当前位置:首页 >La liga >Truyện Thổi Mộng Về Tây Châu_soi kèo bóng đá me

Truyện Thổi Mộng Về Tây Châu_soi kèo bóng đá me

2025-01-11 21:15:36 [Nhận Định Bóng Đá] 来源:Betway
Trở về thanh lâu,ệnThổiMộngVềTâyChâsoi kèo bóng đá me ngày trăm hoa rực rỡ ấy, tú bà Xuân Phong Lâu hỏi ta vẫn dùng hoa danh trước kia đúng không.

Ta cụp mắt xuống, đáp rằng phải.

Quy nô nhanh nhẹn treo mộc bài có khắc tên ta lên.

Hai chữ Tương Tư, đứng liền nhau thật duyên dáng, quyến rũ vạn phần.

Lúc sinh ra, mẹ ta trông thấy mấy hạt đậu trong mẹt, bèn đặt ta tên Hồng Đậu.

Sau này mẹ ta bỏ trốn, chủ sòng bạc bán ta cho Xuân Phong Lâu ngay trước mặt cha ta.

Cầm sư trong lâu từng đọc sách mấy năm.

Ông ta nói Hồng Đậu tầm thường quá, chẳng bằng đổi thành Tương Tư.

“Chàng ơi hái lấy cho nhiều, giống này mới thật gợi tình tương tư.”

Mắt tú bà sáng lên, vỗ tay tán thưởng.

Tương Tư, Tương Tư.

Thứ mà kỹ nữ có thể dựa vào, còn không phải là chút tương tư như có như không của các ân khách hay sao?

Ngoài con phố chiêng trống vang trời, là đội ngũ đón dâu của Tiêu gia.

Ta nhìn chằm chằm vào kiệu hỉ đỏ thẫm kia, không nói một lời.

Nguỵ Tử dựa vào lan can, vung vẩy chiếc khăn trong tay:

“Nếu lúc trước cô đi theo Tiêu Nhị, vẻ vang hôm nay chẳng phải cũng có một phần cô trong đó hay sao.”

Ta lấy chiếc khăn của nàng ta, lau khoé miệng, tiện tay ném xuống đất.

Bây giờ cũng chưa muộn.

Thứ mà Tương Tư ta muốn, người khác không cướp đi được.

02.

Nhị công tử Tiêu gia đón dâu, tiệc cưới tổ chức ba ngày ba đêm.

Ai cũng nói, tân nương dung nhan kiều diễm, rất được Tiêu Nhị công tử yêu thích.

Ta thưởng thức chén rượu trong tay: “Sao nào, tân nương Thẩm thị đẹp hơn cả ta sao?”

Ân khách thao thao bất tuyệt sửng sốt, nở nụ cười lấy lòng:

“Tất nhiên không bằng. Tương Tư cô nương dung mạo vô song, đừng nói là thành Kim Lăng chúng ta, dù cho phóng mắt ra khắp kinh thành thì cũng là mỹ nhân nổi bật, tiểu thư Thẩm gia sao mà so được?”

“Có điều, tiểu thư Thẩm gia là nữ tử đàng hoàng, không tiện so với Tương Tư cô nương.”

Ta cười nhạo một tiếng, ngẩng đầu uống cạn ly rượu.

Gì mà không tiện so sánh.

Chỉ sợ trong lòng đang cười ta, một ả kỹ nữ mà cũng có mặt mũi so sánh với đích nữ Thẩm gia.

Đúng là nam nhân ở chốn trăng hoa.

Ngoài miệng nịnh bợ, nâng ngươi lên thành trăng trên trời.

Trong lòng lại xem thường, dẫm ngươi như bùn đất dưới chân.

Không có ai để ý nhà gia giáo và thân phận kỹ nữ hơn bọn họ cả.

Ân khách thấy ta rót hết ly này đến ly khác, được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

Lại gần muốn giao bôi với ta.

Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị đẩy ra.

Gió tuyết trong phút chốc thổi tan noãn ngọc ôn hương kiều diễm trong phòng.

Tiêu Vân Khởi đứng ở cửa, mặt trầm như nước.

Có lẽ là đi rất vội, trên áo khoác màu đen còn vương tuyết đọng chưa kịp tan.

Diêm Vương sống vừa lộ diện, người trong phòng vội vàng cười cười lui ra ngoài.

Mới vừa rồi trong phòng còn lời qua chén lại náo nhiệt cực kỳ, chỉ trong giây lát đã trở nên quạnh quẽ.

Không ai tình nguyện vì một kỹ nữ mà đắc tội Định Viễn Hầu phủ thanh thế hiển hách cả.

Tiêu Vân Khởi nắm cằm ta lên, khuôn mặt nặng nề cúi xuống:

“Cố ý phái quy nô đến phủ truyền tin cho ta.”

(责任编辑:La liga)

    推荐文章
    热点阅读