Truyện Nhật Ký Bò Tường Quan Sát_kèo bóng đá thổ nhĩ kỳ
作者:Nhà cái uy tín 来源:Ngoại Hạng Anh 浏览: 【大中小】 发布时间:2025-01-15 06:57:45 评论数:
Sở Kì Thu là "Trạm tỷ ".
Nói một cách chính xác,ệnNhậtKýBòTườngQuanSákèo bóng đá thổ nhĩ kỳ bạn trai của Sở Kì Thu - Phan Lương là một kẻ lừa gạt.
Phan Lương là một thần tượng xuất đạo đã hai năm, lúc bắt đầu không có một chút tiếng tăm rất cần đến sự chú ý của mọi người, vì vậy liền nhờ Sở Kì Thu làm một trạm tử thường xuyên đăng ảnh hắn lên mạng. Nói trắng ra là muốn mời người chuyên nghiệp nhưng không mời nổi, chỉ có thể nhờ bạn trai giúp đỡ.
Lúc ấy Sở Kì Thu vừa lên năm hai, thời gian dư dả, dứt khoát tự mình đi mua một bộ trang bị chụp ảnh cho Phan Lương, máy cơ, ống kính, mua đầy đủ mọi thứ, miễn không phải là hoạt động ở nơi quá xa, Sở Kì Thu đều tự mình đến chụp, vì tính cẩn thận, hắn còn tự học chuyên sâu, tự học chỉnh ảnh, chèn phụ đề, học cách quản lý một trang web.
Bây giờ Phan Lương bắt đầu có chút tiếng tăm, có thêm nhiều trạm fan khác, mặc dù Sở Kì Thu vẫn là người có tư lịch lâu đời nhất trong vòng fan, nhưng tốc độ đăng ảnh cũng như video của hắn không thể cạnh tranh với những người mới bây giờ.
Năm thứ tư, Sở Kì Thu vừa làm luận văn tốt nghiệp vừa đi thực tập, đi sớm về khuya, cực kỳ bận rộn. Cậu không thể thường xuyên đăng bài giống như lúc trước, nhiều nhất chỉ có thể tham gia một vài hoạt động cực kỳ quan trọng, chẳng hạn như buổi concert của SNE, nhóm nhạc của Phan Lương vào cuối tháng này.
Nửa đêm Sở Kì Thu đang ngồi ở nhà cầm camera nghĩ xem vào buổi concert đó thì nên chụp góc độ nào, chỉnh màu nào, thì bỗng nhiên Phan Lương gọi đến.
Sở Kì Thu nhận cuộc gọi.
"Alo. Tiểu Lương?"
" Sở ca, vẫn chưa ngủ à?"
" Anh mới từ thư viện về, có chuyện gì hả?"
" Em gọi tới muốn hỏi anh một chút, ừm..." Phan Lương tạm dừng một chút
" Buổi biểu diễn cuối tháng này ở thành phố B, anh đã mua vé chưa?"
Đối phương gọi tới là muốn hỏi xem có cần giữ vé cho cậu không.
" Anh đã mua rồi, 6 ghế liền, đều đối diện sân khấu, tầm nhìn rất tốt, em không cần phải giữ vé giúp anh đâu."
Thật ra không phải Sở Kì Thu ngu ngốc, miễn phí lại không biết hưởng, mà là vé Phan Lương lấy tầm nhìn cũng không tốt lắm. Vé ngồi tốt đều bị cấp trên lấy hết, căn bản là không đến lượt hắn lấy. Vì để chụp được ảnh đẹp, Sở Kì Thu sẵn sàng chi tiền.
Dù sao cậu cũng có nhiều tiền.
" Vậy thì tốt rồi. Người đại diện vừa nói với em, dù là trước hay sau buổi diễn hôm đó anh đều không được tới gặp em."
Sở Kì Thu cau mày:" Vì sao?"
" Cô ấy nói nhóm em gần đây bắt đầu nổi tiếng rồi, mức độ chú ý không giống với ngày trước. Bây giờ mỗi ngày đều có phóng viên theo dõi, nếu chúng ta bị chụp thì có ảnh hưởng không tốt, cho nên...."
Phan Lương không nói hết câu.
