当前位置:首页 > Cúp C2

Truyện Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc_bxh vđqg mexico

<!---->Đã vào thu,ệnTaySúngBắnTỉaLạcVềThờiTamQuốbxh vđqg mexico khí trời còn giữ lại một chút nóng bức của mùa hè.

Vương Xán nằm trên đại đại nóng hôi hổi, cảm giác dưới lưng giống như bị dán một miếng sắt nung đỏ, nóng chảy vô cùng, thân thể của hắn theo bản năng nhảy dựng lên.

- Di, đây là đâu?

Đập vào mắt Vương Xán chính là một đám đồng nghịt binh lính phủ kín chiều rộng hơn trăm mét, trong tay cầm cương đao, trường thương vọt tới.

- Tại sao có thể như vậy? Không phải ta đã chết rồi sao?

Vương Xán nhìn đám binh sĩ đông nghịt chạy cực nhanh, diện mục dữ tợn, tình huống trước mắt thực sự quá lạ rồi. Hắn vốn là tay súng bắt tỉa của đại đội đặc chủng Phi Ưng, quân khu Tây Nam, tiếp nhận mệnh lệnh tới khu biên cảnh tây nam giết chết trùm ma túy lớn địa phương, tuy rằng thành công giết chết trùm ma túy này, thế nhưng cuối cùng Vương Xán rơi vào trong vòng vây của đối phương, nhìn máy móc dò xét hiện đại trên người, Vương Xán biết không có bất cứ cơ hội chạy trốn nào, vì vậy Vương Xán lựa chọn ngọc thạch câu phần, dùng bom nổ chết chính mình, cũng nổ chết địch nhân đuổi theo hắn.

Chính mình vốn đã chết, vì sao hiện tại vẫn sống?

Trong lòng Vương Xán phi thường nghi hoặc, muốn tra xét tới tột cùng, nhưng trong đầu không có bất cứ tin tức nào.

- Giết!

Từng tiếng từng tiếng hò hét, tiếng gầm rú từ trên chiến trường truyền tới, Vương Xán giật mình tỉnh giấc từ trong trầm tư. Trong thấy binh sĩ càng lúc càng tới gần chính mình, không kịp suy nghĩ nhiều, toàn thân giống như con báo gặp phải nguy hiểm, xoay người bỏ chạy điên cuồng.

Nguy hiểm, nguy hiểm cực độ.

Vương Xán quay đầu liếc mắt nhìn đoàn người đông nghịt, da đầu tê dại.

Hắn là tay súng bắn tỉa đặc chủng, chuyên môn phụ trách săn giết nhân vật đầu não của đối phương, trước kia đều là từng người từng người giết chết, một súng nổ đầu, thế nhưng lần này phải đối mặt cùng lúc với cả đoàn người đông nghịt, cho dù hắn cầm một cây súng ngắm hiện đại nhất, giết từ sáng tới tối cũng không hết được đám binh sĩ điên cuồng này.

Đội ngũ mấy nghìn người điên cuồng lao tới, nếu như rơi vào trong đó, tuyệt đối không còn cơ hội sống sót.

- Cung Đô, tên cẩu nhật ngươi, chạy đi đâu rồi, lão tử muốn chết!

Hai chân của Vương Xán chạy trốn cực nhanh, thời điểm lướt qua một vị tướng lĩnh đeo khăn vàng trên đầu, đột nhiên nghe được tiếng gầm gừ ngay bên cạnh truyền tới, ánh mắt đảo sang nhìn, lại chuyển sang liếc vị tướng lĩnh đang chạy trốn cực nhanh cách đó không xa.

“Tướng lĩnh Hoàng Cân, Lưu Ích!”

Trong đầu Vương Xuân đầu tiên hiện lên hình ảnh về ký ức của thân thể này, đồng thời tin tức về Cung Đô, Lưu Ích cũng nhất thời hiện ra. Cung Đô, Lưu Ích là tướng lĩnh theo lão đạo sĩ Trương Giác khởi binh đối kháng lại triều đình, khi Hoàng Cân bị triều áp, hai người xuất lính Hoàng Cân lưu vong tới Dự Châu, chiếm Nhữ Nam.

Xuyên việt rồi?

Trong lòng Vương Xán cả kinh, rốt cuộc hắn đã hiểu được, hắn đích thực đã chết, chỉ là linh hồn phụ thân vào một tiểu binh Hoàng Cân vừa mới chết, lại một lần nữa sống lại.

Thành Hoàng Cân tặc cũng không tồi, chí ít là sống.

Vương Xán cũng không cố gắng truy cứu tới tận cùng vì sao chính mình xuyên việt, nói chung có thể sống chính là hạnh phúc lớn nhất rồi. Từ nhỏ hắn đã đam mê quân sự, đối với lịch sử cực kỳ quen thuộc, nhất là Tam Quốc, Tùy Đường, những thời đại anh hùng dũng tướng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, dồng thời trong lòng sinh kính ngưỡng. Một thời đại hỗn loạn, anh hùng nổi lên bốn phía như vậy đã định trước là thời đại cực kỳ rộng lớn mạnh mẽ, thời đại khiến kẻ khác phải sôi trào nhiệt huyết.

- Phù… Phù…

分享到: