搜索

Truyện Hi Du Hoa Tùng_tối nay có trận bóng đá nào

发表于 2025-01-10 16:44:09 来源:Betway
Một làn gió nhẹ lùa qua tai,ệnHiDuHoaTùtối nay có trận bóng đá nào vuốt ve, mơn man khuôn mặt của hắn. Tiếng tiêu réo rắt vút cao từ trên không vọng lại. Bầu trời đêm quang đãng, ánh trăng vàng soi bóng xuống dòng suối, tiếng nước chảy róc rách trong đêm vắng. Một khung cảnh thật sự hữu tình.

Lưu Phong theo tiếng tiêu cứ thế đi tới, trên đường có rất nhiều kỳ hoa dị thảo, tỏa ra hưong thơm làm say đắm lòng người.

"Đại sư tôn hôm nay tâm tình có lẽ không được tốt cho lắm!" Lưu Phong đối với tiếng tiêu này rất đỗi quen thuộc, mỗi lần đại sư tôn của hắn có tâm trạng không tốt đều một mình đến Vân Mộng sơn, dùng tiếng tiêu tĩnh tâm. Mà Lưu Phong chính là người thưởng thức tiếng tiêu của sư tôn hắn. Trong ba năm qua hắn chính là người duy nhất có diễm phúc này.

Xuyên qua một bãi cỏ, nhân ảnh của đại sư tôn Tần Thủy Dao đã hiện ra trứơc mắt hắn. Nàng đang đứng trên một tảng đá bên cạnh là một thủy đàm. Một thân bạch y làm nổi bật lên phong cách cao quý, mái tóc dài đen tuyền buông xõa tựa như một dòng suối, phủ xuống tấm thân thanh mảnh, dáng vóc toát lên vẻ yểu điệu tú lệ, ngũ quan ưu nhã tinh xảo. Đích thực là một tuyệt sắc giai nhân.

"Thực là vưu vật của tạo hóa!" Lưu Phong trong đầu khẽ thốt lên như vậy, hắn chỉ dám nghĩ chứ không dám nói ra. Nếu nói ra không chừng đại sư tôn sẽ biến hắn trở thành thái giám.
Lưu Phong tiến gần đến thủy đàm, mặc cho những giọt sương đêm rớt xuống. Hắn muốn tận hưởng cảm giác lạnh lẽo nhưng khoan khoái này.

"Phong nhi, ngươi đến rồi ư? Ngươi từ tiếng tiêu của ta có thể cảm ngộ được điều gì chăng?"

"Đại sư tôn, đồ nhi ngu muội, thật sư không thể cảm nhận được tâm tình của người trong đêm nay." Lưu Phong vốn không hề nói dối. Tiêu âm của Tần Thủy Dao hôm nay quả thật rất kỳ quái, khi thì hoan hỉ vui mừng, khi thì bi phẫn thống nộ. Quả thực là khó đoán được tâm trạng của nàng.

"Có lẽ đúng là như vậy, ta hôm nay tâm trạng quả là có chút bấn loạn." Tần Thủy Dao thở dài, đoạn đột nhiên hỏi:

-Phong nhi, năm nay ngươi đã bao nhiêu tuổi rồi? Hai mười lăm tuổi hay mười tuổi.

Lưu Phong không vội trả lời mà trầm ngâm suy nghĩ. Ba năm trước khi hắn mở mắt ra tại thế giới này, khi đó sư tôn của hắn nói hắn đã hôn mê suốt một năm. Khi đó hắn mới mười tuổi, vậy thì bây giờ hắn đã mừơi ba tuổi.

"Sư tôn, đồ nhi đã mười ba tuổi." Lưu Phong thận trọng trả lời, hắn trong lòng cảm thấy rất kỳ quái. Hiển nhiên sư tôn biết rõ tuổi của hắn, như thế nào hôm nay lại hỏi hắn như vậy?

"Mười ba tuổi! Phong nhi đã trưởng thành, ta cũng đã già!" Tần Thủy Dao khẽ lên tiếng, giọng nói tựa hồ chứa đựng một nỗi buồn trong lòng.