Trong giới giải trí này, ai ai cũng biết nếu có tin thần tượng yêu đương nó cũng không khác sét đánh ngang tai là bao, nếu fan mà biết Phan Lương có bạn trai từ lúc ra mắt đến bây giờ, hậu quả thật không tưởng tượng nổi.
Quan hệ của bọn họ không thể công khai.
Về vấn đề này Sở Kì Thu có thể hiểu, mặc dù có chút không vui nhưng cũng không có cách nào khác: " Được, chụp xong anh liền đi."
" Sở ca, còn có một việc..."
Phan Lương ngập ngừng.
Nghe tiếng hô hấp của Phan Lương, Sở Kì Thu có chút buồn bực:" Có phải còn vấn đề cần 'dặn dò' anh đúng không?"
Phan Lương ấp úng:" Sở,Sở ca, anh sắp tốt nghiệp đi làm, lúc đó chắc sẽ không còn thời gian hoạt động trên trạm fan. Em có thể nhờ công ty mua lại sau đó giao cho người chuyên nghiệp tiếp tục quản lý.
Sở Kì Thu cũng không xem trọng câu nói này:" Em không cần lo lắng vấn đề này, anh có thể tìm người làm thay."
Bình thường nếu thật sự không có thời gian để tham gia, cậu đều tìm người chụp thay, tất cả chuyện này Phan Lương đều biết.
Trạm fan này, nói cho cùng cũng là công sức hai năm của cậu, từ lúc bắt đầu cho đến lúc có 88 vạn người theo dõi, cậu không yên tâm giao cho người khác.
Phan Lương cũng không nói thẳng, bóng gió nói: " Thật xấu hổ, trước kia bởi vì không có fan, không có nhiệt độ nên nhờ anh giúp đỡ, bây giờ em bắt đầu nổi tiếng rồi, trạm fan cũng không ít. Hơn nữa nếu người khác biết " Mạch Thượng Lương Nhân" là bạn trai em, em kiểu gì cũng bị fan đánh chết.
Lần này Sở Kì Thu hiểu rồi, Phan Lương gọi cuộc điện thoại này là để nhắc nhở cậu " bạn trai" sẽ mang đến ảnh hưởng nặng nề cho sự nghiệp của cậu.
Loại đả kích này đối với thần tượng mới vừa đứng vững gót chân phải gọi là trí mạng.
Sở Kì Thu đè ép sự không vui trong lòng. Cậu để điện thoại xuống bật tai nghe bluetooth, tiếp tục cầm camera lên nói:" Tí nữa anh sẽ đưa tài khoản và mật khẩu cho em, em cũng không cần đưa " phí chia tay" cho anh. Nhưng trước khi rời khỏi, anh vẫn phải chụp nốt ảnh lần này đã."
" Sở ca, anh đồng ý thật tốt quá, cảm ơn đã hiểu cho em..." Phan Lương hôn lên điện thoại một cái," Không thành vấn đề, em không quấy rầy anh nữa, anh đừng quên gửi tài khoản cho em nhé."
Tai nghe truyền tới tiếng tút tút, Sở Kì Thu dựa vào ghế sô pha, phiền muộn ném điện thoại đi, điện thoại đập vào ghế sô pha nảy ra rơi xuống điều khiển ti vi.
TV bật lên.
Lúc này, kênh du lịch đang chiếu cảnh đêm ở thành phố V, chỉ cần nhìn thoáng qua Sở Kì Thu cũng có thể nhận ra địa điểm, đây là trung tâm thành phố, mà ở hai tòa nhà cao tầng kia chính là ảnh đại ngôn quảng cáo của Phan Lương và Ngôn Minh.
Ngôn Minh là nam diễn viên hot nhất hiện nay, nhân dân cả nước đều nhận ra hắn. Người này cũng may mắn, hắn không có gia thế bối cảnh gì, cũng không được học chính quy, nhưng lại may mắn được một đạo diễn lớn tình cờ đưa vào giới giải trí, điểm xuất phát khá cao. Mấy năm qua cũng gọi là thuận buồm xuôi gió, có hai bộ phim đại bạo cùng với nhân khí tốt, nó khiến cho rất nhiều nghệ sĩ điện ảnh và truyền hình ao ước, ghen tỵ.
