bán vào dịp Tết. Bên cạnh đó, tôi cũng tập tành môi giới bất động sản cho đồng nghiệp hay khách có nhu cầu để kiếm "hoa hồng".

最近更新