Truyện Chín Đợi Mười Chờ_kết quả tỷ số brazil

  发布时间:2025-01-24 08:40:04   作者:玩站小弟   我要评论
Tin thể thao 24H Truyện Chín Đợi Mười Chờ_kết quả tỷ số brazil。
Lần bắt cóc này rẻ hướng cuộc đời tôi qua một trang mới,ệnChínĐợiMườiChờkết quả tỷ số brazil trắng bóc. À không, trên ấy lấp lánh ánh vàng của những thỏi vàng nguyên khối.

Chuyện phải bắt đầu từ lúc tôi bị bắt đi, xe ngựa mang thẳng tôi đến hoàng

cung,

đối diện trực tiếp với Thái phi. Tôi cúi gằm mặt như đứa trẻ làm chuyện sai trái bị bắt gặp.

- "Ngẩng mặt lên cho ta xem!" Thái phi ra lệnh.

Tôi từ từ ngước lên nhìn, bà ấy vẫn mặc tang phục, rồi trên ghế nhìn thẳng vào tôi, tuy thời gian đã lấy đi phần nào nhan sắc của Thái phi nhưng dáng vẻ uy nghi và nghiêm nghị ấy vẫn khiến người khác phải run sợ.

- "Dân nữ lần đầu diện kiến lệnh bà!" tôi dập đầu hành lễ.

Ngọc Trân nhìn cô nương trước mặt, thầm cảm thán. Mắt phượng, mày ngài, sống mũi cao, nước da trắng, thân hình đầy đặn lại cao ráo nhìn rất thuận mắt. Thảo nào Cảnh Điền cứ mê muội nàng ta không buông.

- "Ngươi tên gì?"

- "Bẩm lệnh bà, con trên Quỳnh Chi!"

- "Nhánh hoa Quỳnh, trong sáng lại thuần khiết! Phụ mẫu ngươi cũng khéo đặt tên đấy nhỉ?!"

Tôi ù ù cạc cạc, cúi đầu suy nghĩ linh linh, chẳng biết đáp sao cho phải phép.

Thái phi "hừ" một tiếng, phe phẩy cái quạt lông, nhìn tôi mà đánh giá:

- " Đã không phải dòng Trâm anh thế phiệt gì mà lại còn cố ý phá hoại hạnh phúc của 2 gia đình, ngươi đáng tội lắm thay!"

- "Bẩm lệnh bà, con không có ý đấy!"

. "Thế ý ngươi là như nào?"

. " Dạ bẩm! Con tự biết thân phận con không xứng, chẳng giám trèo cao! Xin lệnh bà tha tội chết, con sẽ rời khỏi đây ngay, không giám bén mảng lại gần các ngài nữa đâu ạ!" tôi run rẩy trả lời, bản thân giống như đứng trước vành móng ngựa.

Mạng tôi chỉ như ngọn đèn trước gió, thần chết chầu trực sẵn lưỡi hái, sơ sểnh tí là toi ngay.

Thái phi gật đầu hài lòng với câu trả lời ấy, sai người mang lên một cái rương, bên trong toàn vàng là vàng, ước chừng cũng mươi lượng.

Ôi sáng quá, chói quá, thật lóa mắt... tiền bạc tuy là thứ vật chất phù phiếm nhưng ngần ấy thì dại gì không nhận kia chứ.

- "Sắp sang Hè, thời tiết có chút nóng nực, ta thấy vùng Hải Ngư rất thích hợp để tránh nắng!" Thái phi mỉm cười, lời nói ẩn ý nhắc khéo.

- "Bẩm, con đã hiểu, trong ngày mai sẽ rời đi ngay!" tôi vái lạy xong, vội vã ôm rương vàng rời đi, tránh ở lâu bà ấy lại đổi ý muốn vặt đầu tôi xuống.

Hữu Chính và Cảnh Điền đến phủ ngài Tể tướng tìm người thì nghe bảo tôi đã được mang vào cung, vội vàng phi ngựa chạy đi.

- "Ngươi quay về đi, chỗ mẫu phi đã có ta lo liệu!" Cảnh Điền nói.



- "Đệ hiểu rồi!" Hữu Chính nói xong thì thúc ngựa ra về.

Cảnh Điền chạy vội vào tẩm điện của Thái phi, gấp gáp đến độ vấp bậc cửa xém ngã.

- "Con chạy đến đây làm gì?"

Hắn quan sát khắp điện, chẳng thấy bóng dáng tôi đâu.

- "Nàng ta đã quay trở về rồi!"

相关文章

最新评论