Thông qua hai poster có thể thấy rằng con đường hai người này đi hoàn toàn khác nhau, Phan Lương là thần tượng, khuôn mặt xinh đẹp, đáng yêu, hình tượng được yêu thích nhất hiện nay. Mấy năm gần đây, mức độ nổi tiếng của hắn ở trong nước không ngừng tăng lên, trở thành một trong những người hot nhất hiện tại với vô số fan hâm mộ.
Em ấy ngoài fan ra, còn có mình.
Sở Kì Thu tự nói với mình như vậy.
Trạm fan do Sở Kì Thu lập nên đã giúp Phan Lương thu hút rất nhiều fan mới, tạo được nhiệt độ rất lớn, ngoài ra còn được lên hot search, có thể coi là một đóng góp rất lớn.
Hắn tin tưởng chỉ cần trải qua mấy năm rèn luyện, Phan Lương nhất định sẽ giống như Ngôn Minh, được mọi người công nhận thực lực, có thể hưởng thụ cảm giác trăm hoa bách điểu vây quanh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng đã đến buổi concert cuối tháng.
Chín giờ sáng, Sở Kì Thu cầm vé vào cửa cùng camera xuất phát, cậu còn cố ý chuẩn bị mấy tấm banner, bảng điện.
Cậu mua vé sớm hơn chuyến bay của Phan Lương, mới vừa xuống máy bay, wechat liền thông báo có tin nhắn.
" Kì Thu, đêm nay đi chơi đi."
Là bạn thân của cậu Lí Bán Diễm.
Sở Kì Thu trả lời: " Không được, hôm nay Phan Lương biểu diễn ở thành phố B.
Đối phương gửi tin nhắn âm thanh: " Được đó, cậu lại vì tiểu bạch liên đó chạy đến thành phố B, vì hắn mà lăn lộn."
Lí Bán Diễm từ nhỏ sống ở thành phố V, nhưng cha mẹ đều là người phương Bắc, chỉ cần hơi kích động liền nghe thấy hắn uốn lưỡi ở âm cuối.
Sở Kì Thu: " Đừng nói như vậy."
" Được, cậu cứ bận đi, chúng ta lần sau lại hẹn."
Lí Bán Diễm người cũng như tên,là một người có tính khí nóng nảy, thẳng thắn. Hắn nhìn Phan Lương không vừa mắt đã nhiều năm, bởi vì hắn cảm thấy, Phan Lương đang làm hỏng người anh em tốt của hắn.
Nói một cách chính xác,ệnNhậtKýBòTườngQuanSákèo bóng đá thổ nhĩ kỳ bạn trai của Sở Kì Thu - Phan Lương là một kẻ lừa gạt.
Phan Lương là một thần tượng xuất đạo đã hai năm, lúc bắt đầu không có một chút tiếng tăm rất cần đến sự chú ý của mọi người, vì vậy liền nhờ Sở Kì Thu làm một trạm tử thường xuyên đăng ảnh hắn lên mạng. Nói trắng ra là muốn mời người chuyên nghiệp nhưng không mời nổi, chỉ có thể nhờ bạn trai giúp đỡ.
Lúc ấy Sở Kì Thu vừa lên năm hai, thời gian dư dả, dứt khoát tự mình đi mua một bộ trang bị chụp ảnh cho Phan Lương, máy cơ, ống kính, mua đầy đủ mọi thứ, miễn không phải là hoạt động ở nơi quá xa, Sở Kì Thu đều tự mình đến chụp, vì tính cẩn thận, hắn còn tự học chuyên sâu, tự học chỉnh ảnh, chèn phụ đề, học cách quản lý một trang web.
Bây giờ Phan Lương bắt đầu có chút tiếng tăm, có thêm nhiều trạm fan khác, mặc dù Sở Kì Thu vẫn là người có tư lịch lâu đời nhất trong vòng fan, nhưng tốc độ đăng ảnh cũng như video của hắn không thể cạnh tranh với những người mới bây giờ.
Năm thứ tư, Sở Kì Thu vừa làm luận văn tốt nghiệp vừa đi thực tập, đi sớm về khuya, cực kỳ bận rộn. Cậu không thể thường xuyên đăng bài giống như lúc trước, nhiều nhất chỉ có thể tham gia một vài hoạt động cực kỳ quan trọng, chẳng hạn như buổi concert của SNE, nhóm nhạc của Phan Lương vào cuối tháng này.
