“Này,ệnTiểuHỗnĐảnVsĐạiTổngGiámĐốlịch bóng đá bundesliga thực là nhàm chán, mỗi ngày đều là như vậy, cứ lặp đi lặp lại nha.” Thiệu Đường hiện tại vừa lấy tay sờ vào mặt dây chuyền hình Phật vừa cùng ba người anh em than oán về sự nhàm chán.
“Thực là nhàm chán nhưng cũng không gì khác để làm! Chúng ta tốt xấu đều là bộ tứ nổi tiếng, thế sao lại chán như thế nha”. Thiệu Phong nằm cạnh Thiệu Đường cùng hai người khác ở hoa viên cô nhi viện, bọn họ cùng hướng về khoảng trời bao la nhìn đám mây tựa như kẹo đường, tất cả cùng ước rằng mình có thể cưỡi lên đó thì thực tốt.
“Tôi không dám nhận nha, kì thực chỉ có ba người các cậu là nổi tiếng thôi đừng có mà kéo tôi vào được không!”. Thiệu Đường nhìn thực bất mãn đem mọi chuyện làm rõ, ngay cả bản thân cũng không ngờ bị người khác biến thành bá vương.
“Thiệu Đường! Cậu dù sao cũng là lão đại như thế nào có thể nói như vậy!” Thiệu Hiền nằm ở một bên cũng nhanh miệng nói.
“Hừ, tôi không thích làm lão đại của các cậu đâu.” Thiệu Đường phản kháng.
“Lão đại, những lời này không thể nói lung tung được đâu, cũng chính cậu trước đây mạnh bạo nói rằng nhất định phải làm lão đại bọn tôi! Hơn nữa cậu cũng từng chiếu cố bọn tôi rất nhiều!”. Thiệu Phong nhớ tới khoảng thời gian trước đây cuộc sống vô tư lự, mặc dù có thời điểm ăn không đủ no mặc không đủ ấm, nhưng ít ra cũng có chỗ cư trú.
“Ai nha, mọi chuyện trước đây cậu nhớ rõ như vậy làm cái gì?” Thiệu Đường thực buồn bực, trước đây chính vì thấy làm lão đại thực thích nên mới tranh làm lão đại của bọn họ nhưng hiện tại thì thực hối hận a!
“Chúng ta từng kết bái anh em, cậu có thể không nhớ sao? Chúng ta lúc ấy còn bái quan nhị ca nữa!” Thiệu Hiền cũng liên tưởng về cái thời ngây thơ của cả bốn người. Bốn đứa nhỏ đứng ở văn phòng cũ nát của viện trưởng cũng là mẹ nuôi của cả bốn mà bái quan nhị ca.
“Tuy là bốn chúng ta đều mồ côi như nhau! Nhưng với chúng tôi, cậu vẫn là lão đại.” Thiệu Văn nãy giờ tuy không tham gia nhưng đến cuối lại nói được lời có ý nghĩa nhất.
“Haizzz!” Thiệu Đường á khẩu chẳng biết nói thêm gì.
“Haha…lão đại đã lâu không có làm chuyện khó nói nên mới phát hoả như vậy! Người ta cũng có nói con gái đều có thể phát dục nhiều lần.” Thiệu Phong an ủi Thiệu Đường.
“Cậu an ủi tôi như thế hả?” Thiệu Đường vỗ đầu Thiệu Phong.
“Thôi đó là ý trời rồi, nhìn lại thì chúng ta ở cùng nhau từ nhỏ cho tới bây giờ mọi người đã gần trưởng thành hết rồi.” Thiệu Văn cảm khái nói.
“Ah đúng rồi! Hiền, bạn gái cậu đâu?” Thiệu Đường bỗng phát hiện hôm nay Thiệu Hiền không giống như mọi ngày.