2025-01-15 12:51:16 Nguồn:BetwayTác Giả:Nhận Định Bóng Đá View:858lượt xem
- Ngươi là cái thá gì mà cũng dám nói con gái ta không có giáo dục. Bên tai văng vẳng tiếng quát,ệnCửuĐỉnhKýkèo liverpool hôm nay nhưng đám quân sĩ đội kỵ binh ai nấy đều mở to mắt, sắc mặt khó tin nhìn thấy bóng người vốn bay ra rất nhanh lại bay trở về với tốc độ còn nhanh hơn. "Oành bùm bùm..." Bóng người đó trực tiếp bị đánh lên lưng chiến mã lão cưỡi. "Hí..." Chiến mã bị đánh bay hí lên một tiếng, sau đó nó văng mạnh vào đám chiến mã xung quanh, nhất thời làm hơn mười kỵ binh bị ngựa ngã đè. Mà lão già trọc đầu bị đánh văng ngược lại 'phụt' một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, té ngã dưới đất, cả người dính đầy bùn đất. - Ai, là ai? Trong lòng lão già đầu trọc đầy hoảng sợ, lão vốn chưa hề nhìn thấy đối thủ thì đã cảm nhận được một sức mạnh vô hình đánh tới người, nếu không phải lão có tiên thiên chân khí bảo vệ, e rằng đã bị đánh chết tại chỗ. - Sư phụ, làm sao có thể? Gã tướng quân trẻ tuổi trố mắt, há hốc mồm. Lần này sở dĩ để sư phụ đi là lo lắng Ngụy Giang một thương quét sạch ba sơn trại lớn quá lợi hại, cho nên đã mời sư phụ là tiên thiên hư đan tới. Dù sao tên Ngụy Giang đó tự mình học Hổ Hình quyền mà có thể đạt tới trình độ này đã cho thấy kinh mạch trong cơ thể nhất định tuyệt đại đa số đã thông suốt rồi. Một khi tu luyện nội kình bí tịch, thông thường nếu có thể luyện tới mức cao nhất, có vài vạn cân lực bạo phát không khó. Cho nên lần này để một tiên thiên cường giả tọa trấn tới bắt Ngụy Giang. - Đây là... Gã tướng quân trẻ tuổi nhìn bóng người mặc áo bạch bào đứng đó giống như một cây thương. Hắn là ai? - Chưa thấy người ta đã thua rồi. Điều này, dù là tiên thiên kim đan cũng không thể. Chẳng lẽ là ... Lão già đầu trọc bị trọng thương thổ huyết tên là Hồ Chung nhìn chằm chằm nam tử áo trắng đứng không xa. Là cấp bậc hư cảnh, Hồ Trung lăn lộn giang hồ cả đời cũng chưa từng gặp qua hư cảnh, lão vốn đã quen hoành hành. - Sư phụ. Gã tướng quân trẻ tuổi lập tức chạy tới, nâng lão già đầu trọc dậy. Trên đường, thương đội một bên, cùng với đám kỵ binh một bên đều nhỏ tiếng bàn luận. Đằng Thanh Sơn lười nhác liếc lão già đầu trọc, quay đầu nhìn con gái Hồng Lâm, thấp giọng quát khẽ: - Còn không qua đây. - Cha. Hồng Lâm le lưỡi, lập tức ngoan ngoãn chạy lại. Tuy rằng Đằng Thanh Sơn lúc này không phải là mặt thật, nhưng Hồng Lâm từ bé đã đi theo cha, chỉ cái bóng lưng cũng có thể nhận ra Đằng Thanh Sơn, huống chi dáng người và giọng nói Đằng Thanh Sơn không hề thay đổi. Tì nữ đứng ở xa, Tiếu Tiêu cũng liền chạy lại không dám nhìn Đằng Thanh Sơn, chỉ đứng bên cạnh Hồng Lâm. - Cám ơn Hiểu Hồng cô nương ra tay giúp đỡ. Ngụy Giang bên cạnh chắp tay hành lễ, sau đó lại hành lễ với Đằng Thanh Sơn. - Ngụy Giang xin ra mắt tiền bối. Trong lòng Ngụy Giang rất rõ một điều: 'Đây là cao nhân, cao nhân chân chính. Nhưng mà đáng tiếc mình tu luyện nội gia quyền, mình muốn vào Hình Ý môn đi theo tiền bối Đằng Thanh Sơn học nội gia quyền.' Nếu không có ý này, e rằng Ngụy Giang sớm đã nghĩ cách bái người trước mắt làm thầy rồi. - Ừ. Đằng Thanh Sơn liếc nhìn y khẽ gật đầu, liền cười nhìn con gái: - Hiểu Hồng? - Hi hi… Hồng Lâm hấp háy đôi mắt, cái tên Hiểu Hồng này rõ ràng là tên giả Hồng Lâm tự nghĩ ra. - Thật là hư mà. Lý Quân đột nhiên xuất hiện bên cạnh Hồng Lâm, khi Hồng Lâm nhìn sang bên cạnh cô giật cả mình quay đầu lại nhìn có chút nghi hoặc, rõ ràng cô không quen Lý Quân đang đeo mặt nạ, nhưng khi nhìn dây chuyền nơi cổ Lý Quân liền nhận ra. - Mẹ. Hồng Lâm ngoan ngoãn gọi. - Vị tiền bối này... Một giọng nói khàn khàn vang lên. Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy lão già đầu trọc đứng bên cạnh tướng quân trẻ tuổi. Lão già đầu trọc này chắp tay nói: - Tiền bối, thanh niên đó bên cạnh người tên Ngụy Giang vốn là yếu phạm Vũ Hoàng môn truy nã. Hắn ở Liên An thành một lần giết sạch một nhà mười ba người, mong huynh đài cho Vũ Hoàng môn chúng ta bắt hắn về quy án. - Ngươi tên là gì? Đằng Thanh Sơn lạnh nhạt hỏi. Lão già đầu trọc nghẹn lời, sau đó cung kính trả lời: - Tại hạ Hồ Chung. 'Hồ Chung, Hồ Chung' Đằng Thanh Sơn cười nhạt liếc nhìn lão: - Vừa rồi, ta nghe được ngươi nói là cái gì không có giáo dục, không có quy củ? Lão già đầu trọc rõ ràng rất xấu hổ, gã tướng quân trẻ tuổi bên cạnh càng không dám mở miệng, y hiểu rõ người mà ngay cả sư phụ hắn là tiên thiên cường giả chưa nhìn rõ thì đã bị đánh bay, còn cung kính nói một tiếng tiền bối thì y làm sao có thể đùa vào? - Tiền bối, tại hạ không hiểu quy củ. Lão già đầu trọc giọng đầy ân hận.