Nửa đêm Sở Kì Thu đang ngồi ở nhà cầm camera nghĩ xem vào buổi concert đó thì nên chụp góc độ nào, chỉnh màu nào, thì bỗng nhiên Phan Lương gọi đến.
Sở Kì Thu nhận cuộc gọi.
"Alo. Tiểu Lương?"
" Sở ca, vẫn chưa ngủ à?"
" Anh mới từ thư viện về, có chuyện gì hả?"
" Em gọi tới muốn hỏi anh một chút, ừm..." Phan Lương tạm dừng một chút
" Buổi biểu diễn cuối tháng này ở thành phố B, anh đã mua vé chưa?"
Đối phương gọi tới là muốn hỏi xem có cần giữ vé cho cậu không.
" Anh đã mua rồi, 6 ghế liền, đều đối diện sân khấu, tầm nhìn rất tốt, em không cần phải giữ vé giúp anh đâu."
Thật ra không phải Sở Kì Thu ngu ngốc, miễn phí lại không biết hưởng, mà là vé Phan Lương lấy tầm nhìn cũng không tốt lắm. Vé ngồi tốt đều bị cấp trên lấy hết, căn bản là không đến lượt hắn lấy. Vì để chụp được ảnh đẹp, Sở Kì Thu sẵn sàng chi tiền.
Dù sao cậu cũng có nhiều tiền.
" Vậy thì tốt rồi. Người đại diện vừa nói với em, dù là trước hay sau buổi diễn hôm đó anh đều không được tới gặp em."
Sở Kì Thu cau mày:" Vì sao?"
" Cô ấy nói nhóm em gần đây bắt đầu nổi tiếng rồi, mức độ chú ý không giống với ngày trước. Bây giờ mỗi ngày đều có phóng viên theo dõi, nếu chúng ta bị chụp thì có ảnh hưởng không tốt, cho nên...."
Phan Lương không nói hết câu.
Trong giới giải trí này, ai ai cũng biết nếu có tin thần tượng yêu đương nó cũng không khác sét đánh ngang tai là bao, nếu fan mà biết Phan Lương có bạn trai từ lúc ra mắt đến bây giờ, hậu quả thật không tưởng tượng nổi.
Quan hệ của bọn họ không thể công khai.
Về vấn đề này Sở Kì Thu có thể hiểu, mặc dù có chút không vui nhưng cũng không có cách nào khác: " Được, chụp xong anh liền đi."
" Sở ca, còn có một việc..."
Phan Lương ngập ngừng.
Nghe tiếng hô hấp của Phan Lương, Sở Kì Thu có chút buồn bực:" Có phải còn vấn đề cần 'dặn dò' anh đúng không?"
Phan Lương ấp úng:" Sở,Sở ca, anh sắp tốt nghiệp đi làm, lúc đó chắc sẽ không còn thời gian hoạt động trên trạm fan. Em có thể nhờ công ty mua lại sau đó giao cho người chuyên nghiệp tiếp tục quản lý.
Sở Kì Thu cũng không xem trọng câu nói này:" Em không cần lo lắng vấn đề này, anh có thể tìm người làm thay."
Bình thường nếu thật sự không có thời gian để tham gia, cậu đều tìm người chụp thay, tất cả chuyện này Phan Lương đều biết.
Trạm fan này, nói cho cùng cũng là công sức hai năm của cậu, từ lúc bắt đầu cho đến lúc có 88 vạn người theo dõi, cậu không yên tâm giao cho người khác.
Phan Lương cũng không nói thẳng, bóng gió nói: " Thật xấu hổ, trước kia bởi vì không có fan, không có nhiệt độ nên nhờ anh giúp đỡ, bây giờ em bắt đầu nổi tiếng rồi, trạm fan cũng không ít. Hơn nữa nếu người khác biết " Mạch Thượng Lương Nhân" là bạn trai em, em kiểu gì cũng bị fan đánh chết.
Lần này Sở Kì Thu hiểu rồi, Phan Lương gọi cuộc điện thoại này là để nhắc nhở cậu " bạn trai" sẽ mang đến ảnh hưởng nặng nề cho sự nghiệp của cậu.
Loại đả kích này đối với thần tượng mới vừa đứng vững gót chân phải gọi là trí mạng.
