Truyện Sao Em Đỏ Mặt Rồi_bong đa .net

作者:World Cup 来源:La liga 浏览: 【】 发布时间:2025-01-10 18:25:57 评论数:
Hôm nay là ngày kỉ niệm một năm thành lập studio.

Bình hoa trên bàn được trang trí bởi hoa cát tường và nam thiên trúc. Cánh hoa màu hồng phấn hơi ngả về màu trắng trông rất đẹp,ệnSaoEmĐỏMặtRồbong đa .net cực kỳ hợp với phong cách trang trí nơi đây.

Tô Đào ngồi bên ghế sofa mềm, khẽ nghịch mấy đầu ngón tay.

Studio vừa mới nhập về một loạt váy cưới cao cấp, nhóm nhân viên đang cẩn thận chuyển vào trong. Ánh nắng hắt xuống khiến những hạt đá quý trên váy cưới lấp lánh tia sáng.

Hôm nay studio có khách hẹn trước.

Thấy đã đến giờ hẹn, Tô Đào bèn đứng dậy bước ra ngoài xem thử.

Đúng lúc hai người kia vừa đến, Tô Đào mời bọn họ vào, lịch sự hỏi thăm, "Hai bạn đã có ý tưởng gì chưa?"

Trông hai người họ có vẻ tình cảm thắm thiết, nhà gái rất xinh, mái tóc dài được tạo kiểu xoăn gợn sóng, cài một chiếc kẹp trân châu. Từ phụ kiện và túi xách có thể đoán được đây là một cô công chúa quen sống trong nhung lụa.

Người đàn ông đứng bên cạnh cô nàng cũng rất bảnh trai, khóe môi vô thức cong lên mỗi khi nói chuyện, nom khá đỏm dáng.

Thích Tư nhìn Tô Đào, vẻ mặt thấp thoáng mong chờ.

"Trước đó em có nghe đến studio của chị, bạn em đã giới thiệu studio tổ chức tiệc cưới này, thế nên em đến đây tìm chị giúp đỡ."

Tô Đào mỉm cười, nói, "Nếu có thể giúp được gì cho bạn thì đó là vinh hạnh của mình."

Thích Tư nghiêng đầu nhìn người đàn ông, hỏi, "Thư Thần, anh có ý tưởng gì không?"

Dáng vẻ Thư Thần uể oải, tầm mắt lướt sang cuốn catalogue, hờ hững buông lời, "Em thích là được rồi, tùy em."

"Nhưng em hy vọng anh cũng sẽ thích hôn lễ của chúng mình."

"Anh đã nói rồi, cứ chọn theo ý em đi." Lúc nói lời này, vẻ mặt anh ta cực kỳ hờ hững, có vẻ đã chẳng còn mấy kiên nhẫn.

Thích Tư lườm Thư Thần một cái, cũng mặc kệ anh ta, vui vẻ xem tiếp cuốn catalogue trên tay.

Mới xem được một lát, anh ta đã xin phép ra ngoài hút thuốc, có lẽ không còn kiên nhẫn chờ thêm.

Thích Tư bèn xin lỗi Tô Đào, "Xin lỗi chị, anh ấy bị nghiện thuốc lá, nhưng anh ấy cũng đã hứa với em sau khi kết hôn sẽ cai thuốc."

Tô Đào nhướng mày, tiếp tục giới thiệu vài ý tưởng khả thi.

Khách đến studio của cô muôn hình muôn kiểu, Tô Đào có thể xem như đã có cơ hội được diện kiến đủ thể loại đàn ông.

Con gái khi rơi vào tình yêu cuồng nhiệt thường sẽ không để ý tới thái độ của bạn trai đối với mình. Nhưng Tô Đào giờ đây đã luyện được một cặp hỏa nhãn kim tinh, lúc đàn ông bàn bạc chi tiết về hôn lễ cũng là lúc thể hiện thái độ của bọn họ.

Có điều cô không tiện nói nhiều, chỉ cười cho qua chuyện.

Chờ đến khi tiễn đôi tình nhân này đi thì cũng đã gần đến giờ tan làm.

Nhóm nhân viên kéo đến, ồn ào hỏi, "Sếp ơi, hôm nay kỷ niệm một năm thành lập studio, nhà mình có tính ra ngoài ăn mừng không chị?"

Tô Đào bèn hứa với họ tối nay sẽ phát lì xì trong nhóm chat.

Tối qua chơi game với bạn đến khuya, sáng nay suýt nữa là cô không dậy nổi, thế nên hôm nay phải về sớm để ngủ bù một giấc.

Còn chuyện liên hoan thì sau này có thể tổ chức bù lại sau.

Lúc lái xe về đến dưới khu chung cư, cô chợt nhớ đến mấy lời hàng xóm nói với nhau lúc ở trong thang máy hôm nọ.

"Nghe nói tầng 14 mới có người chuyển đến đấy."

"Nam hay nữ thế?"

"Nam, đẹp trai cực kỳ, cao tầm 1 mét 88, theo style "cấm dục", lạnh lùng, nho nhã, mặc sơ mi trắng, quần tây đen, đúng kiểu tỷ lệ vàng đấy. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy có người đẹp trai như thế ở ngoài đời, thậm chí còn đẹp trai hơn cả nghệ sĩ nữa cơ. Hôm đó tình cờ gặp, tôi còn không dám nhìn thẳng vào mắt người ta."

"Dữ vậy sao?"

"Ừ."

"..."

"..."

Khi ấy Tô Đào cũng chỉ nghe vào tai này ra tai kia.

Tuy cô cũng có hứng thú với trai đẹp, nhưng không đến mức để bụng một người mà mình chưa từng gặp mặt.

Hôm nay chợt nhớ ra chuyện này chủ yếu là vì hồi mười giờ tối qua, hàng xóm tầng dưới bất ngờ lên tiếng trong nhóm chat của khu chung cư.

CJY, [Chủ nhà căn 1501 là ai vậy?]

Lúc ấy Tô Đào vẫn chưa vào game, thấy có người tìm mình nên vội đáp lại.

[Là tôi.]

[Có gì không ạ?]

CJY, [Tôi ở dưới tầng nhà cô, phòng tắm bị thấm nước rồi.]

Nghe thấy thế, Tô Đào nhanh chân chạy vào phòng tắm kiểm tra một lượt.

Vừa nãy cô đúng là có tắm rửa, nhưng hiện giờ không còn xả nước nữa.

Đoán chừng là do nguyên nhân tắm rửa lúc nãy.

Tô Đào thuộc dạng bình thường không thích "nổi" lên trong mấy nhóm chat, thế nên cô nghĩ nếu đã là hàng xóm thì có thể add Wechat rồi nói chuyện riêng cho tiện.

Cô tìm tên của chủ căn hộ 1401 trong nhóm chat, chủ động kết bạn Wechat với anh. Bỏ công ngồi đợi một lúc lâu, cũng chỉ chờ người này chấp nhận lời mời kết bạn của mình.

Kết quả...

Năm phút sau.

Người kia vẫn không hề chấp nhận lời mời.

Tô Đào lại mở giao diện nhóm chat lên.

CJY, [Tôi hy vọng ngày mai cô sẽ cho tôi một phương án giải quyết.]

Tô Đào, [...]

Hóa ra anh chàng này vẫn còn online à.

Cô lại kiểm tra giao diện chat của mình.

Có thể xác định một điều, người này không chấp nhận lời mời kết bạn của mình.

Đúng là lạnh lùng quá thể quá đáng.

Có lẽ giờ này cư dân trong khu nhà vẫn chưa ngủ nên mọi người đều vui vẻ nói chuyện phiếm trong nhóm chat.

Anh chàng hàng xóm tầng dưới vừa gợi lên đầu đề, một vài người trong nhóm bắt đầu "tố" chuyện căn hộ phía trên mình nửa đêm nửa hôm nhảy tapdance, người tầng trên không chịu yếu thế liền "bật" lại rằng mình chỉ xuống giường đi uống nước...

Tin nhắn trên màn hình trôi đi với tốc độ cực nhanh, Tô Đào cau mày, sau đó "nhắc" chủ hộ căn 1401 trong nhóm chat, trả lời, [Tôi biết rồi.]

Thật ra Tô Đào chuyển vào đây ở cũng đã được nửa năm rồi.

Khu chung cư cao cấp này có vị trí đắc địa, cơ sở vật chất và môi trường cũng thuộc hạng nhất. Kể từ khi studio của cô bắt đầu thu hồi vốn, Tô Đào không hề do dự chi tiền mua thẳng, tuy gia đình cũng lo cho cô một phần tiền, nhưng dù nói gì thì đây cũng là căn nhà đầu tiên của cô, cuộc sống tự lập của Tô Đào cực kỳ vui vẻ.

Không ngờ, ở chưa được nửa năm đã xảy ra vấn đề.

Có lẽ là khâu decor trước đó có trục trặc, tối qua Tô Đào không mấy để ý, thầm tính sáng mai xuống tầng dưới hỏi thăm thế nào.

Nhưng chắc là do cô dậy hơi trễ, nên khi xuống dưới gõ cửa thì không có ai đáp lại.

Tô Đào đành phải đi trước.

***

Cô mở cửa xe, đi về nhà, vừa ngả đầu xuống giường liền thiếp đi ngay.

Không biết ngủ được bao lâu, lúc Tô Đào mở mắt ra thì thấy mọi người trong group chat của studio đang ầm ĩ đòi sếp phát lì xì.

Tô Đào mơ mơ màng màng gửi vài bao lì xì, sau đó đầu óc váng vất định đi tẩy trang rồi tắm một cái.

Lúc ấy đầu óc cô hãy còn mơ màng, quên khuấy mất chuyện thấm dột ở tầng dưới.

Tắm được nửa chừng, Tô Đào vội vội vàng vàng tắt vòi sen, khoác áo choàng tắm chạy ra ngoài.

Đương lúc chột dạ toan bấm vào group chat khu chung cư xem thử hàng xóm 1401 có gửi tin nhắn gì hay không, thì bên ngoài bỗng truyền đến tiếng gõ cửa.

Tiếng gõ cửa rất có tiết tấu, dễ dàng nhận ra người đứng ngoài cửa là một người cực kỳ kiên nhẫn.

Tô Đào mở cửa, nhìn ra ngoài.

Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen ôm lấy đôi chân dài miên man, bên hông đeo thắt lưng, trên cổ tay là một chiếc đồng hồ Rolex màu đen, làn da trắng trẻo, có thể loáng thoáng nhìn thấy mạch máu như ẩn như hiện.

Anh sừng sững đứng trước cửa ra vào, có lẽ giờ đã trễ nên trên gương mặt ánh lên vẻ mỏi mệt, mấy ngón tay mảnh khảnh tháo cặp mắt kính gọng vàng đang vắt ngang sống mũi xuống, cất giọng lạnh lùng, "Tôi là chủ căn hộ tầng dưới."

Phản ứng đầu tiên của Tô Đào chính là: Hóa ra cô gái ở trong thang máy không hề nói quá.

最近更新