Lưu Phong cảm thấy hôm nay quả thật đại sư tôn có chút kỳ lạ vội vàng cười, nói:

-Đại sư tôn nói sai rồi, người không biết chứ dáng bộ của người nhìn chỉ như thiếu nữ mười sáu tuổi mà thôi. Nếu ai không biết rõ sự tình chắc sẽ nghĩ người là tỷ tỷ của Phong nhi. Trong mắt của Phong nhi thì người chính là nữ tử đẹp nhất trên đời này.

Những lời nói này thoạt nghe thì có vẻ không thật nhưng thực sự thì cũng không khoa trương cho lắm. Dung mạo của Tần Thủy Dao đích xác là còn rất trẻ, mặc dù thời gian rất vô tình nhưng cũng chưa hề để lại trên khuôn mặt của nàng một vết nhăn nào.

Tần Thủy Dao nghe đứa nhỏ trước mặt trả lời, không khỏi bật cười:

-Phong nhi, cái miệng nhỏ của ngươi càng ngày càng biết nịnh đấy.

Tiểu tử này, ba năm trước sau khi hôn mê tỉnh dậy thì tựa hồ thay đổi thành một người khác, thông minh lanh lợi hơn trước rất nhiều. Tần Thủy Dao rất yêu thương hắn, đáng tiếc là nàng và hắn vốn hoàn toàn khác biệt về tuổi tác.

Khuôn mặt non nớt của Lưu Phong bỗng trở nên nghiêm nghị, hắn rành rọt phun ra từng câu từng chữ:

-Đại sư tôn, những lời Phong nhi nói ra hoàn toàn là sự thật, người chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ.

"Phì! tiểu tử ngốc này! Ngươi ở Vân Mộng Trạch Tiên sơn này đã thấy qua được bao nhiêu nữ tử mà nói như vậy." Tần Thủy Dao nhất thời bị vẻ mặt nghiêm túc của hắn làm cho buồn cười.

"Đại sư tôn, bất kể như thế nào. Người vĩnh viễn là người đẹp nhất trong lòng Phong nhi."

Lưu Phong trong lòng đang thầm cười trộm, đại sư tôn căn bản là không biết đến quá khứ của hắn. Nếu không sẽ không nói như vậy. Năm đó tại thế giới của hắn, hắn vốn là một tên sắc lang, đã gặp không biết bao nhiêu mỹ nữ. Bất qua chưa có mỹ nữ nào có thể so sánh được với đại sư tôn của hắn. Cho nên lúc nãy hắn nói chính là thật lòng, từ tâm can mình nói ra.

"Cái gì mà siêu mẫu, ngôi sao ca nhạc, minh tinh điện ảnh. làm sao có thể sánh cùng sư tôn của ta!"

"Lưu Phong, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?"

Lưu Phong trong đầu đang tràn ngập sắc ý, không nghĩ ra đột nhiên sư tôn lại quát lên như vậy. Thân thể run lên, trọng tâm chao đảo, xém chút nữa đã ngã vào thủy đàm.

"Đại sư tôn, ta vốn đang suy nghĩ về chuyện tu luyện. Mấy ngày nay đồ nhi tu luyện "Thái Âm Thất Tinh Huyền" không hề thấy tiến bộ, không khỏi cảm thấy lo lắng trong lòng."Lưu Phong sợ sư tôn của hắn nhìn thấu ý nghĩ của hắn vội lái sang chuyện khác.

Quả nhiên Tần Thủy Dao nghe hắn nói đến việc tu luyện liền lập tức phi thân xuống, sóng vai cùng hắn đứng trước thủy đàm, nói:

-Phong nhi, "Thái Âm Thất Tinh Huyền"vốn không phải là pháp quyết tu luyện của bổn môn, ta cùng ba vị sư tôn của ngươi cũng không thể hiểu rõ hết ảo diệu bên trong của nó. Ngươi có thiên tư hơn người, chỉ cần cố gắng chuyên cần luyện tập, ắt sẽ thành công. Ta cùng ba vị sư tôn của ngươi rất coi trọng ngươi, hy vọng ngươi sẽ không phụ lòng mong mỏi mà chúng ta đã đặt vào ngươi.

随机为您推荐
友情链接
版权声明:本站资源均来自互联网,如果侵犯了您的权益请与我们联系,我们将在24小时内删除。

Copyright © 2016 Powered by Truyện Hi Du Hoa Tùng_tối nay có trận bóng đá nào,Betway   sitemap

回顶部