Sở Kì Thu đè ép sự không vui trong lòng. Cậu để điện thoại xuống bật tai nghe bluetooth, tiếp tục cầm camera lên nói:" Tí nữa anh sẽ đưa tài khoản và mật khẩu cho em, em cũng không cần đưa " phí chia tay" cho anh. Nhưng trước khi rời khỏi, anh vẫn phải chụp nốt ảnh lần này đã."
" Sở ca, anh đồng ý thật tốt quá, cảm ơn đã hiểu cho em..." Phan Lương hôn lên điện thoại một cái," Không thành vấn đề, em không quấy rầy anh nữa, anh đừng quên gửi tài khoản cho em nhé."
Tai nghe truyền tới tiếng tút tút, Sở Kì Thu dựa vào ghế sô pha, phiền muộn ném điện thoại đi, điện thoại đập vào ghế sô pha nảy ra rơi xuống điều khiển ti vi.
TV bật lên.
Lúc này, kênh du lịch đang chiếu cảnh đêm ở thành phố V, chỉ cần nhìn thoáng qua Sở Kì Thu cũng có thể nhận ra địa điểm, đây là trung tâm thành phố, mà ở hai tòa nhà cao tầng kia chính là ảnh đại ngôn quảng cáo của Phan Lương và Ngôn Minh.
Ngôn Minh là nam diễn viên hot nhất hiện nay, nhân dân cả nước đều nhận ra hắn. Người này cũng may mắn, hắn không có gia thế bối cảnh gì, cũng không được học chính quy, nhưng lại may mắn được một đạo diễn lớn tình cờ đưa vào giới giải trí, điểm xuất phát khá cao. Mấy năm qua cũng gọi là thuận buồm xuôi gió, có hai bộ phim đại bạo cùng với nhân khí tốt, nó khiến cho rất nhiều nghệ sĩ điện ảnh và truyền hình ao ước, ghen tỵ.
Thông qua hai poster có thể thấy rằng con đường hai người này đi hoàn toàn khác nhau, Phan Lương là thần tượng, khuôn mặt xinh đẹp, đáng yêu, hình tượng được yêu thích nhất hiện nay. Mấy năm gần đây, mức độ nổi tiếng của hắn ở trong nước không ngừng tăng lên, trở thành một trong những người hot nhất hiện tại với vô số fan hâm mộ.
Em ấy ngoài fan ra, còn có mình.
Sở Kì Thu tự nói với mình như vậy.
Trạm fan do Sở Kì Thu lập nên đã giúp Phan Lương thu hút rất nhiều fan mới, tạo được nhiệt độ rất lớn, ngoài ra còn được lên hot search, có thể coi là một đóng góp rất lớn.
Hắn tin tưởng chỉ cần trải qua mấy năm rèn luyện, Phan Lương nhất định sẽ giống như Ngôn Minh, được mọi người công nhận thực lực, có thể hưởng thụ cảm giác trăm hoa bách điểu vây quanh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng đã đến buổi concert cuối tháng.
Chín giờ sáng, Sở Kì Thu cầm vé vào cửa cùng camera xuất phát, cậu còn cố ý chuẩn bị mấy tấm banner, bảng điện.
Cậu mua vé sớm hơn chuyến bay của Phan Lương, mới vừa xuống máy bay, wechat liền thông báo có tin nhắn.
" Kì Thu, đêm nay đi chơi đi."
Là bạn thân của cậu Lí Bán Diễm.
Sở Kì Thu trả lời: " Không được, hôm nay Phan Lương biểu diễn ở thành phố B.
Đối phương gửi tin nhắn âm thanh: " Được đó, cậu lại vì tiểu bạch liên đó chạy đến thành phố B, vì hắn mà lăn lộn."
Lí Bán Diễm từ nhỏ sống ở thành phố V, nhưng cha mẹ đều là người phương Bắc, chỉ cần hơi kích động liền nghe thấy hắn uốn lưỡi ở âm cuối.
Sở Kì Thu: " Đừng nói như vậy."
" Được, cậu cứ bận đi, chúng ta lần sau lại hẹn."
Lí Bán Diễm người cũng như tên,là một người có tính khí nóng nảy, thẳng thắn. Hắn nhìn Phan Lương không vừa mắt đã nhiều năm, bởi vì hắn cảm thấy, Phan Lương đang làm hỏng người anh em tốt của hắn.